DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngã Dục Phong Thiên
Chương 1811: Chương 1823: Kim Vân Sơn một thân chính khí!

Gần như ngay khi Mạnh Hạo vừa chộp tới mảnh gương, thì bên ngoài sa mạc bỗng nhiên có tiếng sấm truyền ra. Đó chính là Bạch Vụ Trần, Sa Cửu Đông, lão nhân chưởng giáo cùng với thiếu niên áo bào vàng Kim Vân Sơn, bốn vị đã từng là cửu nguyên đỉnh phong trên Thương Mang Tinh liên thủ đuổi tới!

Bốn người này liên thủ, tạo thành chấn động và uy áp tràn ngập, đó cũng không chỉ đơn thuần là lực lượng cộng lại, mà là cộng hưởng cùng một chỗ, sau đó điên cuồng bạo phát. Loại bạo phát này không bằng Siêu Thoát, nhưng lại gần như vô địch dưới Siêu Thoát!

Với khí thế như vậy giết vào những quỷ hồn kia, tuy rằng vẫn không thể rung chuyển biển quỷ hồn, nhưng cũng vô cùng sắc bén, khiến cho biển quỷ hồn trong lúc nhất thời cũng không thể đem che khuất.

Thậm chí bốn người này liên thủ, tựa như một một mũi dao nhọn, thế như chẻ tre, không ngừng tiến tới gần sa mạc.

Mạnh Hạo không để ý đến chấn động ở bên ngoài, tay phải hắn trảo một cái vào hư không, lập tức mảnh gương kia không ngừng thu nhỏ lại. Cho đến khi rơi vào trong tay Mạnh Hạo, thì chỉ còn lớn cỡ một lóng tay.

Nhìn qua mảnh gương không có gì lạ, dường như rất bình thường, nhưng có thể cảm nhận được, vật này có thể so với chí bảo, thậm chí trên đó còn có từng tia từng tia khí tức Siêu Thoát.

Mạnh Hạo nhìn mặt gương, cảm nhận được trên đó truyền ra một loạt khí tức phong ấn, liền nghĩ nghĩ, sau đó mỉm cười.

Tác dụng của mảnh gương rất nhiều, người lấy được cần phải dần dần nghiên cứu, duy chỉ có Mạnh Hạo thì không cần, bởi vì phương pháp sử dụng những người khác nghiên cứu ra, đối với hắn mà nói, đều là sai lầm!

Cũng chỉ có Mạnh Hạo mới có phương pháp chính xác, bởi vì vật này vốn là của một phần gương đồng, mà gương đồng... thì lại nhận Mạnh Hạo là chủ nhân!

Cho dù thời khắc này gương đồng đã mất đi, cho dù lúc đó Anh Vũ cam nguyện bị xóa đi thần trí, nhưng lại không thay đổi được một sự thật... Mạnh Hạo, chính là chủ nhân của gương đồng ở kiếp này!

Điểm này, khắp thiên địa cũng không thể thay đổi.

Mạnh Hạo nhìn mảnh gương trong tay, bỗng nhiên thần thức ngưng tụ lại, tay trái bấm quyết, nhấn một cái về mảnh gương!

Dưới cái nhấn này, một giọt máu tươi của hắn theo ngón tay tràn ra, sáp nhập vào mảnh gương. Ngay lập tức, tâm thần của hắn chấn động mạnh, ý thức của hắn giờ khắc này như dung nhập vào trong mảnh gương, rồi ầm ầm khuếch tán. Bỗng nhiên hắn cảm nhận được, tại một nơi vô cùng xa xôi bên ngoài Minh Cung, vào giờ khắc này dường như truyền đến một cỗ dao động.

Cỗ dao động này mặc dù hơi yếu, nhưng Mạnh Hạo đã lập tức nhận ra, đó chính là... dao động của gương đồng, đó chính là khí tức của Anh Vũ!

Thân thể Mạnh Hạo run lên, hô hấp của hắn trở nên dồn dập, thử triệu hoán, nhưng lực lượng triệu hoán của một mảnh gương dường như không thể rung chuyển được gương đồng. Mạnh Hạo thử mấy lần, sao đó không thể không buông tha cho.

