DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngã Dục Phong Thiên
Chương 115: Động phủ của Lão Tổ

Đại điện này, dưới ánh sáng hoàng hôn toát lên khí thế trang nghiêm, Mạnh Hạo trầm mặc cất bước, đi vào trong đại điện, liếc nhìn những pho tượng sừng sững trong đại điện, ánh mắt đảo qua, cho đến khi dừng lại ở pho tượng Kháo Sơn Lão Tổ.

Sau khi Kháo Sơn Lão Tổ khiến cho tu sĩ bát phương sợ hãi tháo chạy, trước khi lâm vào trạng thái ngủ say một lần nữa, đã cho Mạnh Hạo biết phương pháp, và nói cho hắn biết làm sao để có thể từ bên ngoài mà mở ra động phủ, kỳ hạn là một năm sau.

Nay thời hạn đó đã đến, Mạnh Hạo trầm mặc đi tới gần pho tượng Kháo Sơn Lão Tổ, phía sau hắn, bên ngoài đại điện, cường giả Triệu quốc đứng giữa không trung, ánh mắt như điện, tất cả đều chăm chú nhìn về hướng này.

Mạnh Hạo hít sâu một hơi, tay phải nâng lên, kết thủ ấn, cách mấy hơi thở đều vỗ lên pho tượng một lần, liên tiếp nhiều lần như thế, ước chừng có một trăm bảy mươi chín đạo thủ ấn được đánh ra, lập tức toàn bộ đại điện ầm ầm chấn động, các pho tượng bốn phía dưới cơn địa chấn này đều vỡ vụn ra, thậm chí ngay cả đại điện cũng bắt đầu sụp xuống

Nhưng khi đá vụn còn chưa xuống, thình lình, một cỗ lực lượng vô hình từ trong pho tượng Kháo Sơn Lão Tổ xuất hiện, lan tỏa ra bốn phía, quét sạch, cuốn bay toàn bộ đá vụn xung quanh, khiến cho lúc này, trên đỉnh Đông Phong, chỉ duy nhất pho tượng Kháo Sơn Lão Tổ đứng sừng sững đơn độc.

Ở dưới pho tượng là một tòa thạch đài, cảnh tượng này đọng lại trong mắt tất cả tu sĩ xung quanh, nhất thời làm cho hô hấp của bọn họ trở nên dồn dập, thần sắc lộ vẻ kích động, chờ mong.

Pho tượng của Kháo Sơn Lão Tổ đang tán phát ra một cỗ oai nghiêm mơ hồ, đôi mắt của pho tượng lại càng hữu thần trông rất sống động, điều này khiến cho mọi người tuy rằng kích động, nhưng không một ai dám tiến lại gần.

- Đệ tử Mạnh Hạo quấy rầy giấc ngủ của Lão Tổ, kính xin Lão Tổ mở ra đại môn của động phủ. Mạnh Hạo lui về phía sau vài bước, ôm quyền cúi đầu thật sâu, lúc ngẩng đầu lên thì hai mắt lóe sáng, đưa lưng về phía những cường giả Triệu quốc đang ở giữa không trung, đôi môi khẽ nhúc nhích, từ trong miệng phun một dải âm điệu phức tạp.

- Thấu!

Khi chữ này vừa thoát ra khỏi miệng hắn, trong chớp mắt, pho tượng Kháo Sơn Lão Tổ bỗng nhiên chấn động, hai mắt của pho tượng trong phút chốc tỏa ánh sáng, tia sáng này tản ra, khiến cho thiên địa biến sắc, phong vân cuốn động, làm cho cả đám cường giả Triệu quốc sắc mặt biến đổi.

Cùng lúc đó, trên pho tượng xuất hiện từng đạo vết nứt, những vết nứt này càng ngày càng nhiều, chỉ trong thời gian mấy cái hô hấp, ầm vang một tiếng, sụp đổ, hóa thành vô số đá vụn rơi xuống, làm lộ ra thạch đài dưới chân nó. Trên thạch đài liền xuất hiện một vùng quang mang chói mắt.

