DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 2258: Điều kiện của Lâm Minh

- Trao đổi?

Phiêu Vũ thần vương nhìn qua Lâm Minh, ánh mắt như mũi tên bắn vào người Lâm Minh, mà Lâm Minh không sợ, thản nhiên đối mặt với nàng.

- Không hổ là anh hùng xuất thiếu niên, ngươi không sợ cá chết, ta cũng không sợ rách lưới, chúng ta giao thủ ở đây đi!

Phiêu Vũ nói ra lời này, tỏa ra sát cơ đáng sợ, trên bầu trời có lông vũ bay lả tả, hình thành lực trường thuộc về Phiêu Vũ!

Thần Vũ lực trường che phủ mấy chục vạn dặm, thậm chí trên trăm vạn dựm, nhẹ nhõm bao phủ toàn bộ võ giả Nhân tộc đóng quân ở đây!

Chỉ cần ba Chân Thần và Lâm Minh giao thủ ở đây, hạm đội Nhân tộc sẽ bị đả kích hủy diệt.

Nhưng mà Phiêu Vũ muốn bao phủ nơi này, phiến tinh vực này từ đầu tới đuôi có sương mù màu đen đặc dính hiện ra, mỗi đám sương mù nặng như tinh cầu, sau khi sương mù xuất hiện thì áp lực không gian trở nên nặng nề, không cho Phiêu Vũ lực trường bao phủ các nơi!

Đây là lực trường của Lâm Minh, Hồng Mông không gian!

Hôm nay Hồng Mông không gian trên tay Lâm Minh đã sớm xưa đâu bằng nay, Lâm Minh mang Tu La pháp tắc là một pháp tắc chí cao của vũ trụ dung nhập vào Hồng Mông không gian, Hồng Mông không gian đã sớm sinh ra biến chất.

Cũng là năng lượng, vật chất, nhưng mà dưới pháp tắc khác nhau khu động sẽ có uy lực hoàn toàn khác nhau!

Chuyện này giống như mũi tên phẩm chất cực phẩm dùng cung thường bắn ra và thần cung bắn ra, uy lực của nó khác biệt rất lớn.

- Ân?

Phiêu Vũ nhíu mày, thời điểm này trên Hồng Mông không gian có hào quang bảy màu xuất hiện!

Hào quang bảy màu giống như mộng như ảo, cực kỳ xinh đẹp, Hồng Mông không gian bao phủ thì không gian trở nên nặng nề, rất khó làm cho người ta ứng đối, đây là Thần Mộng không gian của Thần Mộng!

Hai đại lực trường của Lâm Minh và Thần Mộng dung hợp thì bất động như núi, lực trường của Phiêu Vũ không cách nào áp bách, lập tức rút lui!

Chỉ cần lực trường của Phiêu Vũ không thể tụ lại, hạm đội Nhân tộc hoàn toàn có thể thông qua Thần Mộng không gian và Hồng Mông không gian bình yên rút khỏi nơi này, mà Thần Mộng và Lâm Minh chỉ cần kiên trì thời gian không dài là đủ, cho nên không cố kỵ chiến với Thiên Cương và Phiêu Vũ một hồi!

Nhìn thấy Phiêu Vũ bị hai người liên thủ áp chế, Thiên Cương thần vương nhíu mày, lực trường không phải sở trường của hắn, thân thể cường đại như hắn cũng khó phát huy tác dụng trong lực trường, cũng không thể giúp Phiêu Vũ!

Thiên Cương thần vương nói:

- Phiêu Vũ nói nhảm nhiều làm gì, đánh một trận mà thôi!

Đối với võ giả mà nói, tất cả là hư ảo, chỉ có nắm đấm lớn mới có quyền nói chuyện!

Dù không thể giết đối phương, nhưng chỉ cần áp chế đối phương là đủ rồi!

Võ giả đều có tâm cao ngạo của mình, nếu thật tài nghệ không bằng người, tự nhiên cảm thấy mình thấp đi một đầu, không có khả năng không nhượng bộ.

Tỷ như nếu Lâm Minh thật sự thảm bại trong tay Thiên Cương hoặc Phiêu Vũ, chênh lệch quá lớn, như vậy hắn sẽ vô điều kiện phóng thích Tà Nguyệt, Ngạo Nhật và Thanh Liên ba người, nếu không Nhân tộc sẽ cảm thấy Lâm Minh thua mà không nhượng bộ, như vậy sẽ thất bại về mật sĩ khí, sụp đổ hình tượng của Lâm Minh.

Nhưng thời điểm này Phiêu Vũ chỉ nhìn qua Lâm Minh, mở miệng nói:

- Như vậy ngươi có điều kiện gì?

Phiêu Vũ nhượng bộ, nàng thật sự có ý định bàn điều kiện với Lâm Minh sao?

Thiên Cương thần vương sững sờ, thậm chí võ giả Nhân tộc cũng kinh ngạc.

Ít nhất hai người có thể dùng vũ lực bức bách, bức Nhân tộc thả người, sau đó hai người sẽ rời đi, như vậy có thể thị uy với đám người Thần Mộng.

Nhưng mà nếu như Phiêu Vũ và Thiên Cương trả cái giá lớn trao đổi Thanh Liên, Tà Nguyệt, Ngạo Nhật trở về, truyền đi sẽ mất mặt bọn họ, đường đường hai Chân Thần lại sợ một Chân Thần!

