DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Thần
Chương 194: Lục Chánh Nghi

Trên sườn ngọn chủ phong, một dòng suối nhỏ uốn lượn, chảy xuống dưới chân núi. Nước dưới suối trong vắt. Hai bên bờ cây cối mọc um tùm. Những gốc tùng, bụi trúc phủ bóng xuống dòng suối khiến cho cả sườn núi toàn một màu xanh biếc, làm say đắm lòng người.
Chỗ này vốn là nơi có cảnh đẹp nhất chủ phong. Trên chủ phong, mỗi khi có thời gian rỗi, mọi người đều thích đến đây. Bởi trên núi, những nơi có cảnh đẹp như thế này rất ít.
Nhưng lúc này, Vu Kinh Lôi đã hạ lệnh phong tỏa toàn bộ nơi này. Trong phạm vi một ngàn thước lại điều hàng trăm cao thủ từ các ngọn núi xung quanh đến. Những người này đều là đệ tử hạch tâm của Hoành Sơn. Tu vi mỗi người phải đạt từ bát tầng trở lên, trong số đó có cả những cao thủ thập tầng.
Nhìn cảnh tượng này, bất cứ thế lực nào ở Thái Thương huyện, thậm chí là trong Thiên La quốc cũng đều cứng lưỡi. Bằng một lực lượng như thế, muốn đối phó với một gia tộc nào cũng là chuyện hết sức dễ dàng.
Đây chính là thực lực của một môn phái ẩn thế. Ngoại trừ số lượng tiên thiên cường giả ra thì số cao thủ hậu thiên cũng nhiều vô số.
Tất nhiên, những nhân vật chính ở quanh khe suối nhỏ này không phải là đám hậu thiên đệ tử. Khiến người khác chú ý chính là mấy vị trưởng lão cùng với Thái thượng trưởng lão.
Tất cả bọn họ đều hết sức nghiêm túc nhìn một người trung niên…
Người trung niên đó có một thân thể khỏe mạnh, làn da tay rám nắng dưới ánh mặt trời khiến cho người ta cảm thấy một nguồn sức sống tràn trề ẩn chứa dưới nó.
Bề ngoài hắn chỉ khoảng hơn bốn mươi tuổi, nhưng tuổi thật cũng phải tới sáu mươi. Chỉ có điều, song hệ nội kình trong cơ thể hắn cũng đã đạt tới thập tầng đỉnh phong.
Người này chính là người đứng đầu Linh Ngọc phong, có được thiên phú về hai hệ công pháp tương sinh Kim và Thủy hệ. Lúc này, hắn cũng đã tu luyện cả hai hệ tới đỉnh phong thập tầng.
Hắn ngồi ngay ngắn bên cạnh dòng suối nhỏ, hai mắt nhắm lại, hô hấp chậm chạp, cố gắng chuẩn bị cho việc trùng kích tiên thiên cảnh giới.
Lần đầu tiên, khi Hạ Nhất Minh nhìn thấy Lục Chánh Nghi cũng có chút cảm thán. Ngoại mạo của hắn so với đại bá còn trẻ hơn một chút. Có thể thấy được những người sinh sống tại đây tốt hơn ngoại giới rất nhiều.
Có điều, khi Hạ Nhất Minh nhìn lại Dược đạo nhân, hắn lại tặc lưỡi lần nữa. Hơn trăm tuổi vậy mà mới chỉ như hai mươi, có thể nói là quái vật cũng được.
Trú Nhan đan....
Nhớ tới những loại đan dược cần thiết để chế tạo ra nó, hắn cảm thấy rất đau đầu, không biết làm cách nào có thể thu thập được số dược liệu này. Thôi thì được đến đâu hay đến đó, còn phải xem vào cơ duyên của bản thân nữa.
Đột nhiên, Hạ Nhất Minh ngẩng đầu lên. Hắn cảm ứng được lúc này, Lục Chánh Nghi đã hoàn toàn bình tĩnh. Trong lòng hắn đã đạt tới cảnh giới hết sức bình tĩnh.
Mấy vị tiên thiên trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, âm thầm gật đầu. Có lẽ, trải qua hai lần trùng kích tiên thiên cảnh giới không được, Lục Chánh Nghi đã trở nên hết sức trầm ổn.
