DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bất Tử Bất Diệt
Quyển 3 - Chương 29: Dữ hội

Dịch: bachthao82

Độc Cô Bại Thiên cười hì hì nhìn Vặc Vũ Ti nói

“Bặc tỷ tỷ, sao tỷ cứ phải đeo mạng che mặt làm gì thế. Không lẽ không cho đệ đệ được ngắm dung nhan của tỷ sao?”

Bặc Vũ Ti đưa ánh mắt quyến rũ nhìn hắn nói

“ Tỷ cũng muốn dùng mặt thật để gặp mọi người. Tiếc là sư phụ không cho phép thôi”

“Sư phụ nào lại cổ quái như thế chứ. Mà thôi, không bàn đến việc đó nữa. Không làm phiền tỷ nữa đâu, ta đi đây……”

Vừa dứt lời thì tay của Độc Cô Bại Thiên đưa nhanh ra giật lấy tấm mạng che mặt của Bặc Vũ Ti.

Tiếc là Bặc Vũ Ti lúc nào cũng đề phòng hắn liền nhẹ nhàng tránh qua một bên giận dỗi nói “ Đúng là một đệ đệ không biết nghe lời mà”

Độc Cô Bại Thiên không đạt được ý nguyện, chỉ thu tay về cười cười.

Hắn quay người bỏ đi được vài bước thì nhìn thấy năm người. Năm người này mỗi người đều mang một phong thái hoàn toàn khác nhau.

Lý Thi cả người vận đồ màu trắng, dung nhan toát nên một vẻ thoát tục vô song nhưng lại được phủ lên một sự lạnh lùng băng giá như ánh trăng. Bên cạnh nàng là một nam tử anh tuấn, thân hình cao lớn, khuôn mặt rạng rỡ. Hai mắt sáng rực như ánh mặt trời. Nhìn qua chỉ có thể nói thanh niên này đúng là một “sát thủ thiếu nữ” thôi. Bên cạnh hắn là một thanh niên khác cũng cao lớn không kém, mi rậm mắt to. Cả người toát lên một khí phách nam nhi. Đơn giản mà nói thì người này đúng là một “nam nhân trong các nam nhân”. Về “lực sát thương thiếu nữ” thì tuyệt đối không hề kém “thiếu nữ sát thủ” kia.

Bên cạnh nam nhân đó là một thanh niên khác, người cao nhưng hơi gầy đang đưa ánh mắt hiền hòa nhìn hắn. Đây đúng là một nam nhân bởi vì ở dưới yết hầu của người này có một khối hầu kết. Độc Cô Bại Thiên nhìn thấy người này chỉ biết nói: người này nhất định giống mẹ hắn, chắc chắn là giống mẹ hắn rồi. Bởi vì nam tử này quá nửa là mang theo vẻ đẹp rực rỡ của nữ nhân. Nếu chỉ xét về dung mạo thì nếu so sánh với dung nhan tuyệt sắc của Lý Thi thì cũng không thua kém bao nhiêu.

Nhưng khi Độc Cô Bại Thiên nhìn tới nữ nhân cuối cùng thì trong tim hắn không khỏi muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Bởi vì thiếu nữ này không chỉ là một giai nhân khuynh nước khuynh thành mà còn là truyền nhân của Thủy tinh cung hơn nữa hắn còn đã từng tiếp xúc “thân mật” nữa.

Thiếu nữ hiển nhiên lúc này cũng đã nhìn thấy hắn. Trong ánh mắt thiếu nữ ban đầu lộ ra nét không tin sau đó chuyển sang mơ màng để rồi cuối cùng lộ ra nét phẫn nộ.

“Mẹ của mẹ ta ơi, bà của ta ơi, thiếu nữ này thật quá mẫn tiệp đi. Không ngờ….không ngờ nàng lại có thể cảm ứng ra được khí tức của ta. Chết ta mất….”