- Một mảnh không thể, vậy nếu như có thể thu thập được toàn bộ mảnh gương, nhất định sẽ có thể triệu hoán được gương đồng! Hai mắt Mạnh Hạo sáng lên lấp lánh, hắn hít sâu một hơi, thần thức dunh nhập bên trong mảnh gương này cũng không đi triệu hoán gương đồng ở phương xa nữa, mà đi cảm nhận bốn phương tám hướng.

Dần dần, hắn ánh của mắt lộ ra ánh sáng mãnh liệt, hắn mơ hồ nhận ra, tại trong tinh không mênh, tổng cộng có tám chỗ tồn tại khí tức triệu hoán lẫn nhau của mảnh gương!

Một chỗ trong đó, chính là vị trí gương đồng, cũng là vị trí cách xa nhất, thậm chí hắn không thể cảm giác được phương vị cụ thể. Nhưng bảy chỗ khác lại không phải vậy, tuy rằng cũng dao động cũng khá yếu ớt, nhưng không đến mức Mạnh Hạo không phát hiện được phương vị của nó.

- Năm xua khi ta ở Sơn Hải Giới, đã tìm được một mảnh gương, khi đó tu vi của ta còn chưa đủ, cho nên không thể cảm nhận được những sự tồn tại của những mảnh gương khác. Mạnh Hạo lẩm bẩm, thần thức bên trong mảnh gương tập trung nhìn chằm chằm vào... 1 trong 7 mảnh gương cách mình gần nhất!

Khoảng cách mảnh gương này như gần trong gang tấc!

- "Chẳng trách nàng lại biết nơi này có mảnh gương tồn tại, không ngờ trên người của nàng cũng có một mảnh gương!" Hai mắt Mạnh Hạo sáng lên, hắn cảm nhận được vị trí mảnh gương gần nhất, bất ngờ lại ở ngay trên tầng đại lục thứ ba này... ngay trên người Bạch Vụ Trần đang ầm ầm xuyên qua biển quỷ hồn lao đến.

Ngay khi Mạnh Hạo vừa thu hồi thần thức từ mảnh gương, thì không trung phía sau hắn chợt truyền ra một tiếng nổ kinh thiên, bốn đạo thân ảnh như thiểm điện lao ra, chính là bốn người Bạch Vụ Trần.

Bốn người này liên thủ, bạo phát ra toàn lực, cuối cùng cũng từ biển quỷ hồn đánh ra. Trong nháy mắt đi vào vùng sa mạc này, bọn họ liền thấy được Mạnh Hạo, cũng thấy được mảnh gương hắn đang cầm trong tay.

Vừa nhìn thấy mảnh gương, đồng tử của Bạch Vụ Trần liền co rút lại, nôn nóng chạy vọt thẳng tới Mạnh Hạo.

- Cửu Tôn, đắc tội rồi... Lão nhân chưởng giáo khẽ thở dài ôm quyền, sau đó bước tới.

Sa Cửu Đông không nói bất kỳ lời nào, thiếu niên áo bào vàng thì trán nổi gân xanh, mặt không thay đổi.

Trong nháy mắt bốn người liền lao lên, chưởng giáo ở phía sau, Sa Cửu Đông ở bên cạnh Bạch Vụ Trần, thiếu niên áo bào vàng đi cuối cùng, trong chớp mắt bốn người như bốn mũi tên vọt tới gần.

Đối với việc bốn người liên thủ, Mạnh Hạo cũng không quá bất ngờ. Nếu như đổi lại hắn là Bạch Vụ Trần, sau khi có một mảnh gương, lại đã biết được những mảnh gương khác, nhất là biết được trong Minh Cung này có một mảnh, thì hắn cũng sẽ chuẩn bị đầy đủ để lung lạc những cửu nguyên đỉnh phong khác.