Vào lúc này, hắn mơ hồ cảm giác có thể hòa nhập vào trong thiên địa. Với tình cảnh như vậy, mức độ thuận lợi cũng đã tăng lên rất nhiều.
- Hạ trưởng lão! Đệ tử đã chuẩn bị xong.
Lục Chánh Nghi mở hai mắt, cung kính nói. Hắn bình tĩnh nhìn Hạ Nhất Minh. Trong mắt hắn lúc này chỉ còn có một mình Hạ Nhất Minh, những trưởng lão còn lại hoàn toàn tan biến.
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, đi tới ngồi xuống sau hắn. Đột nhiên, Hạ Nhất Minh hỏi một câu:
- Ngươi tin tưởng ta chứ?
Lục Chánh Nghi không hề do dự, nói:
- Đệ tử hoàn toàn tín nhiệm trưởng lão.
Những lời này nói ra như chém đinh chặt sắt, không hề có chút do dự trong lòng. Dù sao, ngồi phía sau hắn cũng là người mới mười sáu tuổi đã bước vào tiên thiên. Hơn nữa, Thái thượng trưởng lão cũng luôn miệng khen, nói Hạ Nhất Minh chính là đệ nhất nhân dưới Nhất đường thiên.
Với một nhân vật như thế, nếu như vẫn còn không đáng để tín nhiệm vậy thì còn ai có thể tin được đây?
Hạ Nhất Minh hài lòng, cười, nói:
- Tốt! Nếu đã vậy, ngươi cứ toàn lực trùng kích tiên thiên cảnh giới. - Thanh âm của hắn như tiếng chuông ngân, vang vọng khắp xung quanh:
- Bỏ hết ý niệm trong đầu, có ta ở phía sau ngươi. Bắt đầu...
Trong mắt Lục Chánh Nghi lóe ra tinh quang. Sau đó, hắn nhắm hai mắt lại, từ trên người phát ra một luồng khí thế mạnh mẽ. Trong luồng khí thế đó, có ẩn chứa cả tâm ý của hắn.
Đó chính là ý niệm không thành công thì cũng thành nhân. Hoàn toàn vất bỏ tất cả, chỉ còn có ý chí, chân khí, thậm chí cả tính mạng của hắn ở trong đó.
Ngay sau đó, kim hệ nội kình nhanh chóng vận chuyển trong cơ thể.
Đám người Vu Kinh Lôi liếc mắt nhìn nhau. Bọn họ gật đầu một cái, liền tản đi. Mỗi người trong số họ đều lùi ra cả trăm thước, hết sức tập trung giám sát chung quanh. Trong quá trình trùng kích tiên thiên cảnh giới, Lục Chánh Nghi không thể bị quấy rầy.
Có điều, dưới tình huống bảo vệ chặt chẽ thế này, trừ cao thủ cấp Vu Kinh Lôi ra, những kẻ khác có muốn tới được vị trí Hạ Nhất Minh cùng với Lục Chánh Nghi cũng là điều không thể.
Đối với mỗi một môn phái, tiên thiên cường giả luôn là trụ cột. Mỗi một đệ tử tiến hành trùng kích tiên thiên cảnh giới đều là đại sự hết sức quan trọng. Lúc đó, cả môn phái giống như gặp phải đại địch, huy động lực lượng mạnh nhất để bảo vệ.
Ngày xưa, khi Hạ Nhất Minh trùng kích tiên thiên cảnh giới hoàn toàn chỉ có một mình. Tình cảnh của hắn lúc đó đúng là điếc không sợ súng.
Trong người Lục Chánh Nghi, kim hệ nội kình điên cuồng vận chuyển. Chân khí kim hệ của Hạ Nhất Minh cũng bắt đầu xâm nhập vào trong cơ thể Lục Chánh Nghi.
Lúc này, Lục Chánh Nghi hoàn toàn tập trung vào việc vận chuyển công pháp nên không phát hiện ra chân khí Hạ Nhất Minh sau khi vào cơ thể lại không hề có chút nào khuấy động, mà là bám vào kinh mạch trong người hắn, từ từ gia cố. Sau một lúc, kinh mạch trong người hắn như dầy hơn một chút.
