DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chuế Tế Đỉnh Phong: Nhất Đẳng Độc Tôn
Chương 382: Lâm Tuyết Nhi đột phá

Rời khỏi cổ đền, Đế Nguyên Quân đã biết tình hình của Lâm Tuyết Nhi lúc này không có gì đáng ngại mà thay vào đó là có chút tự hào khi cô nhận được truyền thừa đỉnh cấp như vậy. Dựa vào những thứ hiện tại thì thực lực của cô hiện tại chắc chắn sẽ mạnh hơn trước rất nhiều.

Sau khi nhận được truyền thừa của lão giả, những của ải trước mắt Đế Nguyên Quân đều không còn hoạt động. Giống như những cửa ải này đã công nhận và không muốn gây ra sự cản trở.

Tiếp tục di chuyển vào sâu bên trong, Đế Nguyên Quân đi dạo một vòng nhằm tìm kiếm chút cơ duyên còn sót lại. Nhưng đáng tiếc thay, từ chính điện trở ra ngoài gần như không có cơ duyên nào khác nữa.

Tiếp tục đi ra sau hậu viện, ngay khi hắn vừa bước ra khỏi chính điện thì ngay lập tức cảm nhận được những cổ dược lực khủng bố truyền đến. Quá háo hức, hắn nhanh chân chạy vào bên trong thì thấy nơi này chính là một biệt viện rất lớn với từng luống linh dược Huyền cấp, Địa cấp các loại.

Ngắt nhẹ một gốc linh dược, Đế Nguyên Quân liếc mắt nhìn xung quanh thì bất giác thở dài một hơi.

“Đáng tiếc, một nơi như thế này tại sao không tồn tại những gốc linh dược có cấp bậc cao hơn? Hay những người đến trước đã lấy đi?”

“Nhưng đối với ta hiện tại thì như thế này là quá đủ rồi, ba gốc Địa cấp linh dược và hơn ba mươi gốc Huyền cấp linh dược? Chừng này có thể luyện ra được hai viên đan dược Địa cấp bán thành phẩm?”

“Với cảnh giới của ta hiện tại thì khi luyện hóa đan dược có thể đột phá Ngưng Hải cảnh đại viên mãn và có thể nhập thiên đố? Chỉ đáng tiếc là Thiên Ma Chi Khí ở trong người vẫn chưa có gì thay đổi”.

“Muốn nhập thiên đố thì ba đại lực lượng này đều phải luyện đến đại viên mãn”.



Tế ra lò đan đặt ở trước người, Đế Nguyên Quân vung mạnh tay một cái liền ngắt hết toàn bộ linh dược và đưa hết vào trong đan lô. Sau đó, hắn đánh ra một đạo Thiên Ma Thần Hỏa thiêu đốt xung quanh một cách kịch liệt.

Có thêm sự phụ trợ của hỏa linh, khả năng luyện đan của hắn lúc này dẫn trở nên dễ dàng hơn trước rất nhiều và ít tiêu tốn chân nguyên không ít. Với trước đây thì hắn không dám chắc và chịu không ít hao tổn nhưng với hiện tại thì khác, hắn tin chắc bản thân hiện tại đã có thể luyện được Địa cấp đan dược bán thành phẩm là điều chắc chắn.

Thời gian thấm thoát trôi qua, Đế Nguyên Quân dốc hết toàn lực và túc trực bên cạnh đan lô gần một tuần. Nếu như không có hỏa linh thì khả năng vận dụng Thiên Ma Thần Hỏa của hắn sẽ gặp không ít hạn chế và để có thể nấu luyện Địa cấp linh dược thì sẽ tốn rất nhiều thời gian nữa.

Túc trực suốt bảy ngày, Đế Nguyên Quân đã nhiều lần vắt kiệt chân nguyên của bản thân rồi hồi phục nên ngay sau khi toàn bộ linh dược đều đã được nấu luyện triệt để thì hắn thở dài một hơi giống như gạt bỏ được tảng đá nặng ở trong người.

Chỉ thấy hai tay hắn kết ấn ở trước ngực rồi quát lớn một tiếng.