Kia là một trận pháp, dường như trận pháp đang được khởi động, tán phát ra cường quang, cường giả Triệu quốc ở bốn phía, hô hấp trở nên dồn dập hơn, có người tinh thông trận pháp, chỉ liếc mắt đã nhận ra đây là trận pháp phong ấn cấm chế nào đó, hiện tại đang được mở ra.

Đúng lúc này, một tiếng nổ vang lên, một đạo cường quang bỗng nhiên từ trên trận pháp này đâm thẳng lên thiên không, hóa thành một cột sáng to lớn nối liền thiên địa, lại đúng vào thời khắc này, cột sáng kia chấn động, xoay chuyển, đầu đuôi nối lại với nhau, hình thành nên một vòng tròn cực lớn giữa không trung.

Bên trong vòng tròn, cảnh tượng mơ hồ không rõ, tạo thành một vòng xoáy, dường như là một thông đạo nối liền đến nơi nào đó.

Gần như ngay khi vòng tròn vừa xuất hiện trong chớp mắt, thân mình Mạnh Hạo từ trên mặt đất lập tức nhảy lên, dùng tốc độ cực nhanh lao vào trong vòng tròn, biến mất không thấy đâu nữa. Ở phía sau hắn, những cường giả Triệu quốc kia, cả đám sắc mặt biến hóa, nhưng lại chần chừ, do dự.

- Đệ tử Trúc Cơ kỳ tiến lên trước! Thiên Cơ Lão Nhân lập tức mở miệng, nhất thời cả sáu lão quái Kết Đan kỳ đều đồng ý, dần dần tất cả hơn mười tu sĩ Trúc Cơ kỳ, cắn răng, bay lên, hướng đến phía vòng xoáy mà đi, sau đó trong nháy mắt biến mất vào bên trong.

Sáu lão quái Kết Đan kỳ cùng với Thiên Cơ Lão Nhân chờ đợi khoảng mười nhịp hô hấp, sau đó liếc nhìn nhau, tam đại tông môn, mỗi phương đều đưa ra một người, tiến vào vòng xoáy, gần như ngay khi bọn hắn vừa bước vào vòng xoáy, các lão quái còn lại của tam đại tông môn và Thiên Cơ Lão Nhân cũng theo sát phía sau, bước vào bên trong vòng xoáy.

Gần như khi bọn hắn vừa bước vào vòng xoáy, lập tức đầu óc bị chấn động, choáng váng, hô hấp lập tức trở nên dồn dập, bọn họ liếc mắt nhìn phiến thiên địa này, ở bên trong có một khối bia đá cực lớn đứng sừng sững, trên tấm bia đá có khắc chữ viết màu vàng lóng lánh, nhất là hai chữ đầu tiên, ánh sáng từ nó phát ra khiến cho đôi mắt bọn họ như bị châm chích.

- Thái Linh Kinh!

Giờ phút này, tại nơi Kháo Sơn Lão Tổ bế quan này, khối bia đá kia năm đó Kháo Sơn Lão Tổ muốn đám người Mạnh Hạo chuyển ra, nhưng cuối cùng Trần Phàm lại lựa chọn lưu giữ lại vẫn còn ở nơi đây. Tất cả tu sĩ Triệu quốc vừa tiến vào, đều mang thần sắc phấn chấn, đang nhanh chóng khắc lại kinh văn này vào ngọc giản.

- Tấm bia đá này thật đúng là Thái Linh Kinh!

- Không ngờ có thể lấy được kinh thư này một cách đơn giản như vậy, ha ha, có cuốn kinh thư này, cho dù ta đã Trúc Cơ, nhưng vẫn có thể dùng kinh văn này mở đan hồ thứ hai, trùng tu Ngưng Khí cảnh, như thế ta nhất định có thể từ Toái Bàn Trúc Cơ tấn thăng lên Hữu Khuyết, thậm chí có thể trở thành Vô Hạ cũng không phải là không có khả năng!

- Không đúng, kinh văn này chỉ có một nửa. Khi đám người Thiên Cơ tiến vào, lão bà đức cao vọng trọng kia, vừa liếc mắt một cái đã nhìn ra manh mối.