Nếu đám Vu Kinh Lôi mà biết được điều này, chắc chắn phải ngất đi vì kinh ngạc.
Một một người đều có thân thể khác nhau. Cho dù là phụ tử cũng không thể giống nhau như đúc.
Sau khi chân khí của tiên thiên cường giả tiến vào trong cơ thể người tu luyện hậu thiên, phần lớn sẽ tạo cho đối phương một chút trở ngại. Về mức độ trở ngại nhiều hay ít, thì phải xem thể chất của hai người khác nhau như thế nào.
Nếu trở ngại quá lớn thì cho dù cả hai có tu luyện công pháp hoàn toàn giống nhau cũng không thể gia trì thêm cho kinh mạch.
Hơn nữa, nếu nội kình không thể vận hành thoải mái thì làm sao có thể đột phá? Cho dù, kinh mạch có dày hơn mà không thể đột phá thì cũng chẳng có gì mà nói.
Tuy nhiên, chân khí Hạ Nhất Minh thong thả tiến vào trong cơ thể Lục Chánh Nghi không hề tạo ra chút trở ngại nào mà lại còn trợ giúp hắn.
Chuyện này là một điều khó có thể chấp nhận. Cũng may, họ không cảm nhận được biến hóa trong đó. Nếu không, sự kính nể của họ đối với Hạ Nhất Minh lại phải tăng thêm mấy lần.
Tuy nhiên, đến giờ phút này, bọn họ cũng có thể thở dài một hơi.
Ngay từ đầu, tất cả đều có sự lo lắng. Nhưng thấy Lục Chánh Nghi vẫn bình thường cho nên bọn họ có thể đoán được kết quả. Chỉ có điều tất cả đều không ngờ, chân khí Hạ Nhất Minh lại quỷ dị như thế, có thể tạo được hiệu quả tốt đến vậy.
Từ từ, trong cơ thể Lục Chánh Nghi, kim hệ nội kình đã đạt tới đỉnh phong thập tầng. Trên thân thể của hắn mơ hồ có một tầng kim quang.
Lúc này, nếu người bình thường cầm đao kiếm mà đâm thì cũng giống như đâm phải tảng đá, khó mà xuyên thủng.
Đương nhiên, ngay cả nội kình Lục Chánh Nghi có đạt tới thập tầng, cũng không thể duy trì trạng thái này trong thời gian dài.
Nếu muốn đạt tới cảnh giới đao thương bất nhập thì vào lúc này, cho dù là Hạ Nhất Minh cũng không thể làm được, chứ chưa cần phải nói tới Lục Chánh Nghi.
Hạ Nhất Minh có thể cảm nhận được luồng nội kình mạnh mẽ không ngừng trùng kích kinh mạch trong cơ thể Lục Chánh Nghi. Nếu trong tình huống bình thường, trùng kích quá lâu chắc chắn kinh mạch sẽ bị tổn thương. Nhưng đã có Hạ Nhất Minh bảo hộ hiển nhiên chuyện đó không thể xảy ra.
Sau một nén nhang, kim hệ lực lượng trong cơ thể Lục Chánh Nghi đã đạt tới đỉnh phong, không còn có thể tăng thêm được nữa.
Ngay lúc đó, thủy hệ công pháp trong cơ thể hắn bắt đầu vận chuyển. Một điểm cực nhỏ năng lượng thủy hệ bắt đầu lưu động.
So với kim hệ nội kình trong cơ thể hắn lúc này. Luồng thủy hệ nội lực giống như một giọt nước nhỏ giữa sa mạc. Nhưng một giọt nước đó lại có tính mạng vô cùng dẻo dai, chậm rãi di chuyển trong kinh mạch đang tràn ngập kim hệ lực lượng.
Lúc này, Hạ Nhất Minh hoàn toàn tập trung vào một giọt thủy hệ nội kình đó. Trong lòng hắn hết sức kinh ngạc. Bởi quá trình mà hắn đã từng trải qua cũng không hề khó khăn như thế.
Lúc này, hắn cũng đoán được việc đó có quan hệ tới thể chất đặc thù của từng người.
Chẳng trách mà Vu Kinh Lôi lại nói ngay cả có người đồng tu song hệ tương sinh công pháp cũng chưa chắc có thể thuận lợi đột phá một cửa cuối cùng này.
