DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tối Cường Hệ Thống
Chương 4: Chương 4: Trứng nào cũng nát.

oOo Giờ khắc này thiên băng địa liệt, thiên hôn địa ám, người người ùn ùn đánh tới…

- Hầu Tử Thâu Đào.

"+2."

- Hầu Tử Thâu Đào.

"+2."

. . . .

Luyện võ trường vốn khí thế mênh mông cuồn cuộn đột nhiên truyền đến từng đợt tiếng kêu thảm thiết.

Âm thanh này cao vút lại mềm như bông, giống như tiếng nữ tử thở dốc, nghe kỹ lại hàm chứa cả ưu sầu cùng thương cảm.

Lâm Phàm giờ khắc này lặp lại mãi một động tác, xoay người, đưa tay, năm ngón móc.

Bóp bóp bóp, giờ phút này kể cả thiên băng địa liệt cũng không cách nào ngăn cản Lâm Phàm hướng về exp.

- Tiểu nhân bỉ ổi, lại sử dụng chiêu thức đê hèn như thế.

Các đệ tử sát hạch ngoại môn lúc này hoảng sợ vạn phần, hai tay che đũng quần, cảm giác một luồng khí mát lạnh chạy dọc từ bàn chân lên tới tận đỉnh đầu.

Khủng bố như vậy, thật sự là khủng bố như vậy a.

"Đinh, chúc mừng công pháp bất nhập lưu Hầu Tử Thâu Đào lên tới tầng ba."

"Đinh, đánh bại một gã đệ tử bất nhập lưu, exp +5."

"Đinh, đánh bại một gã đệ tử bất nhập lưu, exp +5."

. . . .

Ai u, Phàm nghe được mấy tiếng nhắc nhở này, lòng mừng như điên, không ngờ cách để thăng exp nhân vật là như vậy.

Xem ra cái này giống chơi game, đánh quái để thăng cấp.

Không tồi, không tồi.

Vào giờ khắc này, đám đệ tử sát hạch ngoại môn bị thiệt lớn trong tay Lâm Phàm, từng gã mắt bốc hỏa mà nhìn tiểu nhân đê tiện này. Nhưng ngay lúc ấy, bọn hắn đột nhiên phát hiện ánh mắt của tiểu nhân đê tiện kia bỗng bộc phát ra một luồng thần quang làm cho người ta run như cầy sấy.

Giống như là đợi lát nữa sẽ phát sinh thêm chuyện càng tàn bạo.

Một đám đệ tử sát hạch ngoại môn vây lấy Lâm Phàm ở trung tâm. Tuy rằng tiểu nhân đê tiện trước mắt xuống tay vừa ác vừa chuẩn, làm bọn họ khó lòng phòng bị, nhưng nếu cứ như vậy mà cúp đuôi bỏ chạy thì bọn hắn không thể cam lòng.

Dù cho phải trả cái giá lớn bằng trời, cũng phải để tiểu nhân đê tiện này ôm hận ở đây.

Lâm Phàm lúc này lạnh lùng nhìn lên hai tay của chính mình.

Đây đã là đôi tay vấy bẩn, nhưng vì exp, có vấy bẩn cũng đã làm sao.

- Mọi người nhìn kìa, nhìn ánh mắt của hắn.

Một gã đệ tử đứng phía trên hô to một tiếng, bọn hắn là thời khắc đều nhìn chằm chằm tiểu nhân đê tiện này, cho nên ánh mắt Lâm Phàm vừa chớp động đã lập tức bị bọn hắn trông thấy.

Lâm Phàm ngẩng đầu, đôi mắt thâm thúy giống như tràn ngập cảm giác tội ác, nhìn về đám đệ tử sát hạch ngoại môn.

- Đám sơn dương thuần khiết, các ngươi sắp bị đôi tay tà ác này của ta xâm phạm, nhưng các ngươi yên tâm, ta sẽ hạ thủ lưu tình.

Lâm Phàm nhìn lên đám đệ tử sát hạch ngoại môn, chậm rãi nói.

- Tiểu nhân đê tiện, ngươi đang nói cái gì?

- Ngươi cho rằng một mình người có thể đối phó mấy trăm người chúng ta sao?

- Quỳ xuống nhận sai, chúng ta tha cho ngươi khỏi chết.

- Hừ, đừng quá làm càn…

. . . .

- Hầu Tử Thâu Đào.

Tức khắc, Lâm Phàm nhảy vào trong đám người, có Thái Cấp Ma Thân tầng năm, đối với đám đệ tử sát hạch ngoại môn này căn bản hắn là một Tank phòng ngự vô song, bất kể công kích gì cũng không tạo thành nổi chút thương tổn nào.

Mà Hầu Tử Thâu Đào tuy hiện giờ chỉ có ba tầng, nhưng đã đạt tới một loại cảnh giới tối cao "ra tay tất trúng".

- Tiểu nhân đê tiện, ta liều mạng với ngươi.

- Aiiiiii, đau… Buông tay, buông tay, nát… nát rồi.

Một gã đệ tử ánh mắt mê ly, rùng mình một cái, hai tay ôm chặt đũng quần, từ khóe mắt chảy xuống hai giọt nước mắt bao hàm hàng nghìn hàng vạn tình cảm.

- Mặt mũi nam nhi ở cả đó, giờ ngươi hủy mặt của ta, cuộc đời này ta nhất định cùng ngươi không chết không ngừng.

. . . .

- Hầu Tử Thâu Đào.

"+5."

"+5."

"Đinh, đánh bại một gã đệ tử bất nhập lưu, exp +5."

"Đinh, đánh bại một gã đệ tử bất nhập lưu, exp +2."

"Đinh, chúc mừng nhân vật thăng cấp."

. . . .

