DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngã Dục Phong Thiên
Chương 1501: Chương 1513: Phương gia đến!

Trong chớp mắt, hai người đã giao chiến hơn trăm hiệp giữa không trung, Thiên Vân thượng nhân càng đánh càng kinh hãi, hắn phát hiện sau khi mình mất đi chủ động, không ngờ lại không thể nghịch chuyển chiến cuộc, bị Mạnh Hạo cưỡng ép đánh tới, liên tiếp bại lui!

Sự bá đạo của Mạnh Hạo, cũng được bày ra toàn bộ, hắn vung tay bước tới một bước, lập tức Đệ Cửu Sơn ầm ầm hiện ra, phóng thẳng tới Thiên Vân thượng nhân đè xuống.

Những người dưới mặt đất sau khi thấy một màn này, đều trở nên hoảng sợ.

- Tên Mạnh Hạo này sao lại mạnh như vậy! Thiên Vân thượng nhân khiếp sợ lui về sau khi, ánh mắt hiện lên vẻ lạnh lùng, đang định thi triển thần thông thì Mạnh Hạo chợt ngừng lại, tay phải nâng lên, đánh ra một quyền về, rồi lạnh lùng nhìn về phía Thiên Vân thượng.

Vừa tiếp xúc với ánh mắt Mạnh Hạo, Thiên Vân thượng nhân bỗng nhiên cả kinh, đang định lui về phía sau, nhưng đã chậm.

- Băng! Mạnh Hạo hờ hững kêu lên.

Hắn vừa dứt lời, thiên địa lập tức biến sắc, phong vân cuốn ngược, bầu trời run rẩy, một cỗ lực vô cùng to lớn bất ngờ bộc phát ra ở khoảng không giữa hắn và Thiên Vân thượng nhân. Đây chính là khí tức băng sát mà Mạnh Hạo súc thế từng quyền trước đó, lúc này chợt bạo phát ra.

Ầm ầm ầm! Mạnh Hạo nhanh như điện chớp, trong nháy mắt đã xuyên qua hư vô, xuất hiện trước mặt Thiên Vân thượng nhân, tay phải nhấc lên, Nhập Ma Quyền, lần đầu tiên được thi triển ra.

Một quyền Diệt Sinh, một quyền Nhập Ma!

Thiên Vân thượng nhân máu tươi phun ra, thân thể ầm một tiếng bị chấn văng, liên tục lui về phía sau. Mạnh Hạo đang định truy kích, nhưng trong chớp mắt, bước chân của hắn đột nhiên chợt khựng lại, không tiếp tục truy kích nữa, mà bay nhanh về phía sau.

Ngay khi hắn vừa lui lại, đột nhiên, tại vị trí hắn vừa đứng hư không ầm ầm sụp xuống, vỡ nát. Nếu như Mạnh Hạo tiếp tục đuổi theo, giờ khắc này nhất định đã bị trúng phục kích.

- Mạnh Hạo, ngươi có tư cách thấy được trạng thái hoàn chỉnh của lão phu! Thiên Vân thượng nhân ở phía xa thấy Mạnh Hạo tránh khỏi một kích phục giết này, liền nhíu mày lên tiếng. Tay phải hắn vỗ lên mi tâm, "ầm" một tiếng, mi tâm của hắn chợt xuất hiện hai cái phù văn ấn ký.

Không ngờ hắn lại luôn ở trong trạng thái tự phong ấn, dùng loại phương pháp này trì hoãn cánh cửa Đạo Cảnh xuất hiện. Thậm chí cũng chính vì pháp thuật phong ấn này, mới khiến cho hắn không thể tùy thời bước chân vào Đạo Cảnh.

Thời khắc này cái ấn ký thứ nhất nhanh chóng tiêu tán, trong chớp mắt liền biến mất, cùng lúc đó, khí thế trên người Thiên Vân thượng nhân ầm ầm bạo phát, càng ngày càng mạnh, vượt qua Cổ Cảnh đại viên mãn bình thường, đạt tới một loại trình độ kinh người.

Hắn không thể không thừa nhận, Mạnh Hạo rất mạnh, mạnh đến nỗi cho dù là hắn, cũng phải toàn lực đối phó. Nhưng ngay khi hắn giải khai phong ấn, tu vi bản thân không còn bị áp chế, ầm ầm bộc phát.