“Ngưng đan?”

Ngay sau tiếng quát thì trong đan lô bỗng truyền đến một thanh âm đinh tai nhức óc và từng tiếng nứt vỡ trên đan lô dần ra. Tuy đan lô này không phải thứ tầm thường nhưng để có thể luyện đan dược Địa cấp bán thành phẩm vẫn là thứ vượt quá khả năng chịu đựng.

Nhìn đan lô vỡ ra thành từng mảng lớn rồi rơi lả tả trên mặt đất thì thở dài một hơi. Ngay khi đan lô sụp đổ hoàn toàn, Đế Nguyên Quân nhìn thấy hai viên đan dược cực phẩm đang trôi nổi ở trước mắt thì bất giác nở một nụ cười nhẹ. Cảm nhận dược lực từ đan dược toát ra, Đế Nguyên Quân không kiềm chế được sự phấn khích mà thốt ra.

“Đúng là không tệ? Dựa vào viên đan dược này thì ta dám chắc cảnh giới có thể đột phá đại viên mãn”.

Cất giữ một viên đan dược vào trong nhẫn trữ vật, Đế Nguyên Quân ném từng mai linh thạch ra xung quanh rồi kết ấn tạo thành tòa trận pháp Tụ Linh và lấy hắn làm trung tâm trận nhãn. Cảm nhận linh khí xung quanh đang dần đổ dồn về phía trận pháp, Đế Nguyên Quân ngồi xếp bằng ở chính giữa rồi nuốt xuống viên đan dược và đồng thời phát động Côn Bằng Công Đồ lên đến cực điểm để luyện hóa.

Cảm nhận dược lực từ viên đan dược toát ra khiến toàn thân hắn đột nhiên run lên và những nơi viên đan dược đi xuống đều để lại dư vị cực kỳ nồng đậm. Khi viên đan dược vừa xuống đan điền thì tôn Côn Bằng đã há rộng miệng nuốt trọn nó vào trong miệng rồi luyện hóa một cách điên cuồng.

Thời gian thấm thoát trôi qua, Đế Nguyên Quân bế quan tu luyện gần một tháng mới đột phá cảnh giới lên Ngưng Hải cảnh tầng mười. Khí tức trên người hắn thình lình tăng lên thì ở trên cao, một tòa lôi vân ùn ùn kéo đến và đánh xuống từng đạo lôi quang với uy lực cực kỳ mạnh mẽ.

“Cuối cùng cũng đột phá đại viên mãn?”

Ngẩng đầu nhìn lôi vân kéo đến, Đế Nguyên Quân thở dài một hơi rồi lên tiếng.



“Bây giờ vẫn chưa phải lúc nên hãy tán đi thôi?”

Gồng mình đứng bật dậy, Đế Nguyên Quân đưa mắt nhìn về phía điểm cuối cùng của cổ điện rồi lên tiếng.

“Không biết tình hình Lâm Tuyết Nhi hiện tại như thế nào rồi? Mà chắc mọi chuyện đều sẽ ổn thôi, với thiên phú của cô ấy hiện tại thì việc đón nhận truyền thừa của Thánh Hoàng là điều chắc chắn”.

“Nếu ta đoán không nhầm thì Lâm Tuyết Nhi có thể đang bế quan để đột phá cảnh giới cũng nên?”

Thời gian cứ thế trôi qua, trong suốt thời gian gần ba tháng thì Đế Nguyên Quân ngoài việc bế quan để ổn định cảnh giới ra thì hắn còn đi dạo hết mọi ngóc ngách của cổ điện và duy chỉ có một căn phòng ở cuối cùng là hắn chưa từng đặt chân tới.

Cảm nhận linh khí xung quanh đang dao động một cách kịch liệt, Đế Nguyên Quân tin chắc căn phòng này chính là nơi bế quan của Lâm Tuyết Nhi. Đứng ở bên ngoài một hồi lâu và khi hắn chuẩn bị quay người rời đi thì đột nhiên, một tòa lôi vân kinh khủng đang dần kéo đến và đánh xuống cổ điện từng đạo lôi quang với uy lực mạnh mẽ vô cùng.