Thiên Cương không tin Phiêu Vũ có thể nhịn cơn tức này, dù nàng nhận định Lâm Minh là tiềm long tại uyên (rồng nấp dưới vực sâu), không muốn đắc tội Lâm Minh, dù nàng nhận định dưới tình huống có Thần Mộng, nàng không có khả năng đánh chết Lâm Minh!

Nhưng mà Phiêu Vũ với tư cách là thần vương, nội tâm của nàng cũng có ngạo khí của mình, nàng không có khả năng vì một tiếp mà nhượng bộ ba.

Ngồi xem Lâm Minh đột phá Thiên Tôn cũng bỏ đi, bởi vì khi công kích Lâm Minh cũng không có kiến công, cũng chỉ có chỗ hỏng, thứ hai ra tay với tiểu bối sẽ làm trái ngạo tâm của Phiêu Vũ.

Nhưng bây giờ Phiêu Vũ nhượng bộ là bất thường.

Kỳ thật tuổi Phiêu Vũ trong ba Chân Thần Thánh tộc là nhỏ nhất, chỉ có một ngàn năm trăm vạn năm!

Nàng còn là Giới Vương thì Tạo Hóa Thánh Hoàng đã sớm thành Chân Thần, đã là chúa tể chí cao của Thánh tộc.

Năm đó Tạo Hóa Thánh Hoàng chiêu binh mãi mã đã từng nhìn trúng thiên phú tuyệt thế của Phiêu Vũ, khai ra điều kiện trợ giúp Phiêu Vũ đột phá Chân Thần làm điều kiện mê người, chỉ cần Phiêu Vũ rời khỏi sư môn tiến vào Tạo Hóa Thánh Cung, trở thành đệ tử thân truyền của Tạo Hóa Thánh Hoàng!

Nhưng mà Phiêu Vũ cự tuyệt, cuối cùng Phiêu Vũ vẫn dựa vào bản thân đột phá Chân Thần!

Đoạn bí tân lịch sử này rất nhiều võ giả Thánh tộc không biết, Phiêu Vũ sẽ không đi tuyên truyền, nhưng mà Thiên Cương thần vương với tư cách là Chân Thần của Thánh tộc năm đó lại biết rõ ràng. 

Hơn nữa hắn còn biết tuy Tạo Hóa Thánh Hoàng không thể thu nạp Phiêu Vũ, nhưng sau đó không ràng buộc trợ giúp Phiêu Vũ một lần, dù sao sư môn Phiêu Vũ với Tạo Hóa Thánh Cung mà nói quá yếu, sư môn như vậy không đủ chèo chống cho thiên tài như Phiêu Vũ trở thành Chân Thần!

Đây cũng là nguyên nhân Phiêu Vũ nợ nhân tình của Tạo Hóa Thánh Hoàng.

Hơn sáu ngàn năm trước, Nhân tộc đại kiếp nạn bộc phát, Tạo Hóa Thánh Hoàng chiến đấu tại thái cổ Thần tộc, bị Lâm Minh và thái cổ Thần tộc mượn Tu La pháp chỉ làm trọng thương, cộng thêm Tạo Hóa Thánh Hoàng kiêng kỵ Hồn Đế, không thể không trốn vào sâu trong hư không chữa thương!

Tạo Hóa Thánh Hoàng mời Phiêu Vũ ra mặt đuổi giết Lâm Minh, Phiêu Vũ cao ngạo dùng thân phận Chân Thần đuổi giết một tiểu bối Thánh Chủ cũng bởi vì đoạn nhân tình này.

Lâm Minh nói:

- Ta có thể thả Thanh Liên, Ngạo Nhật, Tà Nguyệt, nhưng yêu cầu của ta là ngươi và Thiên Cương thần vương sẽ rời khỏi phân tranh giữa Nhân tộc và Thánh tộc.

Lâm Minh nói rất khí phách, mà điều kiện này làm Phiêu Vũ sắc mặt băng hàn.

Thiên Cương thần vương bên cạnh nàng tức giận tới tận cùng.

Lâm Minh này cho rằng hắn là ai? Hắn dựa vào cái gì?

Phiêu Vũ và Thiên Cương vốn không muốn tham gia đại chiến giữa Nhân tộc và Thánh tộc, nhưng trở ngại Tạo Hóa Thánh Hoàng yêu cầu, cũng trở ngại một ít nhân tình năm đó, bọn họ cũng ỡm ờ gia nhập vào.

Nhưng mà đã gia nhập thì bọn họ làm sao bởi vì Lâm Minh, vì một câu mà rời khỏi trận chiến này, truyện này truyền đi sẽ trở thành chê cười to lớn.

Cho dù là Phiêu Vũ coi trọng tính mạng đồ đệ Thanh Liên của mình, nhưng đối mặt Lâm Minh trước mặt mọi người nói ra điều kiện vô lý như thế, nàng sẽ cự tuyệt ngay lập tức.

Đây là nguyên tắc và cũng là điểm mấu chốt của nàng.

Không ai trong Phiêu Vũ và Thiên Cương đồng ý, cho dù là Nhân tộc cũng cảm thấy lời này của Lâm Minh là quá khó khăn, bởi vì nếu xám xịt rời đi như vậy, còn là võ giả sao?

Đọc truyện chữ Full