- Rất tốt, đã làm nóng người xong, giết ngươi cũng không phải quá khó. Mạnh Hạo hừ lạnh một tiếng, tay phải đột nhiên nâng lên, hướng về Thiên Vân thượng nhân phát ra một chỉ. Dưới một chỉ này, Yêu Phong đệ bát cấm chợt triển khai.

"Ầm" một tiếng, khí thế vừa mới nổi lên của Thiên Vân thượng nhân đột nhiên bị cắt ngang, hắn chỉ kịp mở to mắt, lộ ra vẻ khiếp sợ, thì chỉ thứ hai, chỉ thứ ba, chỉ thứ tư của Mạnh Hạo đã liên tiếp rơi xuống.

Yêu Phong đệ thất cấm, Nhân Quả Cấm vừa xuất ra, lập tức sợi dây nhân quả của Thiên Vân thượng nhân liền xuất hiện, rồi toàn bộ trở nên vặn vẹo, tự phong ấn bản thân lại, khiến cho toàn thân Thiên Vân thượng nhân nổ vang, trong óc đau nhức kịch liệt, mơ hồ hắn như mất đi toàn bộ cảm giác với thế giới này vậy. Thậm chí ngay cả ký ức của hắn cũng trở nên mơ hồ, tu vi của hắn cũng đang kéo xuống không thể khống chế, sợi dây nhân quả như muốn đứt đoạn.

Yêu Phong đệ lục cấm, Sinh Tử Cấm vữa xuất ra, trong cơ thể Thiên Vân thượng nhân lập tức xuất hiện một cái phù văn, phù văn này tuy không thể chuyển hóa đối phương thành khôi lỗi của Mạnh Hạo, nhưng khi nó nổ tung, vẫn khiến Thiên Vân thượng nhân phun ra máu tươi, nhân quả sụp đổ, tu vi đại loạn.

Sau đó, chính là Yêu Phong đệ ngũ cấm, chính phản cấm xuất hiện, tạo thành một cái khe nứt không gian, khe nứt vừa phun ra vừa hút vào, tạo thành một lưỡi dao không gian sắc bén, ầm ầm xẹt qua. Thiên Vân thượng nhân phát ra tiếng hét thảm, thân thể hắn trực tiếp bị chém thành hai nửa giữa không trung!

Hết thảy điều này xảy ra quá nhanh, dưới bốn chỉ, khí thế vừa mới nổi lên của Thiên Vân thượng nhân đã bị Mạnh Hạo lập tức chặt đứt!

Đây, mới chân chính là chỗ cường hãn của Mạnh Hạo, Cổ Cảnh đại viên mãn, hắn cũng không xem ra gì!

Thiên Vân thượng nhân vẫn chưa tử vong, cho dù thân thể hắn bị cắt thành hai nửa, nhưng trong phút chốc liền tự động khép lại một chỗ. Có đ

iều Mạnh Hạo sẽ không cho hắn nhiều cơ hội, vung tay một cái, bạch cốt trường thương lập tức xuất hiện, vù vù lao đi, trong khoảnh khắc đã tới gần, đâm thẳng vào thân thể Thiên Vân thượng nhân.

Ầm một tiếng, thân thể Thiên Vân thượng nhân trực tiếp nổ tung, trong khoảnh khắc thân thể vỡ nát, nguyên thần của hắn liền lao thẳng xuống phía dưới mặt đất, trong nháy mắt đã sáp nhập vào mi tâm một tên tu sĩ áo bào đỏ. Tên tu sĩ này phát ra tiếng thét thê lương, gương mặt vặn vẹo, nhưng chỉ trong chớp mắt liền bình tĩnh lại, ngẩng đầu nhìn về phía Mạnh Hạo, lộ ra vẻ tức giận ngập trời.

- Mạnh Hạo! Tên tu sĩ này chính là Thiên Vân thượng nhân, hắn lập tức gào thét bay lên, trong lòng tràn ngập phẫn nộ. Một màn bị Mạnh Hạo nhanh chóng giết chết vừa rồi, với hắn mà nói chính là làm nhục, là sỉ nhục, hắn không thể ngờ rằng, mình chẳng qua chỉ nhất thời không quan sát, đã bị giết chết.

Thậm chí hắn còn bị bức bách, không thể không triển khai ra đòn sát thủ người ngoài không biết, cũng là phương pháp nhanh chóng đoạt xá, bảo vệ tánh mạng của hắn!