Thiên Cơ Lão Nhân hai mắt chớp động, đi lên trước vài bước, ánh mắt lộ ra phong mang quái dị.

Ngay lúc ánh mắt của tất cả mọi người đang bị tấm bia đá này thu hút, đột nhiên, tấm bia đá chấn động, giống như không thể thừa nhận được nhiều ánh mắt cùng nhìn một lúc như vậy, từng vết nứt xuất hiện trong tiếng răng rắc, cảnh tượng này lập tức khiến cho mọi người bị chấn kinh.

Nhưng cùng lúc đó, trên tấm bia đá sắp vỡ vụn, những văn tự kia nhanh chóng mờ dần, thay vào đó là một loạt văn tự khác, những văn tự này rất mơ hồ, chỉ có khúc đầu là đang hiện rõ dần lên, những chữ đó đúng là nửa cuốn dưới của Thái Linh Kinh Ngưng Khí quyển.

Chỉ là, không đợi mọi người nhìn rõ những văn tự ấy, một tiếng nổ mạnh kinh thiên truyền ra, tấm bia đá đã hoàn toàn vỡ vụn thành tám khối, bắn ra bốn phía.

Như là tám đạo cầu vồng, phân tán ra tám phương, trong khoảnh khắc đã biến mất.

Những người ở nơi đây tâm thần chấn động, không chút do dự, lập tức tản ra, bao gồm cả Thiên Cơ Lão Nhân, bảy lão quái Kết Đan cảnh cũng đều hóa thành cầu vồng tự chọn một phương hướng lao đi, còn lại hơn mười tu sĩ Trúc Cơ cảnh rất nhanh đã lao theo phương hướng còn lại, tranh đoạt lẫn nhau.

Cùng lúc đó, trong nơi Kháo Sơn Lão Tổ bế quan, tiếng nổ vang lục tục truyền ra, từng âm thanh gầm nhẹ rít gào quanh quẩn xung quanh, trong thế giới màu xám, trong sương mù, từng đạo thân ảnh đang lần lượt xuất hiện, những thân ảnh như phát cuồng, lao thẳng đến mọi người.

Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ nơi bế quan lập tức đại loạn, khi những người này phân tán ra bốn phía, bọn họ đã phát hiện tại nơi bế quan của Kháo Sơn Lão Tổ tồn tại rất nhiều pháp bảo, linh thạch cùng đan dược, mỗi một cái đều có thể làm người ta chấn động, nhưng do có cấm chế nên cho dù bọn họ có muốn cường đoạt đi chăng nữa thì cũng không thể làm được trong thời gian ngắn.

Ngay khi nơi bế quan của Kháo Sơn Lão Tổ rơi vào hỗn loạn, Mạnh Hạo cầm trong tay một miếng Trảm ngọc huyết tinh, cẩn thận lần tìm đi tới, năm đó hắn đã thiêu đốt không ít huyết tinh, còn dư lại hai khối chưa dùng đến, vẫn đặt ở trong túi trữ vật, lúc này sau khi lấy ra, lập tức những thân ảnh xuất hiện chung quanh hắn đều rít gào lùi ra xa, không dám tới gần.

- Ta đã dẫn những người này đến nơi đây cả rồi, kế tiếp phải xem Kháo Sơn Lão Tổ đối phó bọn họ như thế nào. Trong mắt Mạnh Hạo hiện lên vẻ lạnh lùng, hắn không hề có hảo cảm đối với những người này, thậm chí còn muốn những người này toàn bộ đều chết tại đây, nhìn bọn họ tỏa đi truy tìm mảnh vỡ của tấm bia đá, khóe miệng Mạnh Hạo lộ ra nụ cười lạnh.

Tấm bia đá kia là giả, năm đó hắn đã biết, giờ phút này hắn cực kỳ cẩn thận, không ngừng tiến về phía trước, tránh xa đường đi của những tu sĩ kia, tuy hắn không biết được Kháo Sơn Lão Tổ bế quan ở nơi cụ thể nào, nhưng cũng hiểu được không thể rời đi vào lúc này, độc trên người hắn còn cần phải nhờ Kháo Sơn Lão Tổ giải.