Nghĩ vậy nhưng trên mặt hắn lại như không có việc gì xảy ra, cứ đi thẳng tới trước nhìn năm người cười cười nói

“Không lẽ…không lẽ các vị là năm người đại diện cho năm võ học thánh địa trong truyền thuyết trên đại lục sao. Trời ạ! Thật là vinh hạnh cho ta! Bỗng nhiên lại có cơ hội được gặp gỡ với truyền nhân của cả năm thánh địa chứ”

Truyền nhân của Thủy tinh cung nhìn thấy bộ dạng của hắn thì muốn bật cười nhưng khi nghĩ tới sự việc khi xưa thì hai má ửng hồng lên. bởi dù gì đang đứng trước mặt cũng chính là nam tử đã có tiếp xúc thân mật với nàng Đối với việc nam tử này có dung mạo thay đổi nàng cũng không lấy làm ngạc nhiên bởi chính nàng cũng đã từng sử dụng qua các công cụ dịch dung. Nàng chỉ lấy làm bất ngờ là tại sao nam tử này lại có thể thoát được khỏi sự khống chế người đứng phía sau để có lại được sự tự do như vậy. Nàng chính là truyền nhân của võ học thánh địa thì đương nhiên là phải bất phàm. Vì vậy chỉ trong nháy mắt thần thái đã trở lại bình thường.

“Sát thủ thiếu nữ”trên khuôn mặt lộ nét tiếu ý vòng tay lại hỏi” Không biết huynh đài là….”

“Ủa, biểu muội, muội vẫn chưa giới thiệu cho bọn họ biết sao”

Độc Cô Bại Thiên nói

Lý Thi thấy hắn ngang nhiên kêu mình là biểu muội liền nghĩ tới hắn đã từng dùng phương pháp này tiếp để tiếp cận với sư huynh sư tỷ của mình tại Vụ Ẩn phong, nay lại muốn trước mặt truyền nhân của năm võ học thánh địa sử dụng phương pháp tương tự. Nghĩ tới đó tức thì nộ hỏa bốc lên giận muốn chém hắn một kiếm. Nhưng nàng cố kìm nộ hỏa xuống vì không muốn tại đỉnh Vân sơn lại để cho người khác biết quan hệ giữa mình với tên vô lại này.

“Hắn tên là Bại Thiên. Mà ngươi đừng có nói bậy bạ, ai là biểu muội của ngươi. Nếu ngươi còn nói lời vô lễ thì ta thề sẽ không bỏ qua cho ngươi”.

“Được rồi, chỉ là ta muốn trêu đùa Lý tiên tử một chút thôi mà”

Bốn người kia đưa ánh mắt kì lạ nhìn Độc Cô Bại Thiên. Bọn họ ai nấy đều là truyền nhân của võ lâm thánh địa, bất luận đi tới đâu cũng đều được mọi người tôn kính. Đặc biệt là đám thanh niên đối với họ còn thêm phần lễ nghi. Họ chưa từng bao giờ gặp qua dạng người như thế này, đặc biệt là các nữ đệ tử của võ lâm thánh địa.

Lý Thi giữ mục quang giết người kia nhìn hắn giới thiệu bốn người còn lại. Đầu tiên là thiếu nữ sát thủ có khuôn mặt rạng rỡ nét tiếu ý chính là truyền nhân của Ngọc Hư phủ tại Thanh Phong đế quốc Vu Ý. Người có thân hình cao lớn cả người toát lên khí phách nam nhi chính là truyền nhân của Ảo Thiên hiên tại Vô Song đế quốc Vương Đạo. Người này người giống như tên, toàn thân toát lên một bá khí lẫm liệt.Người tiếp theo đẹp không thể tả là truyền nhân của Vân Yên các của Tân Mình đế quốc Hoa Vân Phi. Bất quá Độc Cô Bại Thiên không thể tán thưởng vẻ đẹp của người này, cảm giác của hắn nói chung là rất là lạ. Cuối cùng là một nữ tử như thiên sứ. Độc Cô Bại Thiên nhìn về phía nàng ta gật đầu chào. Nữ tử này chính là truyền nhân của Thủy Tinh cung tại Bái Nguyệt đế quốc, tên chính là Thủy Tinh. Thủy Tinh mặt đối diện với nam tử đã từng cùng mình “thân mật đến mức không thể thân mật hơn thế” này sắc mặt vẫn rất bình tĩnh, không hề lộ ra một biểu hiện gì.

