DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bất Tử Bất Diệt
Quyển 4 - Chương 8: Tuyệt Tình -Lệ Tinh

Dịch: congphuc

Độc cô bại thiên tay cầm khấp huyết thần kiếm,trong quần hùng chém chém giết giết, cả ngưòi huyết thuỷ nhiễm hồng, ngảy cả mái tóc đen cũng đổi màu, máu tươi lâm lâm. Ngoài xa thư vương cấp cao thủ vừa định tiến lên nhưng bị vương cấp cao thủ ngăn lại. “Hãy để cho bọn họ giết chết bất tử chi ma, bất tủ chi ma nên chết trong tay quần hùng thiên hạ.”

Độc cô bại thiên toàn thân là máu tươi, hắn cảm giác khí lực chính mình đã nhanh dùng hết, cầm kiếm chiến đấu mà cảm thấy vô lực, thân hình nghiên ngã cơ hồ không đứng thăng lên được. Toàn thân đâu đâu cũng là vết thương che kín, thân thể cao lớn đã sớm chai lì, vết thương cơ hồ không gay cho hắn cảm giác đâu đớn. Trên mặt đất đâu đau cũng là tàn chi, đoản kiếm, đối thủ không ngừng điên cuồng hướng hắn vọt tơi.

Hắn như sắp ngã xuống, khi đó hắn thấy được cách đó không xa có một người Tư Đồ Nguyệt. Tư đồ minh nguyệt sớm mặt ngập tràng lệ, đang cật lực rẽ đám người phía trước mà tiến về phía hắn. Trong lòng hắn chấn động, thân thể tưởng chừng như có một nguồn sức mạnh tràn trề, tay hắn lại cầm chặc khấp huyết thần kiếm phóng về phía trước.

Không để tâm đến ai chỉ chú ý đến Độc cô bại thiên vết thương trên người vô số, những vết thương đó dù sâu hay cạn thì máu huyết từ miệng chảy ra ròng rã dài trên đát, không biết đến bao giờ dừng.

“Có lẽ chết trước khi chết thấy mặt Nguyệt Nhi đối với ta thế đã tốt rồi, ta sống quá mệt mỏi rồi!” Trong tay hắn khấp huyết thần kiếm mặc sức tung hoành, gạt, đâm, chém, …

Không trung máu nóng văn tung tóe, huyết vụ tràn ngập, lại có mấy người thân chết ngã xuống đất, thân hình tàn phá, đoạn kiếm cùng đoạn đao vưng vẫy khắp nơi trên mặt đất. Độc cô bại thiên trên người vô số vết chém có thể thấy được xương trắng bên trong. Hắn vọt tới trước người Tư đồ nguyệt.

“Nguyệt nhi…” Độc cô bại thiên run rẫy kêu lên.

“Bại thiên ca ca…” nước mắt thâm tình Tư đồ nguyệt đáp lại, lúc này mọi người sửng sốt, không nhin được đình chỉ công kích.

“Bại thiên ca ca, chớ ngục ngã, cùng muộn tiến lên, nhất định sẽ sống sót, người nhất định phải kiên cường lên, ô…ô..”

“Phạc” máu tươi từ miệng Độc cô bại thiên trào ra, một thanh chủy thủ sắc bắn thật sâu đâm vào tiểu phúc hắn.

“A…. Nguyệt nhi ngươi… ngươi…” Độc cô bại thiên bay nhanh lui về phía sau, theo hắn là một đạo huyết lưu từ tiểu phúc bắn ra.

Tư đồ minh nguyệt tay cầm chủy thủ thấm đẫm máu tươi ngơ ngác đứng tại chổ, một cử động cũng không, hai má tràng đầy nước mắt.

“Bất tủ chi ma thân đã bị thương nặng, lần này vô luận thế nào cũng giết chết hắn, sát!”

“Giết chết hắn!”….

Quần hùng la hét ần ỹ nhắm hắn vọt tới.

Đôc cô bại thiên trong lòng không nghĩ sẽ bị Tư đồ minh nguyệt dùng chủy thủ đâm hắn, trái tim hoàn toàn tan nát, trong lòng vô hạn phẩn nộ, vô cùng oán hận… hắn có ý muốn hủy thiên, muốn diệt đia.

Hắn vô cùng bi phẩn xuất ra một kiếm, một đạo kiếm huyết khí được bao quanh là đạo đạo hắc khí, tựa như ma long, quỷ quái, tỏa ra tử vong khí tức đánh về phía quần hùng.

“A……..”

“A………….”

Mười tiếng kêu thảm cất lên, cùng với hơn mười mấy người bị vắt thành nhục thể.

Độc cô bại thiên ngữa lên trời hú to: “A……….” Hai mắt biến thành màu máu: “Là các ngươi bức ta… Là các ngươi ép ta… Các ngươi tất cả mọi người búc ta….” Âm thanh bi thê, thảm thiết, mà lại buồn bả. trong măt hắn chảy ra hai hàng huyết lệ: “Các ngươi, tất cả mọi người phụ ta… thế gian cũng phụ ta, ta phải báo thù, ta muốn báo phục! Ta tuyệt đối không chết được! Các ngươi, tất cả mọi người phải chết.”

Chúng nhân hoảng sợ, trong tâm ai cũng cảm nhận thấy một tia hàn ý.

