DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Yêu Một Được Hai - Cô Vợ Của Lục Tổng
Chương 678: Sự trả thù của Giang lông vàng

Bạn gái cũ biến thành mợ…

Lúc này trong lòng Giang Mục Dã chỉ có bốn chữ thôi - ngày chó đẻ rồi!

Giang Mục Dã hít sâu một hơi, gào lên với điện thoại: "Mợ ông nội bà ấy! Ninh Tiểu Tịch, đây là bà đang ép tôi đấy, bà bất nhân đừng có trách tôi bất nghĩa, tôi muốn đi tố cáo với Lâm Chi Chi, nói với cô ấy là bà lén yêu đương vụng trộm sau lưng cô ấy!"

Ninh Tịch nghe xong lập tức bùng nổ: "Mẹ nó! Giang Mục Dã ông đừng có mà không biết xấu hổ như thế! Có anh em nào như thế không?"

"Anh em cái rắm ấy! Bà không phải là mợ của tôi à?"

"Ông dám đi tôi chặt gãy chân chó của ông! Này… Này…"

Tút tút tút... Bên kia điện thoại chỉ còn lại tiếng tút tút, rõ ràng là đã dập máy,



Đệt! Không phải tên này định đi cáo trạng với chị Chi Chi thật đấy chứ? Đàn ông mà lại thích chơi trò mách lẻo!

Ôi ôi ôi… Xúc động là ma quỷ mà!

Sao cô lại quên mất chị Chi Chi chứ!

Hự, hồi trước cô còn thề son sắt với chị ấy là sẽ không có bạn trai trong thời gian này, bây giờ chẳng phải là tự vả vào mặt mình rồi ư!

Sắc đẹp làm ngu người rồi! Đúng là bị sắc đẹp làm ngu người mà!

Ninh Tịch đang chuẩn bị gọi lại cho Giang Mục Dã thì màn hình điện thoại đã chớp sáng, người gọi tới là... Lâm Chi Chi!!!

Mẹ nó! Tên lông vàng chết tiệt kia mách lẻo thật đấy à?

Điện thoại vẫn kiên nhẫn vang lên, Ninh Tịch buồn bực vò đầu bứt tai cuối cùng cũng chỉ có thể chịu chết nhận điện thoại, giọng nói run run: "Chị Chi Chi…"

"Ninh Tịch, chị có chuyện muốn hỏi em, em phải trả lời thành thật cho chị." Phía bên kia đầu dây, giọng nói của Lâm Chi Chi vô cùng nghiêm túc.



Ninh Tịch lập tức nghe lộp bộp trong lòng, nghĩ thầm lần này xong rồi!

"Khụ, chuyện gì vậy ạ chị Chi Chi?" Ninh Tịch vẫn kiên trì giả vờ không hiểu.

Lâm Chi Chi hỏi: "Quan hệ giữa em và Hồ Hồng Đạt là thế nào?"

"Quan hệ của tụi em ư… đợi… đợi đã… đợi một chút…" Ninh Tịch ngẩn người: "Chị Chi Chi, chị vừa nói ai cơ?"

"Hồ Hồng Đạt."

"Hồ Hồng Đạt là ai?" Ninh Tịch ngơ ngác, không phải là Lục Đình Kiêu à?

Bên kia điện thoại như có tiếng thở phào: "Em không biết là tốt rồi."

"Rốt cuộc là chuyện gì thế?" Ninh Tịch bắt đầu phản ứng kịp, dường như chuyện này không đơn giản như cô nghĩ.

Làm cô hết hồn, cô còn tưởng là cái tên Giang Mục Dã kia chạy đi mách lẻo thật chứ!

"Hồ Hồng Đạt là Tổng giám đốc công ty bất động sản Hồng Đạt, trên mạng đồn là em được ông ta bao nuôi, chị đã cố hết sức bảo với bên phòng quan hệ công chúng (PR) xóa hết những bài liên quan và tin tức cả trên Weibo nữa nhưng vì Thiên Hạ sắp công chiếu nên gần đây em rất được chú ý, tuy rằng bây giờ tạm thời lắng xuống nhưng rất có thể sẽ lại bị đào bới lên!"

Bên PR bảo chị hỏi em một chút xem có quan hệ với đối phương thật hay không nhưng mấy hôm nay em đang nghỉ ngơi nên chị không muốn phiền đến em…" Lâm Chi Chi giải thích đơn giản một chút về tình hình hiện tại.

Lần bắt cóc này Ninh Tịch vì không muốn gây ra phiền phức không cần thiết nên đã bảo Giang Mục Dã gạt Lâm Chi Chi và phía đoàn phim, chỉ nói với bên ngoài rằng cô nghỉ ngơi ở nhà.

Mấy hôm liền Lâm Chi Chi không liên hệ với cô chắc là vì giải quyết chuyện nhạy cảm này.

Cho dù Lâm Chi Chi có tin cô, thế còn bộ phận PR thì sao? Người không biết còn tưởng cô có tật giật mình nên mới trốn đi.

Bởi thế nên chắc chắn thời gian này, Lâm Chi Chi đã phải chịu áp lực rất lớn…

Ninh Tịch lập tức thấy áy náy: "Chị Chi Chi, em xin lỗi, lần sau em sẽ không tùy tiện ngắt liên lạc nữa, em thật sự không quen Hồ Hồng Đạt kia cũng không hề có quan hệ gì với ông ta, chị yên tâm đi!"

Đọc truyện chữ Full