Loại đạo pháp đoạt xá này vô cùng hiếm thấy, có thể giúp hắn trong phút chốc đoạt xá thân thể người khác, chỉ có điều đạo pháp này cũng có chỗ thiếu sót, khiến cho hắn không dễ dàng triển khai.

Nhưng lúc này, không ngờ lại bị ép phải dùng đến.

Hai mắt Mạnh Hạo lóe lên một cái, lộ ra vẻ kỳ dị. Hắn mỉm cười liếc nhìn Thiên Vân thượng nhân một cái, bước mạnh về phía trước, lần nữa đánh tới.

Thời khắc này trong lòng Thiên Vân thượng nhân đã tức giận vô tận, hắn hung hăng nghiến răng một cái, tay phải nâng lên vỗ mạnh vào mi tâm, lập tức cái ấn ký phù văn thứ hai xuất hiện, trực tiếp bị hắn trừ đi.

Cùng lúc đó, một cỗ... khí thế so với trước còn mạnh hơn, từ trên người Thiên Vân thượng nhân ầm ầm bộc phát, cũng vào giờ khắc này, chung quanh hắn chợt xuất hiện tất cả Hồn Đăng!

Những Hồn Đăng vây quanh hắn này, bất ngờ toàn bộ đều đã tắt, trên mỗi một ngọn Hồn Đăng đều... nổi lơ lửng một đứa bé, tất cả đều là Thiên Vân thượng nhân!

Càng kinh người hơn chính là, tay trái mỗi một đứa bé đều kết những ấn ký bất đồng, dường như ẩn chứa đạo pháp bất đồng trong đó, tẩm bổ cho Hồn Đăng. Mà trên tay phải mỗi một đứa bé, đều có pháp bảo lơ lửng.

Có hơn mười pháp bảo, có phi kiếm, có khiên, có hạt châu, có bảo tháp, chủng loại bất đồng, nhưng mỗi một kiện, không ngờ đều là Tiên bảo cực phẩm.

Nếu chỉ là vẻn vẹn như thế thì cũng thôi, nhưng vào giờ khắc này, Thiên Vân thượng nhân vỗ lên túi trữ vật, trong tay lập tức xuất hiện một cái mũ giáp màu tím.

Mũ giáp này thoạt nhìn tựa như mũ giáp của binh lính phàm trần vậy, nhưng nó lại tỏa ra ánh sáng màu đồng xanh, còn có khí tức tang thương tràn ra, dường như đã tồn tại rất lâu đời, được Thiên Vân thượng nhân trực tiếp đội trên đầu.

Trong chớp mắt khi hắn đội mũ giáp lên đầu, một cỗ lực lượng cuồng bạo từ trên người hắn chợt ầm ầm bạo phát, càng kinh người hơn chính là, thần thức của hắn trong chớp mắt lại bạo tăng gấp đôi.

Đây rõ ràng là một món... Pháp bảo Cổ Cảnh!!

- Mạnh Hạo! Lão phu lúc này, mới chính thức là trạng thái hoàn chỉnh, mới là... Cổ Cảnh đại viên mãn chân chính. Nếu ngươi có thể thắng được ta, lão phu sẽ lập tức triệu hoán đạo môn, tiến vào Đạo Cảnh!

- Thành công sẽ là Đạo Cảnh chân chính, vung tay là có thể giết chết ngươi, mà dù có thất bại... Lão phu trở thành Chuẩn Đạo đại năng, mệnh đã tan, thọ nguyên đã đến điểm cuối, nhưng muốn giết ngươi... vẫn rất dễ dàng!

- Ngươi phải suy nghĩ kỹ, tiếp tục chiến đấu với ta, hay là lui xuống! Thời khắc này trong lòng Thiên Vân thượng nhân cũng rất hối hận, lần giao đấu này, hắn đã nhận thức được chỗ kinh khủng của Mạnh Hạo, còn đối với việc Phương gia có như mình dự đoán hay không, hắn cũng không khẳng định được.

Mà để nói ra những lời này với Mạnh Hạo, hắn cũng cảm thấy rất bất đắc dĩ, đây vốn phải là những lời nói với tu sĩ cùng cảnh giới, thậm chí chỉ khi đặt điều kiện với Đạo Cảnh, mới có thể nói ra.

Nhưng hiện tại, hắn lại không thể không mở miệng với Mạnh Hạo, nhắc nhở Mạnh Hạo, đừng có tiếp tục chọc ta...