Mặt khác hắn còn nhớ rõ những lời năm đó Kháo Sơn Lão Tổ đã nói.

Không lâu sau, một tiếng nổ đột ngột vang lên, khiến cho không gian chấn động, Mạnh Hạo lập tức dừng bước, đứng từ xa dường như có thể thấy được lão bà đức cao vọng trọng kia, tóc dài tung bay, phất tay gây ra những vụ nổ, từng đạo ánh sáng pháp thuật đang không ngừng oanh kích quầng sáng trước mặt.

Ở trong quầng sáng, một mảnh vụn của tấm bia đá đang trôi nổi lơ lửng.

Lão bà này có tu vi Kết Đan cảnh, một khi đã ra tay lập tức khiến cho bát phương chấn động, từng đạo pháp quang giống như ngân hà, phát ra hàn khí thấu xương, tất cả sự vật xung quanh lão bà đều nhanh nhanh biến thành từng khối băng.

Phất tay áo, biến hóa ra ảo ảnh núi sông, trấn áp quầng sáng trước mặt, núi lớn kia như tinh thần luyện hóa thành, toàn một màu đen thùi lùi, nhưng lại có tinh quang rực rỡ tỏa ra, sông dài kia như hoàng tuyền, trong đó có vô số lệ hồn đang gào thét, khiến cho con sông đục ngầu, giống như đến từ chín tầng địa ngục, núi lớn sông dài lần lượt hoán đổi, giao thoa nhau, hình thành nên cảnh tượng chấn động lòng người.

Mạnh Hạo hít sâu một hơi dài, lão bà kia vừa ra tay thì có hàng trăm luồng sáng vờn quanh bốn phía, bất luận một đạo nào cũng làm cho Mạnh Hạo cảm thấy có thể hủy thiên diệt địa, nếu muốn giết mình thì chỉ như dẫm một con kiến, càng không cần phải nói đến hoàng tuyền thủy cùng tinh thần sơn kia.

- Đây là sức mạnh của Kết Đan cảnh sao. Mạnh Hạo gắt gao nhìn chằm chằm về nơi đó, thân mình lùi rất nhanh về phía sau, không dám tới gần.

Lúc này, lão bà rống to một tiếng, sóng khí bùng nổ, Mạnh Hạo ở khoảng cách rất xa cũng là toàn thân chấn động phun ra một ngụm máu tươi, thân mình lui về phía sau, dường như hắn thấy được một viên đan dược hình tròn từ trong miệng lão bà bay ra, viên thuốc này có ba loại màu sắc lần lượt thay đổi cho nhau, giống như tạp sắc, nó vừa xuất hiện, nhưng lại khiến cho Mạnh Hạo có cảm giác thiên địa sắp tan vỡ, giống như viên đan dược tạp sắc kia, đã trở thành nơi bắt nguồn của thế giới trong mắt hắn.

Viên đan này quang mang chớp động, trong nháy mắt đã lao thẳng vào quầng sáng, tiếng nổ vang làm cho sắc mặt Mạnh Hạo tái nhợt, không ngừng lui ra phía sau.

- Tu sĩ Kết Đan cảnh, chỉ cần liếc mắt một cái có thể khiến ta hình thần câu diệt! Mạnh Hạo sắc mặt tái nhợt, trong khi lui về phía sau chợt nghĩ tới hộ đạo giả của Vương gia, Vương Tích Phạm.

- Tu vi của ta cho dù đạt tới Ngưng Khí cảnh tầng chín, thậm chí bước vào tầng mười, nhưng dưới dư uy đấu pháp do tu sĩ Kết Đan cảnh tạo ra, thì vẫn là yếu ớt đến mức không chịu nổi một kích! Mạnh Hạo nhìn chằm chằm pháp quang ở phía xa, thân mình lui ra phía sau càng nhanh hơn.

- Vả lại mỗi một người bọn họ đều là lão gia hỏa mấy trăm tuổi, đa mưu túc trí, tính kế ta không bằng bọn họ, nhưng cũng may lúc trước ta dùng đều là dương mưu, không có biểu hiện gì đáng nghi, nếu không thì... Mạnh Hạo nhớ tới đây, tim liền đập nhanh hơn.