- Tuy rằng không biết mục đích ngươi thu mảnh gương này làm gì, nhưng vẫn là phải cám ơn ngươi đã đưa một mảnh gương khác tới cho bổn tôn. Mạnh Hạo hờ hững lên tiếng. Đối mặt với bốn người, vẻ mặt hắn vẫn như thường, tay phải vung mạnh lên, biển quỷ hồn ở xung quanh lập tức gào thét, vô tận quỷ hồn từ bốn phía trong nháy mắt lao tới, ngưng tụ lại một chỗ tạo thành gió lốc ngập trời, phóng thẳng tới bốn người.

Trước đó, sỡ dĩ bốn người phá được biển quỷ hồn bay qua, là vì lúc đó biển quỷ hồn đang phân tán ra phong tỏa xung quanh mà thôi, nhưng hiện tại bọn họ phải đối mặt với biển quỷ hồn hoàn toàn bất đồng.

Gần như ngay khi biển quỷ hồn gào thét lao đến, khắp vùng thiên địa này lạp tức đóng băng lại. Bạch Vụ Trần ở trước nhất, ánh mắt chợt lóe sáng, tay phải trảo vào hư không một cái, trong tay của nàng bất ngờ xuất hiện một mảnh gương!

Mảnh gương này còn lớn hơn cả mảnh gương Mạnh Hạo thu được. Sau khi lấy ra, Bạch Vụ Trần liền phun ra một ngụm khí tức sinh mạng căn nguyên lên mảnh gương, rồi giơ lên thật cao.

Mảnh gương lập tức phát sáng, trong chớp mắt, hào quang đã tỏa ra tràn ngập trời đất, nơi hào quang đi qua, thân thể những quỷ hồn kia bất ngờ run lên, lộ ra vẻ mờ mịt, đồng loạt dừng lại.

Tia sáng này trong chớp mắt, toàn bộ quỷ hồn ở nơi này như bị cố định lại thân thể, không thể nhúc nhích.

Bạch Vụ Trần phun ra máu tươi, hiển nhiên việc thi triển mảnh gương như vậy, nàng cũng phải trả giá không nhỏ. Thời khắc này, thân thể nàng nhoáng lên một cái, phóng thẳng tới Mạnh Hạo.

Lão nhân chưởng giáo trầm mặc, cùng với Sa Cửu Đông, thiếu niên áo bào vàng, bốn người xuyên qua những quỷ hồn bị cố định lại kia, lao thẳng tới Mạnh Hạo.

Một màn này tựa như Mạnh Hạo chính là người trấn thủ trên tầng đại lục thứ ba này, mà bốn người kia thì chính là người xông cửa, muốn tiêu diệt Mạnh Hạo, đạt được thắng lợi vậy.

- Mảnh vỡ gương đồng không phải dùng như vậy. Đối mặt với một màn này, vẻ mặt Mạnh Hạo vẫn như thường không thay đổi chút nào, hắn lắc đầu, tay phải nắm lại, trực tiếp đánh ra một quyền về phía Bạch Vụ Trần Tiên.

Một quyền này ẩn chứa khí tức của Diệt Sinh, Đồ Ma, Sát Thần, Xá Thân, một quyền rơi xuống, thiên băng địa liệt, long trời lở đất, khí thế như đại hồng thủy.

Sau tiếng nổ ngập trời, thân thể Bạch Vụ Trần Tiên run lên, khóe miệng tràn ra máu tươi, thân thể bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ đánh lui về sau, mà Mạnh Hạo

cũng lui về phía sau vài bước, sắc mặt hơi ửng đỏ. Ngay lúc đó, Sa Cửu Đông chợt hóa thành một cỗ gió lốc, ầm ầm lao tới va chạm với Mạnh Hạo.

Mạnh Hạo hừ lạnh, hai tay nhấc lên, bỗng nhiên hóa thành đại bàng màu xanh, đối kháng với một kích của Sa Cửu Đông.

Ầm ầm ầm!

Thân thể Sa Cửu Đông lộ ra khỏi cỗ gió lốc, lui về phía sau vài bước, khóe miệng Mạnh Hạo cũng tràn ra máu tươi, lần nữa lui về sau. Lúc hắn ngẩng đầu lên, đã thấy lão nhân chưởng giáo mang theo vẻ phức tạp, phát ra một chỉ về phía mi tâm Mạnh Hạo.