Đúng lúc này, Mạnh Hạo bỗng nhiên biến sắc, nhìn về phía truyền tống trận của Phương gia ở khu vực vẫn thạch phía xa. Thiên Vân thượng nhân cũng phát hiện ra, lập tức nhìn lại, sau khi thấy mấy bóng người từ bên trong truyền tống trận xuất hiện, trong lòng hắn thầm thở phào nhẹ nhõm.

Cho dù hắn không muốn thừa nhận, cũng không có thể không cảm thán, hắn thà rằng cùng Đạo Cảnh của Phương gia nói chuyện, cũng không muốn đối mặt với Mạnh Hạo lúc này. Bốn chỉ liền giết chết hắn của Mạnh Hạo lúc trước, khiến Thiên Vân thượng nhân vô cùng kiêng kỵ.

Tuy rằng hắn vẫn có lòng tin, nhưng sự kiêng kỵ này cũng không thể tiêu tán, nếu bị ép phải đột phá, với hắn mà nói, mất nhiều hơn được.

Thời khắc này, ánh mắt Thiên Vân thượng nhân lóe lên một cái, cười lạnh, thanh âm hùng hồn bỗng nhiên truyền ra.

- Thiên Vân của Thiên Vân Tập thị, bái kiến Thủ Đạo tiền bối!

- Thiên Vân tự hỏi không hề đắc tội với Phương gia, thậm chí hàng năm đều cung phụng không thiếu một phần, bình thường nếu Phương gia có điều giao phó, cũng đều sẽ thi hành, đối với Phương gia, luôn luôn tôn kính!

- Cho dù những gia tộc thế lực khác chiêu mộ, Thiên Vân cũng không hề gia nhập bất kỳ bên nào, luôn luôn nhất mực cung kính đối với tất cả lực rất tông môn, nhất là Phương gia, ta lại càng tôn kính.

- Nhưng đổi lại là cái gì chứ? Là sư đệ ta bị giết chết tàn nhẫn, là môn hạ đệ tử của ta tử vong thê thảm, là khu chợ của ta bị người khác coi thường quy tắc, xem sự tồn tại của ta như không có, trực tiếp cưỡng ép cướp đoạt vật phẩm!

- Chuyện khi dễ như vậy, rốt cuộc là tại sao chứ?! Thủ Đạo tiền bối, chẳng lẽ Phương gia... thật sự muốn tiêu diệt Thiên Vân Tập ta hay sao? Vị thiếu tộc Phương gia này, lúc trước vẫn luôn mồm nói, sẽ đổi tên Thiên Vân Tập chúng ta thành Phương Tập!

- Đối với chuyện này, ta chỉ có thể nhẫn nhịn chịu đựng, bởi vì hắn là tiểu bối, bởi vì hắn là thiếu tộc Phương gia, cho nên lúc trước hắn muốn ra tay với ta, dùng tu vi cùng thân phận của Thiên Vân, lại một lần nữa nhịn hắn, ta không muốn làm hắn bị thương, ra tay không xuất thần thông, chỉ dùng pháp bảo...

- Nhưng vị thiếu tộc Phương gia này lại hùng hổ dọa người, ra tay đánh lén, ép ta không ngừng lui về sau, ta nhiều lần muốn ra sát chiêu, rồi lại rút lại, bởi vì ta không muốn sứt mẻ tình cảm với Phương gia!

- Nhưng kiên nhẫn của một người cũng có cực hạn, ta lui bước, cũng phải có cực hạn!

- Thủ Đạo tiền bối, ta đã bị dồn đến mức không thể không đi đột phá, sau khi thành công, ta là Đạo Cảnh, thất bại cũng là Chuẩn Đạo, ta muốn biết, đến cùng là ta đắc tội với Phương gia chỗ nào, mà phải... Đuổi tận giết tuyệt ta chứ?!!

- Thiên Vân Tập mặc dù nhỏ yếu, nhưng vẫn còn cốt khí, kính xin tiền bối chủ trì công đạo! Thiên Vân thượng nhân rống giận, như thể đang cực lực khắc chế, hướng về những bóng người vừa hiện ra bên trong truyền tống trận ở xa xa, ôm quyền cúi đầu nói.

Bên trong truyền tống trận phát ra hào quang lấp lánh, thân ảnh Phương Thủ Đạo từ bên trong chậm rãi đi ra, sắc mặt hắn âm trầm, vừa đi ra đã nghe được lời nói của Thiên Vân thượng nhân.

----------oOo----------

Ngã Dục Phong Thiên

Nhĩ Căn

Đọc truyện chữ Full