Giờ khắc này Lâm Phàm giống như nhập ma, hai tay bay múa, Hầu Tử Thâu Đào lại càng vận dụng lô hỏa thuần thanh, giống như đã đem chiêu này tu luyện đến quy tắc đại đạo.

Ra tay tất trúng, mặc ngươi ngăn cản như thế nào cũng không cản nổi đôi tay thần của Lâm Phàm xâm phạm.

- Các sư huynh đệ, tiểu nhân bỉ ổi đê tiện xấu xa như thế, dù chúng ta là người ma môn cũng khinh thường làm cùng giới tuyến, ra tay thật mạnh đi.

Giờ phút này, đệ tử sát hạch ngoại môn liên tiếp bại lui, trong đó một gã ngọc diện vô song, xưng là tuyệt thế mỹ nam cũng không quá đáng, vung tay hét lớn, hô hào chúng sư huynh đệ đồng môn đoàn kết với nhau tóm lấy Lâm Phàm.

Lâm Phàm trơn trượt như lươn chạy qua lại trong hàng ngũ đám đệ tử, thấy gã đệ tử kia hung hăng như thế cũng cảm thấy có chút hứng thú.

Mà tuyệt thế mỹ nam đang phát động quần chúng đột nhiên phát hiện một đạo ánh mắt tràn ngập xâm lấn gắt gao nhìn mình chằm chằm thì bỗng có một cảm giác không ổn.

Ngay lúc va chạm với ánh mắt Lâm Phàm, tuyệt thế mỹ nam nhất thời có chút hỏng mất.

Nếu Lâm Phàm ra tay mà không tập kích tới chỗ làm người ta khó có thể không đau thắt ruột kia thì cũng thôi, dù thực lực địch không lại nhưng ít ra cũng không cần sợ.

Nhưng giờ thì hắn thật sự sợ hãi.

Nhìn đông đảo huynh đệ đồng môn xiêu vẹo ngã dưới tay gã khốn đê tiện này, nhất là nhìn ánh mắt bi tráng của đồng môn, hắn hiểu chuyện kia nhất định rất đau.

Tuyệt thế mỹ nam thấy Lâm Phàm giơ tay lên không trung mà bóp bóp, nhất thời hàn khí ứa ra, hai chân không nhịn được run lên.

- Hầu Tử Thâu Đào!

- Không…

- Đờ… đau… Tuyệt thế mỹ nam tức thì hai mắt mê ly, khẽ kêu một tiếng, tiếp đó ngã xuống đất run rẩy.

Giờ khắc này hiện trường vô cùng thê thảm, làm cho không người nào có thể nhìn thẳng.

. . . .

Khi toàn bộ đệ tử sát hạch ngoại môn đã ngã xuống đất, Lâm Phàm cũng không còn ‘đào’ mà ‘thâu’.

Họ tên: Lâm Phàm.

Cấp bậc: 9. (Chờ mở ra cảnh giới Hậu Thiên)

Exp: (0/1000).

Công pháp: Thái Cấp Ma Thân tầng 5 (3000/10000).

Hầu Tử Thâu Đào tầng 10 (1000/10000).

Lâm Phàm nhìn thấy số liệu bản thân, thỏa mãn gật gật đầu.

Hôm nay hắn thăng lên cấp 9, trước mắt xem như là tồn tại vô địch trong hàng đệ tử sát hạch ngoại môn.

Lúc này những đệ tử kia đều có con số nổi lơ lửng trên trán.

Có cấp 5, có cấp 6, cũng có cấp 8.

Những đệ tử sát hạch ngoại môn này trăm phần không ai đạt tới cảnh giới Hậu Thiên.

Lâm Phàm từng thấy đệ tử cảnh giới Hậu Thiên ra tay, vừa ra tay tuyệt không giống với đám đệ tử sát hạch ngoại môn này.

Ba ngày sau là lúc ngoại môn sát hạch, mình coi như không có lòng háo thắng cũng phải trở thành đệ tử ngoại môn mới được. Nơi này với Lâm Phàm là quá nhỏ, muốn mạnh hơn nữa phải có bầu trời rộng rãi hơn.

Lâm Phàm xoay người rời đi, nhưng mới bước vài bước đã dừng.

- Ngày mai ta sẽ lại đến.

. . . .

Nguyên bản thấy gã đê tiện xấu xa này muốn rời khỏi, mọi người đều thở phào mà đứng lên, thế nhưng khi nghe được câu cuối lại đồng loạt hai chân mềm nhũn, té nhào lại trên mặt đất.

Trải qua ngày hôm nay, bọn hắn đã không còn dám giao thủ với đối phương.

Hạ lưu đê tiện vô sỉ, thế gian này tại sao lại xuất hiện người như vậy a.

Lâm Phàm thở dài một tiếng, đám đệ tử sát hạch ngoại môn này sợ mình như thế nào hắn cũng tự hiểu, nhưng điều này sao có thể trách mình toàn bộ, ai bảo mình chỉ biết mỗi chiêu Hầu Tử Thâu Đào.

Có một câu nói rất hay.

Nhất chiêu tiên cật biến thiên hạ - Tinh thông một chiêu kiếm ăn khắp thiên hạ.

Đang chỉ biết một môn võ học thì đừng tị hiềm nhiều như vậy.

Mà Lâm Phàm cũng phát hiện, công pháp luyện thể khác với võ học.

Thái Cấp Ma Thân thăng cấp tới trình độ nhất định sẽ cần ngoại lực càng cường đại hơn để hỗ trợ thăng cấp.

Mà võ học đối địch thì bất kể mạnh hay yếu đều có thể tăng exp, tuy giá trị cũng khác nhau theo yếu mạnh, nhưng miễn đánh trúng là sẽ có exp.

-----oo0oo-----

Đọc truyện chữ Full