DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Bác Sĩ
Chương 1952

Chương 1952:

Đồng thời, một phát đá Kim Trí Viên ra xa mấy mét, khiến cô “phịch” một tiếng đập vào tường Cô gái trẻ không dừng lại, cầm lấy súng gí vào đầu Kim Trí Viên.

Tình thế đảo ngược.

Kim Trí Viên ê ẩm cả người, sức lực của cô tạm thời bị đông cứng: “Quyền Tú Nhã, các người quá bỉ ổi”

Sau đó cô quát thiếu nữ kia: “Tiểu Trinh, cô làm tôi quá thất vọng”

“Đấy không phải là bỉ ổi, đấy là trưởng thành cơ’“

Thấy Kim Trí Viên bị khống chế, Quyền Tú Nhã mỉm cười hả hê: “Tiểu Trinh vốn là quân cờ được tôi cài vào Thương hội nước Nam, đặc biệt theo dõi từng hành động cử chỉ của cô.”

“Kim Chí Hào gặp sự cố, ông nội được người ta cứu chữa, tôi đều biết cả.”

“Tuy thương hội nước Nam chẳng lọt nổi vào mắt tôi, tôi cũng không thể để cô Kim đây bật lên, tránh cho ngày nào đó cô mang lại nguy cơ cho tôi”

“Cô nói xem, làm hội trưởng của một Hiệp hội nát là đủ rồi, tìm bác sĩ chữa bệnh cho ông làm gì”

Cô ta nhìn lướt qua Quyền Tương Quốc còn đang hôn mê: “Cô có biết không, cô làm vậy sẽ khiến tôi mất ngủ đấy?”

“Hóa ra lời họ nói là thật, quả nhiên cô không hy vọng ông ngoại tỉnh lại”

Kim Trí Viên nghiến răng nghiến lợi: “Tôi vốn không tin, dẫu sao cậu, ông ngoại và cô có quan hệ huyết thống trực tiếp.”

“Hơn nữa sau khi lành vết thương, ông ngoại trở về còn bị tâm thần, chẳng lẽ đây không phải là chuyện tốt với cô, với cậu và cả nhà họ Quyền sao?”

“Có đại sư Dịch Kiếm coi chừng gia tộc, lẽ nào không ổn hơn việc bây giờ cô phải nhìn mặt bọn tư bản sao?”

Kim Trí Viên giận dữ lên án, thậm chí nhớ đến Diệp Phi từng nói rằng, người hạ độc ông ngoại chắc chắn là người thân thiết.

“Đừng nói với tôi là ổn hay không ổn!”

Quyền Tú Nhã không muốn nói nhảm với Kim Trí Viên, cô ta quát mấy gã vệ ặc đồ đen: “Bắt thắng này lại cho tôi!”

Năm gã vệ sĩ mặc đồ đen lại lao tới chỗ Diệp Phi Từ lúc đôi bên đụng độ đến nay, Diệp Phi đều nghe được hết, nhưng anh không rảnh quan tâm.

Anh không muốn dừng việc cứu chữa, khiến Quyền Tương Quốc thất bại trong gang tấc.

Nhưng Diệp Phi thật sự không ngờ Quyền Tú Nhã bất chấp đến vậy, thậm chí cô ta dùng cả gián điệp hòng ngăn cản anh cứu người Điều đó càng làm anh kiên quyết chữa khỏi bệnh cho Quyền Tương Quốc.

“Đi nào!”

Trông thấy năm gã vệ sĩ mặc đồ đen lao về phía mình, Diệp Phi hét lên rồi đâm cây kim bạc cuối cùng vào đan điền của Quyền Tương Quốc.

Chất độc hiểm ác bị anh ép cho chảy ra, một châm ấy đã khởi động chức năng cơ thể Quyền Tương Quốc Kim bạc lóe lên đâm vào.

Quyền Tương Quốc vẫn không có phản ứng, nhưng làn da ông càng thêm hồng hào. “Phịch phịch phịch -” Diệp Phi châm cứu xong bèn lăn một vòng ngay tại chỗ, tránh được nắm đấm mà gã vệ sĩ giáng xuống.

Tiếp theo chân anh quét một đường, quét cho gã kia bay ra ngoài, ngã ngay trước mặt Quyền Tú Nhã.

“Đồ khốn kiếp, dám đánh trả à?”

Quyền Tú Nhã quát lớn: “Xông lên một lượt, cho nó tàn luôn!”

Năm gã vệ sĩ lấy dao găm, đồng loạt lao tới chỗ Diệp Phi.

Kim Trí Viên kêu lên: “Diệp Phi cẩn thận, đó là Hắc Hổ Binh xuất ngũ”

Hắc Hổ Binh ư?

Phi nhíu mày. Nếu đổi thành trước khi chữa trị, anh xử lý năm gã này dễ như chơi, nhưng bây giờ tỉnh thần anh không đủ mạnh để ứng phó.

 

Đọc truyện chữ Full