Độc Cô Bại Thiên thầm than

“ Mẹ nó chứ, truyền nhân của thánh địa thật….thật khiến cho ta khâm phục. Bọn họ nếu đối phó với ta thì chắc ta sớm điên trong tay bọn họ mất”

Đám người này cũng đã sớm nghe danh của hắn là một nhân vật phong vân mới nổi, nay gặp nhau thì rất khách sáo hàn huyên một hồi khiến cho Độc Cô Bại Thiên “ nhận được ân điển” cả một lúc lâu.Những cái khác không nói thì chỉ riêng tên biến thái truyền nhân của Vân Yên các Hoa Vân Phi kia thì đối với hắn lại rất có hứng thú, lúc nào cũng đưa mắt nhìn hắn.

‘’Để ta đoán thử xem nhé. Ta nghĩ mẹ ngươi nhất định là bất bình thường. Mẹ kiếp, bên cạnh ngươi chẳng phải đã có một siêu cấp nam nhân đẹp trai và một siêu cấp nam nhân mạnh mẽ rồi sao? Ăn chén cơm rồi muốn đòi cả cái nồi a, thật là ớn lạnh quá đi’’

độc Cô Bại Thiên ớn lạnh quay người bỏ đi, Nói gì thì nói tránh được truyền nhân của ngũ đại thánh địa vẫn là hay nhất

‘’Đúng là tên đồng bóng mà. Mẹ nó, ta thà hàng ngày đánh nhau với Nam Cung Vô Địch chứ không muốn thấy ngươi lần nữa đâu. Thật là đáng sợ quá đi’’

Hắn vừa đi được vài chục mét tức thì đứng sững người lại

‘’Trời đất quỷ thần cái con mẹ nhà ngươi! Thật sự gặp mặt Nam Cung Vô Địch rồi. Ta sao mà đen thế này cơ chứ. Chỉ là thuận miệng nói ra thôi mà, con bà nhà nó’’

Đằng xa xa, một thân hình cao lớn đang nhìn hắn, đứng bên cạnh chính là con tiểu hồ ly diễm lệ Nam Cung Tiên Nhi. Hắn cũng muốn qua coi hai đại cừu nhân đang muốn làm cái gì. Hắn tin rằng tại đỉnh Van Sơn này thì Nam Cung Vô Địch cũng không dám làm gì hắn.

Tiến tới một bước, hắn bất giác thở ra nhẹ nhõm. Thì ra thân người đó không phải là Nam Cung Vô Địch mà là lão hồ ly Nam Cung Anh Hùng

“Cái lão hồ ly ngươi thật đáng ghét mà. Muốn thể hiện thân phận gia chủ Nam Cung thế gia của ngươi thì cũng đâu cần bắt chước bộ dạng khí thế của lão già kia làm gì chứ.”

Độc Cô Bại Thiên xác thực không phải Nam Cung Vô Địch, trong lòng cảm thấy thoải mái, từ từ bước về trước:

“Tiên Nhi tiểu lão bà, ngươi khỏe chứ!”

Giống như không gặp cừu nhân thì mọi người đều dùng bộ mặt tươi cười nói chuyện. Nam Cung Tiên Nhi cười nhẹ nói:

“Độc Cô Bại Thiên, đứng trước mặt ta tốt nhất ngươi đừng có nói nhăng nói cuội. Ngươi đã hỏi thì ta cũng có thể trả lời cho ngươi biết. Nhờ ơn ngươi nên vết thương của ta đã tốt hơn rất nhiều. Bất quá ngươi cũng nên cẩn thận một chút. Ta cũng đang có một món lễ vật cực lớn để tặng lại ngươi đó ”

“Lễ vật gì? Thật là tốt bụng quá, không giống ngươi một chút nào”

Nam Cung Anh Hùng trầm mặt xuống nói:

“Độc Cô Bại Thiên, ngươi đừng đứng trước mặt bọn ta nói hươu nói vượn nữa. Sự cuồng vọng của ngươi dù không nể mặt Nam Cung thế gia thì cũng nên nể mặt các vị vương cấp cao thủ ở đây”

Lúc này hắn mới chú ý tới bên cạnh Nam Cung Anh Hùng có không ít lão nhân. Khí tức phát tán trên người những lão nhân này người thì ngưng tụ, ngươi thì như hư ảo.......