Lúc đầu, còn tưởng bọn họ nói quá. Nhưng bây giờ, mới biết lời nói của họ đã giảm đi rất nhiều rồi.
Lục Chánh Nghi nhớ kỹ lời Hạ Nhất Minh nói. Toàn bộ thể xác và tinh thần hắn đều tập trung vận chuyển nội kình, không cần phải quan tâm tới kinh mạch. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Lúc này, hắn dùng hết sức vận hành thủy hệ nội kình khiến cho nó dần dần tăng trưởng. Nhưng tốc độ phát triển hết sức chậm chạp.
Hạ Nhất Minh đột nhiên có cảm giác, sau khi chân khí của hắn xâm nhập vào trong cơ thể Lục Chánh Nghi. Tinh thần cả hai người như có một sự liên hệ nào đó.
Mặc dù hắn không thể biết được Lục Chánh Nghi đang nghĩ gì, nhưng sự thay đổi tâm tình thì hoàn toàn nắm rõ.
Trong cảm giác của hắn, tinh thần Lục Chánh Nghi đang bắt đầu có chút dao động. Giống như có một cảm giác u ám đang ăn mòn ý chí vững vàng của Lục Chánh Nghi.
Hạ Nhất Minh hiểu rõ, cái cảm giác đó chính là sự ám ảnh sau lần thất bại trước.
Mặc dù, bình thường sự ám ảnh này vẫn bị hắn áp chế. Nhưng khi tiến hành trùng kích vào tiên thiên, tới giai đoạn quan trọng này, sự ám ảnh đó lại bắt đầu xuất hiện, muốn phá vỡ lòng tự tin của hắn.
Nhíu nhíu mày, Hạ Nhất Minh cảm thấy lòng tin của Lục Chánh Nghi bắt đầu dao động.
Ngay lúc này, đám người Vu Kinh Lôi cũng cảm thấy bất an. Cả mấy người đều là tiên thiên cường giả nên có thể cảm ứng được, sau khi Lục Chánh Nghi đạt tới trạng thái đỉnh của Kim hệ nội kình đã tiến vào trong cảnh giới thiên nhân hợp nhất. Nhưng bây giờ, cảnh giới thiên nhân hợp nhất của hắn bắt đầu dao động muốn biến mất.
Một khi cảnh giới này biến mất, chắc chắn lại thất bại thêm một lần nữa.
Đột nhiên, trong đầu Hạ Nhất Minh hiện ra một tràng cảnh. Đó là lúc hắn gặp đám La Mễ Á. La Mễ Á mấy lần nói ra thứ ngôn ngữ mà hắn không biết. Bằng thứ ngôn ngữ đó, thực lực đám người La Mễ Á như tăng thêm một tầng.
Mặc dù Hạ Nhất Minh không biết ngôn ngữ này. Nhưng nhờ Vu Kinh Lôi hắn cũng biết đó là một loại âm ba công. Nó sử dung một phương thức đem chân khí của bản thân hòa hợp với lực lượng tinh thần, thông qua thanh âm mà xuất ra lực lượng.
Nguồn lực lượng này có thể kích thích tiềm lực trong cơ thể người, làm cho lòng tin cùng với lực lượng của người ta trong một thời gian ngắn tăng lên.
Hạ Nhất Minh cảm thấy kinh ngạc. Hắn không biết tại sao lại nghĩ đến chuyện đó vào lúc này. Nhưng mặc cho hắn không hiểu, hình ảnh đó cứ liên tục hiện ra trong đầu. Sự chú ý của hắn hoàn toàn tập trung trên người La Mễ Á.
Hắn nhìn thấy rõ La Mễ Á mở miệng, thậm chí còn nghe thấy, cũng như nắm được quỹ tích vận hành lực lượng trong cơ thể.
Đầu hắn hơi đau, giống như sau khi bị La Mễ Á đánh lén. Cảm giác này chỉ xuất hiện trong nháy mắt rồi hoàn toàn biến mất.
Một tia sáng lóe lên trong đầu Hạ Nhất Minh. Trong nháy mắt, hắn như nắm được một cái gì đó, giống như đám mây mù vô hình vô ảnh, cơ bản không thể nắm được.