- Phía trên Kết Đan cảnh còn có Nguyên Anh cảnh, không biết tu sĩ Nguyên Anh cảnh còn kinh thiên đến mức độ nào nữa. Mạnh Hạo nghĩ đến đó, bỗng nhiên trong nội tâm thầm giật mình một cái, hắn nghĩ tới người chưa từng gặp mặt, Tống lão quái.

- Kháo Sơn Lão Tổ có tu vi gì? Năm đó chưởng môn đã từng nói, lão tổ đã sắp Trảm Linh... Đây chính là đại cảnh giới vượt qua cả Nguyên Anh cảnh! Mạnh Hạo hô hấp dồn dập, ánh mắt lộ ra vẻ cực kỳ hâm mộ, cùng lúc đó một cỗ ý niệm cố chấp lan tỏa trong tâm của hắn, hắn khát vọng trở nên cường đại, bởi vì chỉ có cường đại, mới có thể vượt lên khỏi thân phận con kiến có thể bị người khác giết bất cứ lúc nào, chỉ có cường đại, mới có thể giúp hắn hoàn thành được giấc mộng trong tâm.

Thậm chí, khách quan mà nói, thì chỉ có cường đại, mới có thể sống sót trong Tu Chân giới này!

Khi Mạnh Hạo đang bị sự cường đại của tu sĩ Kết Đan cảnh làm rung động thì tiếng nổ vang truyền khắp nơi bế quan của Kháo Sơn Lão Tổ, từng tiếng nổ vọng về, không chỉ là một phương hướng, mà là bảy phương hướng đồng thời truyền ra tiếng nổ, khiến cho mặt đất của động phủ chấn động, cấm chế ở bốn phía xuất hiện những vòng gợn sóng lớn.

Giống như nơi đây muốn sụp đổ vậy, đó là những tiếng nổ do bảy lão quái Kết Đan cảnh gây ra.

- Lão tổ chỉ để cho ta dẫn dụ tất cả cường giả Triệu quốc tới, nhưng lại không nói sau đó thì thế nào... Mạnh Hạo chần chừ một chút, có ý muốn rời đi, nhưng đúng lúc này, một tiếng nổ vang kinh thiên bỗng nhiên truyền khắp toàn bộ động phủ, thanh âm này là từ đằng xa truyền tới, theo thanh âm xuất hiện, một cột sáng cự đại bỗng nhiên từ nơi nào đó xông lên tận trời.

Từ xa nhìn lại, cột sáng không lớn lắm, nhưng Mạnh Hạo đã đoán được, nếu tới gần mà nhìn, cột sáng này tối thiểu phải lớn hơn mười trượng, kết nối với bầu trời trong động phủ, khí thế hào hùng.

Một tiếng cười dài từ phía cột sáng truyền ra, lập tức, Mạnh Hạo liền nhận ra người này là Thiên Cơ Lão Nhân, hiển nhiên người này đã phá vỡ được quầng sáng, lấy được một mảnh vụn của tấm bia đá.

Cùng lúc đó, lại một tiếng nổ vang truyền ra, cột sáng thứ hai lập tức xuất hiện trong hư không, phương hướng chính là nơi của lão bà kia, lão bà đó lao tới ngay khi quầng sáng bị phá vỡ, tiến vào bên trong, lấy đi mảnh vụn của tấm bia đá.

Giờ này khắc này, tại nơi nào đó trong động phủ, nơi Kháo Sơn Lão Tổ đang bế quan, Kháo Sơn Lão Tổ hai mắt tỏa ra hào quang sáng ngời, hô hấp hơi có chút dồn dập, toàn thân lão gầy gò, hai mắt nhìn chằm chằm vào tám ngọn đèn dầu chẳng biết xuất hiện từ lúc nào trước mặt, nhìn như sắp đặt bừa bộn nhưng xem nếu nhìn kỹ sẽ thấy dường như có ẩn chứa quy tắc thiên địa nào đó ở bên trong.

Đọc truyện chữ Full