DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bản Lĩnh Ngông Thần
Chương 659: Sát cơ của hoa

Cả người Ngô Siêu đều ngây ra, thật sự là bị lời của Sở Vĩnh Du dọa sợ rồi.

Có điều nghĩ lại, anh Sở chính là anh Sở, nếu như những người khác nói ra, vậy thật sự là nói khoác, nhưng Sở Vĩnh Du...

“Anh Sở, anh thật sự muốn... không không, tôi nói nhảm rồi, thành viên trong liên minh người dị năng tới từ nhiều quốc gia, thật sự làm chủ chỉ có một người, đó chính là người dị năng cấp 10 trong truyền thuyết, minh trưởng của liên minh người dị năng.”

Nói đến đây, Ngô Siêu nhỏ giọng nói.

“Anh Sở, anh nếu như thật sự muốn thu liên minh người dị năng về tay, chỉ cần có thể xử được minh trưởng, vậy thì sẽ không có bất kỳ vấn đề gì, những người khác tuyệt đối không dám có bất kỳ dị nghị gì.”

Gọi Ngô Siêu tới, thứ nhất là vì anh ta không biết phía Phồn Hoa có người quen ở liên minh người dị năng, thứ hai là mặc kệ như thế nào, tuy Ngô Siêu trước đây phản nghịch, sau này cũng ngoan rồi, nên đáng được hỏi một phen.

“Ừ, ăn thôi.”

Nghe thấy Sở Vĩnh Du đáp lại đơn giản như vậy, trong đầu Ngô Siêu bắt đầu suy nghĩ linh tinh, đột nhiên đứng dậy nghiêm túc nói.

“Anh Sở, nếu anh có kế hoạch gì lớn, có thể... có thể cũng tính tôi vào không, những ngày về nhà này, tôi cảm thấy mình giống như một cái xác biết đi, vẫn là cuộc sống trước đây thích hợp với tôi hơn.”

Khẽ mỉm cười, Sở Vĩnh Du chỉ vào Phồn Hoa.

“Cô ấy tên Phồn Hoa, xây dựng Tạc Thiên Bang, hoàn toàn là đội ngũ của cá nhân tôi, sau khi thu liên minh người dị năng về tay cũng thì sẽ nhập vào trong Tạc Thiên Bang, nếu như cậu thật sự có lòng này, ngược lại có thể cho cậu một vị trí, làm tốt có thể tiếp tục lên chức, làm không tốt, cũng đừng trách tôi không nể tình.”

Chuyện này... Ngô Siêu đã rất kích động, Sở Vĩnh Du vậy mà bắt đầu xây dựng thế lực của mình, vậy đại biểu chắc chắn là có chuyện gì đó muốn làm, đi theo yêu nghiệt như vậy, tương lai nhất định sáng lạn.

“Cảm ơn anh Sở, tôi nhất định sẽ tận chức.”

Suy nghĩ một lát, Sở Vĩnh Du nói ra dự định cụ thể.

“Vậy thì ba ngày sau đi, ba ngày sau đi một chuyển đến tổng bộ của liên minh người dị năng.”

Ăn cơm xong, khi xuống tầng, Quan Phấn ở quầy thu ngân đã gọi Sở Vĩnh Du lại.

“Anh Sở, anh đừng trách tôi nghi thần nghi quỷ, tôi gọi mấy cuộc điện thoại, Thư Di đều không nghe, liệu có khi nào xảy ra chuyện gì rồi không?”

Cả người Ngô Siêu đều ngây ra, thật sự là bị lời của Sở Vĩnh Du dọa sợ rồi.

Có điều nghĩ lại, anh Sở chính là anh Sở, nếu như những người khác nói ra, vậy thật sự là nói khoác, nhưng Sở Vĩnh Du...

“Anh Sở, anh thật sự muốn... không không, tôi nói nhảm rồi, thành viên trong liên minh người dị năng tới từ nhiều quốc gia, thật sự làm chủ chỉ có một người, đó chính là người dị năng cấp 10 trong truyền thuyết, minh trưởng của liên minh người dị năng.”

Nói đến đây, Ngô Siêu nhỏ giọng nói.

“Anh Sở, anh nếu như thật sự muốn thu liên minh người dị năng về tay, chỉ cần có thể xử được minh trưởng, vậy thì sẽ không có bất kỳ vấn đề gì, những người khác tuyệt đối không dám có bất kỳ dị nghị gì.”

Gọi Ngô Siêu tới, thứ nhất là vì anh ta không biết phía Phồn Hoa có người quen ở liên minh người dị năng, thứ hai là mặc kệ như thế nào, tuy Ngô Siêu trước đây phản nghịch, sau này cũng ngoan rồi, nên đáng được hỏi một phen.

“Ừ, ăn thôi.”

Nghe thấy Sở Vĩnh Du đáp lại đơn giản như vậy, trong đầu Ngô Siêu bắt đầu suy nghĩ linh tinh, đột nhiên đứng dậy nghiêm túc nói.