Độc cô bại thiên khấp huyết thần kiếm lại vung lên, vốn là màu đỏ sậm khấp huyết thần kiếm bổng biến thành màu đen tỏa ánh sáng ghê sợ, hắc khí nồng đậm từ mũi kiếm phổ ra. Hắc quang phản hòa cùng ma diễm kiếm khí hóa hình tầng tầng vây quanh hắn, cả người là huyết dịch nây Độc cô bại thiên còn hiển lộ ma diễm hòa với hắc sắc kiếm khí ngang nhiên thách thức.

“Các ngươi, tất cả nghe đây, đừng cho ta thoát đi, nếu không, Hắc! hắc! …” Lần này thanh âm hăn lạnh băng vô cùng, không còn một tia tình cảm nhân loại.

Một đạo hắc sắc thất luyện quét ngang qua, vô thanh giữa những tiến kêu gào thê thảm Độc cô bại thiên nhắm hướng vòng ngoài bay nhanh. Cùng lúc bảy vương cấp cao thủ cùng mười mấy thứ vương cấp cao thủ cũng hướng về phía hắn bay theo.

Độc cô bại thiên vận dụng kinnh thiên quyết thần công kinh thiên thần hư bộ vận chuyển tới cục hạn, như một lưu quang bay nhanh xuống đỉnh Vân sơn. Nhưng hai vương cấp cao thủ công lực siêu tuyệt đã nhanh hơn hắn đã chặn đứng hắn dưới chân núi, một người nói: “Độc cô bại thiên xem ra ngươi thật sự bắt đầu ma hóa rồi, tuyệt không thể lưu ngươi trên đời này nữa.”

Độc cô bại thiên lạnh lùng không một tia tình cảm lên tiếng: “Là các ngươi bức bách, kết quả này là đo các ngươi bức ta, ta sẽ báo thù! ta muốn đồ sát!” Hắn rống to, trong mắt bắn lưỡng đạo huyết lệ nhỏ xuống. Hắn vũ lộng vũ khí hắc sắc từ khấp huyết thần kiếm về phía hai người, phía trước khấp huyết thần kiếm xuất hiện một hắc sắc ma ảnh, gương nanh múa vút nhằm phía hai vương cấp cao thủ.

Hai đại cao thủ tay bạt kiếm, huy ra một một mãnh quang mạc, to lớn như biển rộng sông sâu công kích hắc sắc ma ảnh, ma ảnh bị kích tan nát, hóa thành hư vô.

Chính tại lúc này, hắc sắc yêu vụ bao trùm quần hùng, yêu vụ thoáng chốc như ngấm chìm Vân sơn đỉnh. Tại giải đất Độc cô bại thiên hòa cùng hai vương cấp cao thủ xuất hiện quang manh đại oanh tạc, “Oanh oanh” tiếng sấm vang lên liên miêng bất tận.

Vương cấp cao thủ cùng mười mấy thứ vương cấp cao thủ kêu lên bất hảo, toàn lực phóng về phía trước.

Cùng lúc hai tiếng thét thê thảm truyền đến: “A! A!”

Đôc cô bại thiên không chút tình cảm cười lạnh: “Hắc! hắc!.. các ngươi chớ nên để ta bình thản sốt sót, chờ ta bất tử ma công đại thành nhất định sẽ tìm các ngươi bái phỏng!”

Khi chúng nhân vọt tới chỉ phát hiện hai vương cấp cao thủ trọng thương, còn Độc cô bại thiên sớm đã mất bóng.

Sương khói dần tán đi, chỉ thấy sau khi đối chiêu cùng với Độc cô bại thiên hai vương cấp cao thủ phúc bộ bị thủng một lỗ, máu tươi lai láng trên đất, hai người thần sắc ảm đạm, lâu lâu mới thấy một hơi thở, cuối cùng gian nan mới mở được miệng: “Không… không nên… đuổi theo… là đế cấp cao thủ… cứu hắn.” nói xong kiệt lực ngất đi.

Vương cấp cao thủ cùng thứ vương cấp cao thủ hoảng sợ thất sắc.

Từ đồ minh nguyệt đứng ngơ ngác đứng tại nơi Độc cô bại thiên đánh nhau sống chết, đột nhiên nàng phát hiện hai điểm sáng, nàng cúi xuống nhặt lên. Là hai viên tinh oánh trong suốt phát ra ánh hồng bảo thạch, không, là huyết lệ của Độc cô bại thiên, nàng rõ ràng nhớ kỹ Độc cô bại thiên tại thời khắc cuối cùng đã rơi hai giọt nước mắt huyết hồng.

Tư đồ minh nguyệt rốt cuộc nhịn không được ôm chặc hai giọt huyết lệ vào lòng, trên mặt hai dòng lệ cuồn cuộn rơi.

Lúc này một người tướng tá lễ mạo chậm chậm đi tới, Đại linh nhân: “nhiệm vụ ngươi hoàn thành rất tôt, hãy mau rời đi. Chuyện chúng ta đáp ứng với ngươi sẽ không phản hồi, ngươi yên tâm đi.”

Truyền thuyêt lâu đời kể rằng, một người mà chảy xuống huyết lệ ngưng tụ thành tinh thì người ấy nội tâm đã chết.

Đọc truyện chữ Full