Một chỉ này tựa như thiên uy, có uy áp vô tận ầm ầm phủ xuống. Mạnh Hạo lập tức bấm quyết, đệ bát cấm - căn nguyên không gian bỗng nhiên xuất hiện, khoảng không giữa hắn và lão nhân chưởng giáo chợt biến thành bốn tầng, tựa như tách rời không gian, cô lập thế giới vậy.

Một chỉ của lão nhân chưởng giáo rõ ràng đánh vào người Mạnh Hạo, nhưng Mạnh Hạo lại không hề suy suyễn, ngược lại, lão nhân chưởng giáo lại biến sắc, tay áo vung mạnh lui nhanh về phía sau, tránh khỏi căn nguyên không gian bao phủ. Khhi lão đang định tiếp tục ra tay, thì thiếu niên áo bào chợt thét lên một tiếng cao vút, sát khí đằng đằng, lao thẳng tới Mạnh Hạo.

Ngay khi mọi người đều cho rằng hắn muốn ra tay với Mạnh Hạo, thì bỗng nhiên, thiếu niên áo bào vàng chợt đổi hướng, hai tay nâng lên, bất ngờ trảo một cái về phía lão nhân chưởng giáo!

Chính là pháp thuật xé trời của hắn!

Lão nhân chưởng giáo nhíu mày, hai tay bấm quyết, lập tức ngăn cản lại.

Ầm ầm ầm

Sóng xung kích truyền ra ngập trời. Biến hóa bất thình lình, khiến cho lão nhân chưởng giáo không thể không lui về sau, cũng cắt ngang Sa Cửu Đông xuất thủ, càng khiến cho Bạch Vụ Trần Tiên không kịp trở tay.

- Kim Vân Sơn, ngươi điên rồi sao? ! Bạch Vụ Trần Tiên phẫn nộ quát lên. Nàng đã giao ra điều kiện tốt nhất, nàng tin tưởng rằng, Kim Vân Sơn không thể không động tâm.

- Cửu Nguyên Tái Luyện Quả mặc dù là thiên tài địa bảo vô cùng hiếm thấy trong khắp tinh không, nếu như ngươi trực tiếp lấy ra, có lẽ bổn tôn còn có thể động lòng. Nhưng chỉ là một tin tức, cho dù tin tức này là chính xác trăm phần trăm, cho dù bổn tôn dựa dựa theo ngươi nói, quả thực có thể tìm được Cửu Nguyên Tái Luyện Quả, nhưng... Bổn tôn lý nào lại là người như vậy, bổn tôn một thân chính khí, đã sớm có ước định ngưng chiến giải hòa cùng Mạnh đạo hữu, bổn tôn là người trọng lời hứa, tuyệt đối sẽ không nuốt lời! Thiếu niên áo bào vàng lời lẽ tràn đầy chính khí, hất cằm nói ra, dáng vẻ vô cùng ngạo nghễ.

Nhưng trên thực tế, trong lòng của hắn lúc này đang chửi ầm lên.

- "Con bà Bạch Vụ Trần ngu ngốc này, trừ khi lần này ngươi thật sự có thể giết chết tên Mạnh Hạo, nếu không với tính cách của họ Mạnh, ngươi con mẹ nó cho rằng hắn có thể để cho ta thuận lợi lấy được Cửu Nguyên Tái Luyện Quả sao? Trong tu chân giới, thề thốt chính là thứ không đáng tin nhất, ta không biết hai người còn lại là vì cái gì, nhưng chưởng giáo thì còn có Thương Mang Phái, Sa Cửu Đông thì cố chấp không có đầu óc, Kim Vân Sơn ta tuyệt đối sẽ không bị lừa đâu!" Thiếu niên áo bào vàng đứng ở bên cạnh Mạnh Hạo, thầm hừ lạnh.

----------oOo----------

Đọc truyện chữ Full