DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Chương 14

Chương 14

Anh em nhà họ Tô lập tức dừng lại, Tô Dĩnh Nhạc nheo mắt cầm một thanh sắt trên tay …

Thấy họ dừng lại, Lâm Phong cho rằng đối phương đang sợ hãi.

Nhưng mà, đúng lúc này, một thanh sắp đập thật mạnh vào cẳng chân của Lâm Phong!

“A!!”

Dưới bãi đậu xe tràn ngập tiếng hét của Lâm Phong…

**

Lâm Phong bị đánh đến mức phải đưa vào lại bệnh viện, à, phải nói là còn chưa bước ra khỏi cổng bệnh viện đã bị người ta khiêng trở vào.

Trên người anh ta đầy thương tích, không chỗ nào lành lặn, điều bực mình nhất là anh ta không biết ai là người đã ra tay!

Tra cũng tra không ra. Đối phương không để cho anh ta bất kỳ manh mối nào, đập anh ta một trận thì cũng thôi đi, lại còn làm cho anh ta tức đến nội thương, xém chút phun ra máu.

Mục Thấm Tâm đứng bên giường Lâm Phong khóc thút thít: “Lâm Phong, anh cảm thấy thế nào rồi …”

Nếu Lâm Phong có thể ngồi dậy được, chắc chắn anh ta sẽ có thể nhìn thấy nước mắt lo lắng của Mục Thấm Tâm dành cho anh ta.

Mục Thấm Tâm mặc áo bệnh nhân, tỏ vẻ sốt ruột như một người vợ hết mực lo lắng cho

chồng.

Nhưng trong lòng lại đang rất bất an, thấp thỏm!

Làm thế nào mà Túc Bảo, cái thứ tiểu tạp chủng đó, đột nhiên lại trở thành thiên kim duy nhất của nhà họ Tô? !

Ngày hôm qua khi Lâm lão phu nhân nói với cô ta, trong lòng cô ta giật thót một cái, không ngừng lo lắng bất an.

Lần này cô ta sảy thai đương nhiên không phải do Túc Bảo đẩy, mà là do cô ta tự mình làm ngã.

Nhà họ Lâm rơi vào khủng hoảng kinh tế, Lâm Phong không chỉ sắp phá sản mà còn phải trả nợ không ít các khoản vay nặng lãi!

Mục Thấm Tâm không muốn vì đứa con trong bụng mà bị trói chết trên thuyền với nhà họ Lâm.

Cô ta còn trẻ lại xinh đẹp như vậy, nhất định có thể tìm được người giàu có hơn Lâm Phong, một khi có con, sẽ rất khó để tái hôn.

Cho nên cô ta nhất định phải dứt bỏ đứa con trong bụng, không thể để cho mình phạm phải một chút sai lầm, cho nên mới có cảnh Túc Bảo “đẩy người”.

Ban đầu, Mục Thấm Tâm cảm thấy Túc Bảo là chẳng qua chỉ là cái loại cỏ dại không mẹ thương, nhà họ Lâm lại chưa bao giờ đối xử tử tế với Túc Bảo, thậm chí khi say rượu Lâm Phong còn nói với cô ta rằng Túc Bảo là sỉ nhục lớn nhát của anh ta, còn mong con nhỏ chết tiệt đó chết quách đi cho xong.

Mượn tay Túc Bảo để xử lý đứa con trong bụng, cô ta chắc chắn rằng sẽ không có gì bất trắc xảy ra.

Nhưng ai ngờ được rằng Túc Bảo lại là thiên kim chân chính của nhà họ Tô!

Tô gia, một trong bốn đại gia tộc trong truyền thuyết!

Mục Thấm Tâm bắt đầu thấy sợ hãi, sợ bị điều tra ra.

Phải làm sao bây giờ, phải làm sao, phải làm sao! ?

Cô ta phải nghĩ cách để Túc Bảo không có cách nào nói xấu mình được…

Đọc truyện chữ Full