Cánh cửa lớn dần dần mở ra, Lâm Tuyết Nhi từng bước đi ra khỏi căn phòng thì nhìn thấy Đế Nguyên Quân đứng đợi ở bên ngoài liền nở một nụ cười nhẹ, nói.

“Để ngươi đợi lâu rồi?”

Cảm nhận khí tức mạnh mẽ trên người Lâm Tuyết Nhi, ánh mắt Đế Nguyên Quân dần lộ ra vẻ kinh ngạc và có chút khó tin. Khác với lúc vừa tiến vào, phong thái trên người Lâm Tuyết Nhi gần như đã thay đổi hoàn toàn và có khí chất của một bậc cường giả đỉnh cấp. Chưa dừng lại ở đó, dáng dấp và diện mạo cô hiện tại càng kiều diễm vô cùng.

Ngay cả bản thân Đế Nguyên Quân cũng không tin được, bản thân hắn vậy mà bị thu hút trong nháy mắt và đây cũng chính là lần đầu tiên hắn có cảm giác như vậy. Đáp lại bằng một nụ cười nhẹ, Đế Nguyên Quân lên tiếng đáp lời.

“Chúc mừng ngươi đã đột phá đến đại viên mãn”.

Cảm nhận lôi vân ở trên cao đang kéo đến ngày một nhiều và mạnh hơn, Đế Nguyên Quân nhìn Lâm Tuyết Nhi lộ ra vẻ lo lắng nói tiếp.

“Đây là lần đầu tiên ngươi nhập thiên đố thì hơi quá sức nên hãy cẩn thận? Nhưng ngươi yên tâm, có ta tại thì ngươi sẽ không gặp quá nhiều nguy hiểm đâu?”



Lâm Tuyết Nhi nghe thấy vậy gật đầu rồi nở một nụ cười nhẹ đáp.

“Ta biết, nhưng ta tự tin với khả năng của bản thân hiện tại có thể vượt qua thiên đố một cách dễ dàng”.

Sánh bước đi ra ngoài hậu viện, Lâm Tuyết Nhi lúc này không còn bị cổ điện quản chế nữa nên bộc phát toàn bộ khí tức ra ngoài rồi đập không bay lên cao. Ánh mắt cô nhìn lôi vân rộng lớn mà không có chút lo lắng hay sợ hãi nào cả, mà thay vào đó là một ánh mắt tràn đầy sự tự tin.

“Đến đây?”

Liên tiếp, từng đạo lôi vân khinh khủng giống như muốn xé tan nơi này đánh xuống. Toàn bộ lôi quang trực tiếp đánh lên người Lâm Tuyết Nhi nhưng Đế Nguyên Quân đứng ở phía bên dưới cảm thấy chuyện này có chút không đúng cho lắm.

Từ trên mi tâm Lâm Tuyết Nhi, một vầng tinh quang kim sắc hiện lên rồi bao phủ xung quanh người giống như một bộ áo giáp ngăn chặn gần như toàn bộ lôi quang và đồng thời luyện hóa thành một dòng năng lượng tinh thuần thẩm thấu lên người để hóa thành lực lượng của bản thân.

Nhìn từng đạo lôi quang liên tiếp đánh xuống và Lâm Tuyết Nhi đều vượt qua một cách dễ dàng thì khiến Đế Nguyên Quân cảm thấy kinh hãi vô cùng. Hắn không biết bản thân Lâm Tuyết Nhi đã nhận được truyền thừa khủng bố như thế nào mà chỉ cần một đạo kim quang đã có thể hóa giải gần như hết toàn bộ công kích.

Nghĩ đến bản thân mỗi lần nhập thiên đố, Đế Nguyên Quân không khỏi lắc đầu và cười khổ thành tiếng.

“Ta cực nhọc lắm mới vượt qua được mà ngươi lại nhàn nhã đến như vậy? Rốt cuộc truyền thừa của Thánh Hoàng khủng bố đến mức nào chứ?”

Đọc truyện chữ Full