DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Bác Sĩ
Chương 1918

Chương 1918:

“Tổng giám đốc Đường, chào buổi tối”

Cô ta cầm theo gậy đánh golf đi ra nghênh đón: “Thật vui thì cô có thế nế mặt mà đi tới”

Người tới chính là Đường Nhược Tuyết, cô mặc đồ màu đen, mái tóc đen mượt được búi cao sau đầu, làm lộ ra gương mặt trái xoan cổ điển hoàn mỹ.

Nghe thấy giọng nói của Hàn Tử Thất, cô cười nhạt một tiếng: “Tổng giám đốc Hàn tự mình gọi điện thoại hẹn tôi ra đây, Đường Nhược Tuyết tôi sao dám không đến chứ?”

“Tổng giám đốc Đường nói đùa, tôi chỉ là một tổng giám đốc nho nhỏ, sao mà có thể vượt qua công ty Đường Môn có mười ba chỉ nhánh được?”

Hàn Tử Thất đưa cây gậy đánh golf cho Đường Nhược Tuyết: “Tổng giám đốc Đường có muốn chơi mấy ván không? Xả giận một phen thì cảm xúc sẽ khá hơn nhiều.

Cô ta gọi điện thoại nhầm và đối chọi gay gắt trong cuộc đấu giá, từ trước đến nay chưa từng có thiện ý với Đường Nhược Tuyết.

“Không cần thiết phải như thế”

Ánh mắt Đường Nhược Tuyết lạnh lùng: “Diệp Phi không đáng để tôi tức giận lâu như thế”

“Mặc dù tống giám đốc Đường nói không quan tâm Diệp Phi, nhưng hành động lại bán đứng nội tâm của cô”

Hàn Tử Thất yêu kiều bước đến gần, nhìn gương mặt xinh đẹp của Đường Nhược Tuyết: “Nếu cô không lo lắng cho Diệp Phi, muốn lấy lòng anh ta thì sao có thể nhận lời mời của tôi mà đến đây?”

“Hàn Tử Thất tôi tự thấy mình không có mặt mũi lớn như thế khiến cho tổng giám đốc Đường nể mặt, hơn nữa hai bên còn tranh chấp một phen trong buổi đấu giá nữa”

“Ngoài ra, cô đến đây chưa được ba phút, mà ánh mắt đã liếc nhìn xung quanh tổng cộng năm lần”

“Không hề nghỉ ngờ là cô đang tìm Diệp Phi”

“Nếu như cô thật sự không quan tâm anh ấy, vậy sao lại tìm tung tích của anh ấy chứ?”

“Nhưng mà rất đáng tiếc phải nói cho cô biết, Diệp Phi thật sự không có mặt ở sân đánh golf này”

“Lúc này đây, anh ấy đang ở Alyssa uống rượu giải sầu, hẹn cô tới là ý của một mình tôi mà thôi”

Lúc nói đến chuyện Diệp Phi uống rượu giải sầu, trong đôi mắt của cô ta lóe lên vẻ thương yêu Mặc dù Đường Nhược Tuyết đã bị Hàn Tử Thất nhìn thấy, nhưng trên gương mặt xinh đẹp của cô không hề có vẻ xấu hổ. Cô cũng không lên tiếng giải thích: “Đừng nói nhảm, rốt cuộc cô tìm tôi có chuyện gì?”

Cô đưa tay nhìn đồng hô: “Tôi chỉ có nửa tiếng để gặp cô thôi, lát nữa tôi phải trở về ngủ thêm một chút”

Không nhìn thấy bóng dáng của Diệp Phi, cô cũng không có hứng thú nói chuyện với Hàn Tử Thất “Tổng giám đốc Đường, đêm nay tôi hẹn cô tới có hai mục đích”

Trên mặt Hàn Tử Thất vẫn giữ vẻ bình tĩnh, đưa tay ra hiệu cho Đường Nhược Tuyết ngồi xuống: “Một là tôi muốn xin lỗi cô. Mấy ngày nay tâm trạng tôi không tốt, mở miệng lỗ m ãng, liên tục xúc phạm tổng giám đốc Đường”

“Tôi phải nói xin lỗi với cô”

Cô ta khẽ thở dài: “Hi vọng tổng giám đốc Đường rộng lượng, đừng tính toán với tôi”

Đường Nhược Tuyết lạnh nhạt mở miệng: “Chuyện này không cần thiết”

Mặc dù cô mở miệng nói chuyện này không quan trọng, nhưng vẻ mặt đã bình tĩnh hơn nhiều, còn ngồi xuống trên ghế dựa.

Dù sao, Hàn Tử Thất cũng đã nhiều lần cúi đầu như thế, còn chủ động xin lỗi, cô cứ gây sự như thế cũng không ổn lảm.

“Thứ hai, đây là hợp đồng chuyển nhượng Vọng Hải Phong”

Hàn Tử Thất cũng ngồi ở phía đối diện Đường Nhược Tuyết: “Tôi muốn dùng hai mươi hai tỷ mua lại nó từ trong tay tổng giám đốc Đường”

“Hai mươi tỷ là giá của buối bán đấu giá, thêm hai tỷ là đế tạ tội khi tôi đã phá hư chuyện tốt của tống giám đốc Đường”

Đọc truyện chữ Full