“Ta XXX lão hồ ly ngươi. Con mẹ nhà ngươi thật là quá âm độc mà. Vừa rồi là do ta không chú ý đến mấy nhân vật bảo hộ cho ngươi. Vậy cũng tốt, lão tử ta trước mặt mấy lão già này vạch trần hành vi vô sỉ đối phó truyền nhân của Thủy tinh cung của các ngươi ra cho biết”

“Thì ra các vị tiền bối cao nhân đều ở đây, vừa rồi tiểu tử vô tâm quá. Bất quá việc này cũng có nguyên nhân nên ta muốn nhờ các vị tiền bối đứng ra làm chủ”

Một lạo nhân với khuôn mặt hiền từ cười nói:

“Vừa rồi Nam Cung gia chủ cũng đã đem hết mọi việc nói cho bọn ta biết, chỉ có điều hiện tại không có thời gian. Đại hội cụng sắp sửa bắt đầu rồi. Bọn ta phải đi chủ trì mọi việc, mong ngươi hãy chờ một chút”

Độc Cô Bại Thiên quay người bước đi, trong lòng không ngừng chửi rủa Nam Cung Tiên Nhi rồi bước qua một bên.

“Đại hội phong tân thiên vương chính thức bắt đầu...............”

Một lão già bước ra nói

“Người học võ thì nhất định phải có võ đức, phải làm một trang hào kiệt đỉnh thiên lập địa..... còn nữa......”

giọng điệu của lão nhân trên đài bất chợt biến chuyển:

“Kỳ thật lần đại hội này, các vương cấp cao thủ bọn ta chính là chịu sự ủy thác của người ta..........”

Thanh âm đột nhiên dừng lại. Trên người bảy lão nhân đứng trên đài đột nhiên phát ra bảy đạo khí thế cường mãnh, sau cùng bảy đạo khí thế này nhập làm một tạo thành một khí thế vương giả như quân lâm thiên hạ, làm kinh hãi tất cả mọi người có mặt.

Độc Cô Bại Thiên là người bị kinh hãi nhất. Trên đài bỗng nhiên xuất hiện tới bảy vị vương cấp cao thủ. Ban đầu hắn nghĩ đại hội kỳ này tối đa lắm chỉ có ba hay bốn vương cấp cao thủ mà thôi ai ngờ đâu lại chui ra tới bảy người. Nên biết trên cả đại lục công khai tên tuổi thì bất quá chỉ có khoảng hai mươi vị. không ngờ ở đây lại xuất hiện tới một phần ba.

hắn nhớ khi xưa gặp Huyên Huyên, tiểu ma nữ lúc đó có nói qua. Trong vài chục năm này thì chỉ có một lần duy nhất trên đại lục, các vương cấp cao thủ tụ tập chính là khoảng mười năm trước. Lúc đó, hoàng đế của Thanh Phong đế quốc dùng thân phận bí mật gởi thư mới bảy vị cao thủ tới nhằm tìm hiểu bí mật của địa hạ cung điện. Nhưng đáng tiếc là việc này được tiến hành rất bí mật, không hề công khai ra bên ngoài.

Còn lần này thì vì nguyên nhân gì mà tới một phần ba vương cấp cao thủ tụ tập để cùng tổ chức địa hội phong tân thiên vương này chứ? Không lẽ thật sự xuất hiện một thánh cấp cao thủ chó chết nào đó? Hay là đại hội này do đế cấp cao thủ đứng sau lưng giật dây?

Độc Cô Bại Thiên chợt có một cảm giác – Ngày tàn của hắn đang đến.

Đọc truyện chữ Full