DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Bác Sĩ
Chương 1916

Chương 1916:

“Hai mươi tỷ, đồ đân cũng biết đây là chuyện rồi làm ãn lỗ vốn, trái lại cậu hay “Hôm nay chúng ta vốn là cạnh tranh kiếm tiền, kết quả không chỉ bị ảnh hưởng đến tiền lời, mà còn mất đi tài sản”

So với việc đạp Hàn Tử Thất xuống, bây giờ cô càng lo lắng chuyện Vọng Hải Phong tới tay hơn.

Hai mươi tỷ, cô vừa nghĩ đến đã run sợ, cái này sao bù vào được? Sao mà giải thích với nhà họ Tiền đây?

Đường Nhược Tuyết bình tĩnh trả l “Cậu có chừng mực sẽ không xúc động như thế”

Trong lúc vô tình, giọng điệu của Tiền Gia Hân có vẻ oán giận: ‘Ai cũng biết /ên tâm, việc này mình có cân nhắc.”

hai mươi tỷ đó là giới hạn, mà cậu lại một bước đi vào”

“Hai mươi tỷ đó, trong mười lăm ngày phải gom góp được, thường một tỷ tiền đặt cọc, còn phải vào sổ đen, thậm chí còn bị khi „ không thì sẽ bồi tố.

“Bị tổn thất một tỷ còn chấp nhận được, nhưng nếu tên tuổi bị đưa vào danh sách đen thì sau này sẽ rất khó làm ăn, còn khiến gia tộc mất mặt nữa”

“Toàn bộ tài sản trong tay mình chỉ có hơn hai tỷ đồng…

Gương mặt cô ấy có vẻ hơi khó nhìn, vô cùng hối hận, sớm biết như thế sẽ không cùng Đường Nhược Tuyết làm chuyện điên rồ.

Tiền Gia Hân quay đầu nhìn về phía Phác Anh Long.

Buổi sáng, Phác Anh Long còn mạnh miệng, giờ phút này không nói một tiếng, bây giờ thì xem như mình không liên quan “Còn nữa, cái tên Diệp Phi khốn kiếp kia, sao lại ăn cây táo rào cây sung?”

“Hàn Tử Thất đầu ngập nước kia bảo anh ta làm chủ nên từ bỏ hay đấu giá tiếp. Vậy mà anh ta lại không giúp chúng ta đồn Hàn Tử Thất vào chỗ chết, lại bảo Hàn Tử Thất đừng đấu giá nữa?”

“Tên khốn kiếp đó, anh ta không biết làm như thế này sẽ hại chết chúng ta hay sao?”

“May mà anh ta không trở về, nếu không thì bây giờ nhất định mình sẽ đánh gãy hai chân anh ta”

Tiền Gia Hân trút cơn giận lên người Diệp Phí: “Mình đã nói từ đầu hãy để cho tên khốn đó cút đi, nhưng cậu vẫn không nghe lời…”

“Gia Hân!”

Đường Nhược Tuyết ngừng bước, quay đầu nhìn cô rồi lạnh lùng mở miệng.

“Chuyện này mình sẽ chịu, hai mươi tỷ này mình sẽ tìm cách giải quyết.

Mình sẽ không để cho cậu bị tốn thất đến tiền của và danh dự”

“Lát nữa mình sẽ để luật sư làm hợp đồng, chuyển bất động sản của công thành tên của mình”

“Mình cũng sẽ trả tiền đặt cọc trả hết cho cậu, mình sẽ gánh chịu tất cả mọi thứ.”

“Còn nữa, Diệp Phi là người của mình, cậu không có tư cách sỉ nhục anh ấy”

Cô nói chuyện rất bình tĩnh, nói từng chữ rất ung dung, giống như cảm xúc rất bình thản, chỉ là sâu trong đôi mắt lóe lên vẻ thất vọng.

Theo Đường Nhược Tuyết, dù cho Tiền Gia Hân không động viên mình thì cũng nên tỏ thái độ cùng nhau vượt qua cửa ải khó khăn này. Nhưng cuối cùng cô ấy lại vẫn luôn oán trách mình.

“Sao, một mình cậu gánh…”

Đầu tiên là Tiền Gia Hân ngấn người, sau đó lại mừng rỡ như điên. Sau đó lại tỏ vẻ không nỡ.

“Sao mình có thể không biết xấu hổ như thế, nếu không thì xem như mình mất tiền cọc vậy”

Khóe miệng cô mấp máy mở miệng: “Đúng, trước tiên cậu cứ dùng tiền cọc đi, dù sao số tiền đó cũng quá lớn…

“Không cần, mình có thể giải quyết”

Đường Nhược Tuyết từ chối ý tốt của Tiền Gia Hân: “Công ty của mình, mình sẽ gánh chịu tất cả”

‘Sau đó, cô đi xuyên qua đại sảnh, đi lên lầu đi vào căn phòng của mình.

“Rầm.’ Đường Nhược Tuyết ngẩn người cả một buổi chiều, không ai biết cô ở trong phòng làm gì. Lúc này, cũng không ai dám đi quấy rầy cô.

Tiền Gia Hân cũng không đi vào, suy nghĩ của cô chủ yếu đặt vào việc chuyển nhượng công ty.

Đọc truyện chữ Full