“Anh Sở, nếu anh có kế hoạch gì lớn, có thể... có thể cũng tính tôi vào không, những ngày về nhà này, tôi cảm thấy mình giống như một cái xác biết đi, vẫn là cuộc sống trước đây thích hợp với tôi hơn.”

Khẽ mỉm cười, Sở Vĩnh Du chỉ vào Phồn Hoa.

“Cô ấy tên Phồn Hoa, xây dựng Tạc Thiên Bang, hoàn toàn là đội ngũ của cá nhân tôi, sau khi thu liên minh người dị năng về tay cũng thì sẽ nhập vào trong Tạc Thiên Bang, nếu như cậu thật sự có lòng này, ngược lại có thể cho cậu một vị trí, làm tốt có thể tiếp tục lên chức, làm không tốt, cũng đừng trách tôi không nể tình.”

Chuyện này... Ngô Siêu đã rất kích động, Sở Vĩnh Du vậy mà bắt đầu xây dựng thế lực của mình, vậy đại biểu chắc chắn là có chuyện gì đó muốn làm, đi theo yêu nghiệt như vậy, tương lai nhất định sáng lạn.

“Cảm ơn anh Sở, tôi nhất định sẽ tận chức.”

Suy nghĩ một lát, Sở Vĩnh Du nói ra dự định cụ thể.

“Vậy thì ba ngày sau đi, ba ngày sau đi một chuyển đến tổng bộ của liên minh người dị năng.”

Ăn cơm xong, khi xuống tầng, Quan Phấn ở quầy thu ngân đã gọi Sở Vĩnh Du lại.

“Anh Sở, anh đừng trách tôi nghi thần nghi quỷ, tôi gọi mấy cuộc điện thoại, Thư Di đều không nghe, liệu có khi nào xảy ra chuyện gì rồi không?”

“Ngu Thư Di này, dù sao cũng là bạn của Sở Vĩnh Du, vẫn là cẩn thận thì hơn, đại nhân sắp tới rồi, ra ngoài phòng bị đi, không cho bất kỳ ai lại gần.”

“Yes!”

Nếu như Sở Vĩnh Du biết thì sẽ vui mừng hay cười khổ đây, ngay cả người Nhật thường trú ở Tỉnh Thành, cũng biết độ đáng sợ của anh ở địa phương như Tỉnh Thành đạt tới loại trình độ như nào.

10 phút sau, người trung niên đứng cách cửa 5m, sau khi cửa phòng mở ra, một ông lão đi vào.

Ông lão mặc một bộ vest, tuy tóc đã bạc trắng, nhưng tinh thần lại rất tốt.

Bụp!

Người trung niên lập tức quỳ xuống đất, đầu trực tiếp dán xuống sàn, cung kính nói.

“Ono tham kiến Nhẫn Hoàng đại nhân.”

Nếu như bất kỳ người Nhật nào ở đây, đoán chắc cũng sẽ kinh ngạc tới rớt cằm, bởi vì ông lão này, vậy mà chính là tồn tại quyền uy nhất của bộ lạc ninja nước Nhật, Nhẫn Hoàng.

Dừng bước, Nhẫn Hoàng mở miệng.

“Ono, bảo ông bắt người phụ nữ tên Ngu Thư Di đó thì sao rồi?”

“Bẩm đại nhân, nhốt trong phòng bao ở tầng bốn, vẫn đang hôn mê.”

Hài lòng gật đầu, trong mắt Nhẫn Hoàng vụt qua một tia lạnh lẽo.

“Ngu Thư Di này, dù sao cũng là bạn của Sở Vĩnh Du, vẫn là cẩn thận thì hơn, đại nhân sắp tới rồi, ra ngoài phòng bị đi, không cho bất kỳ ai lại gần.”

“Yes!”

Nếu như Sở Vĩnh Du biết thì sẽ vui mừng hay cười khổ đây, ngay cả người Nhật thường trú ở Tỉnh Thành, cũng biết độ đáng sợ của anh ở địa phương như Tỉnh Thành đạt tới loại trình độ như nào.

10 phút sau, người trung niên đứng cách cửa 5m, sau khi cửa phòng mở ra, một ông lão đi vào.

Ông lão mặc một bộ vest, tuy tóc đã bạc trắng, nhưng tinh thần lại rất tốt.

Bụp!

Người trung niên lập tức quỳ xuống đất, đầu trực tiếp dán xuống sàn, cung kính nói.

“Ono tham kiến Nhẫn Hoàng đại nhân.”

Nếu như bất kỳ người Nhật nào ở đây, đoán chắc cũng sẽ kinh ngạc tới rớt cằm, bởi vì ông lão này, vậy mà chính là tồn tại quyền uy nhất của bộ lạc ninja nước Nhật, Nhẫn Hoàng.

Dừng bước, Nhẫn Hoàng mở miệng.

“Ono, bảo ông bắt người phụ nữ tên Ngu Thư Di đó thì sao rồi?”

“Bẩm đại nhân, nhốt trong phòng bao ở tầng bốn, vẫn đang hôn mê.”

Hài lòng gật đầu, trong mắt Nhẫn Hoàng vụt qua một tia lạnh lẽo.

Đọc truyện chữ Full