Đột nhiên, hai mắt Hạ Nhất Minh sáng ngời. Trong đầu hắn, một bàn tay to đột nhiên xuất hiện từ hư không, chộp lấy đám mây. Đám mây biến mất trong bàn tay to đó. Ngay lập tức, những điều lĩnh ngộ giống như nước suối tràn vào trong đầu Hạ Nhất Minh.
Sắc mặt hắn cực kỳ vui mừng liền mở miệng, thanh âm ẩn chứa thứ lực lượng kỳ dị từ trong miệng hắn được phát ra.
- Lục Chánh Nghi! Ngươi nhất định có thể thành công đột phá tiên thiên...
Thanh âm uy nghiêm, giống như tiếng sấm nổ giữa không trung. Thân hình Lục Chánh Nghi run rẩy một chút rồi lập tức bình tĩnh lại.
Cảnh giới thiên nhân hợp nhất sắp biến mất đột nhiên lại hoàn toàn rõ ràng. Sự tin tưởng của hắn tăng lên. Trong lòng hoàn toàn trong sáng, giống như được ánh mặt trời soi sáng, xua đi sự ám ảnh.
Thủy hệ lực lượng trong cơ thể như được hàng vạn con ngựa kéo, chồm lên. Bất cứ thứ gì ngăn cản cũng bị chúng nghiền nát.
Kim hệ lực lượng không ngừng chuyển đổi, từng chút một trở thành một phần thủy hệ lực lượng.
Dần dần, kinh mạch trong cơ thể hắn không còn chứa thêm được chút nội kình nào nữa. Nhưng Kim hệ lực lượng lại không ngừng chuyển đổi, giống như một cái đập lớn chứa đầy nước. Và một khối lượng nước vô cùng lớn đang cuồn cuộn xô tới con đập.
Cuối cùng, nước trong đập cũng tràn qua, nhấn chìm tất cả mọi thứ.
Trong tai Hạ Nhất Minh cùng Lục Chánh Nghi cùng nghe thấy tiếng tiếng động vang lên. Lực lượng tiên thiên thủy hệ khổng lồ trong thiên địa đã được nối thông với cơ thể. Một cảm giác kỳ diệu trong nháy mắt phủ lên cả hai.
Mặc dù Hạ Nhất Minh là một tiên thiên cường giả. Nhưng lúc này, hắn cũng đang đột phá, hoàn toàn chìm trong cảnh giới kỳ diều đó. Đối với hai hệ kim, thủy hắn lại nhận thức sâu thêm một tầng, gần chạm tới được nguồn gốc của chúng.
Nhưng lúc này, hắn không biết rằng cả đám Vu Kinh Lôi đang há hốc miệng nhìn mình. Ngay cả Lục Chánh Nghi đã đột phá tiên thiên cảnh giới cũng chẳng thèm để ý tới. Lúc này, trên người Hạ Nhất Minh có một vầng sáng kỳ lạ. Ngay cả Lục Chánh Nghi ngồi phía trước, cũng không thể che khuất được tia sáng phát ra từ người hắn.
Không biết trải qua bao lâu, Hạ Nhất Minh thở ra một hơi dài. Hắn đứng lên, nhìn đám Vu Kinh Lôi, cảm thấy mỹ mãn, nói:
- Sư thúc! Sau này nếu Xa Văn Quân cũng tu luyện đến đỉnh phong thập tầng, khi trùng kích tiên thiên cứ để ta hộ pháp, gia trì kinh mạch cho.
Đám người Vu Kinh Lôi vô thức " ừ " một tiếng. Sau đó giật mình, Vu Kinh Lôi do dự một chút, nói:
- Hạ trưởng lão! Xa Văn Quân tu luyện là song hệ công pháp Thổ và Kim đấy.
Hạ Nhất Minh vặn lưng một cái, giống như vừa mới từ trong cảm giác kỳ diệu hoàn toàn tỉnh táo lại. Hắn thuận miệng nói:
- Vu trưởng lão yên tâm! Ta kiêm tu cả ngũ hành cơ mà.
Vu Kinh Lôi:
-..........................
Dược đạo nhân:
- .........................
Vu Hi Thần:
- .........................
Liên Ý:
- .........................

Đọc truyện chữ Full