DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Thiên
Chương 67: Tiểu nhân đắc chí liền càn rỡ


Ngay khi Dương Thiên Lôi trở lại ký túc xá, Trương Tử Hàm cũng vừa rời đi không xa. Chuyện xảy ra hôm nay khiến nàng có chút kích động, cũng có chút thấp thỏm không yên.

Trong yến hội ngày hôm nay, tuy rằng các nàng chỉ là làm nền, nhưng cũng đã nghe được một tin tức, đó là Trảm Không Kiếm Phái chuẩn bị tuyển người tại Học viện Cực Dương. Tin tức này không hề nghi ngờ, như bom tấn giáng xuống, làm chấn kinh toàn bộ thanh niên trong học viện. Trương Tử Hàm cũng không ngoại lệ. Đây chính là cơ hội mà bất cứ tu luyện giả nào cũng đều tha thiết ước mơ.

Khiến Trương Tử Hàm kích động chính là, khi Dương lão giới thiệu nàng, trong mắt Tiêu Hà tựa hồ hiện lên một tia tán thưởng. Tuy rằng chỉ thoáng qua rất nhanh, nhưng cũng đủ khiến Trương Tử Hàm hưng phấn. Điều này có ý nghĩa rằng, nàng có hi vọng trở thành đệ tử Trảm Không Kiếm Phái.

Trương Tử Hàm biết tuy rằng thiên phú của mình không tồi, nhưng trước bao nhiêu thiên tài, nhất là trước mấy cường giả Tiên Thiên trẻ tuổi của Trảm Không Kiếm Phái kia, điều đó không đáng kể chút nào. Hi vọng có thể tiến nhập Trảm Không Kiếm Phái của nàng so với đám người Lôi Hoành ít hơn nhiều. Hơn nữa, Trương Tử Hàm rất rõ ràng, Trảm Không Kiếm Phái tuyển người quan trọng nhất chính là tư chất, tu vi cá nhân thực ra chỉ là thứ nhì.

Cho nên, nàng tin tưởng, Dương Thiên Lôi rất có hi vọng có thể được tuyển chọn. Cũng chính bởi vì như thế, nàng vốn là mạnh hơn, nhưng vẫn muốn tiếp tục cố gắng hơn nữa. Nếu như trước kỳ khảo nghiệm tuyển người của Trảm Không Kiếm Phái, nàng có thể cảm ngộ thành công khí tức Băng, vậy cơ hội của nàng cũng sẽ lớn hơn.

Quả nhiên, khiến Trương Tử Hàm và đông đảo đệ tử ước ao chính là, khi Dương lão giới thiệu Lôi Hoành và Sở Hương Hương, lão giả Tiêu Hà kia dĩ nhiên trực tiếp tuyên bố, hai người có thể miễn kỳ khảo nghiệm, trực tiếp trở thành đệ tử của Trảm Không Kiếm Phái.

- Tử Hàm!

Đang lúc trong lòng Tử Hàm nặng trĩu tâm sự muốn nhanh chóng trở vể ký túc xá của mình, đột nhiên nghe tiếng có người gọi tên mình.

Lôi Hoành đứng trước thân ảnh tuyệt mỹ của Trương Tử Hàm, trong lòng tràn ngập kiêu ngạo và đắc ý. Cường giả Hệ kim cấp sáu đỉnh phong, đệ nhất cao thủ trong số học viên của Học viện Cực Dương, chỉ với hai điều này trong mắt người khác cũng đủ để hắn kiêu ngạo. Mà hiện tại, hắn lại trực tiếp được Trảm Không Kiếm Phái nhìn trúng. Điều này càng khiến hắn trở nên cuồng ngạo không ai bì nổi.

Đương nhiên, trong lòng Lôi Hoành cũng không nghĩ như vậy. Hắn tự rõ hơn ai hết chính mình là ai. Hắn vô cùng rõ ràng, chỉ bằng vào hai điểm kia, Trảm Không Kiếm Phái nhất định sẽ không trực tiếp lựa chọn mình. Bởi vì trên người hắn còn có một bí mật lớn hơn nữa. Giả heo ăn thịt hổ hắn sẽ không làm, nhưng làm sư tử giả hổ thì có thể được.

Lôi Hoành dẫn theo sau lưng bốn, năm đệ tử, chắn trước mặt Trương Tử Hàm, mỉm cười nịnh nọt.

Trương Tử Hàm khẽ nhíu mày nói:

- Lôi Hoành? Có chuyện gì vậy?

- Ha ha! Ta đặc biệt tới tìm nàng.

Lôi Hoành nhìn Trương Tử Hàm nói. Trong khoảng thời gian này, bởi vì quan hệ với Dương Thiên Lôi, hắn không thường xuyên quấn quít Trương Tử Hàm như trước, không nghĩ tới Trương Tử Hàm trổ mã lại hấp dẫn như vậy, khiến hắn cảm thấy trong lòng ngứa ngáy.

- Tìm ta có chuyện gì?

Trương Tử Hàm lãnh đạm nghiêm mặt nói. Ánh mắt của Lôi Hoành khiến nàng rất phản cảm.

- Chuyện rất trọng yếu. Chúng ta tìm một chỗ nào đó ngồi đi.

Ánh mắt Lôi Hoành trở nên nóng bỏng, nói. Hắn hoàn toàn không nhìn thấy vẻ chán ghét của Trương Tử Hàm.

- Xin lỗi! Ta không có thời gian.

Trương Tử Hàm nói xong liền muốn bỏ đi. Chỉ là, thân hình nàng vừa động, Lôi Hoành cùng mấy người liền lần thứ hai đứng chắn trước mặt nàng.

- Lôi Hoành, ngươi có ý gì?

Trương Tử Hàm tức giận nói. Vốn bởi vì quan hệ trong gia tộc, nàng cũng không muốn khiến Lôi Hoành mất mặt. Hơn nữa trong khoảng thời gian này Lôi Hoành cũng không đến làm phiền mình, nàng còn tưởng rằng hắn đã đổi tính, không ngờ người này ngược lại càng trở nên vô sỉ, kiêu ngạo hơn.

- Không có ý gì, Tử Hàm. Nàng biết ta đối với nàng là thật tâm mà. Ta chỉ muốn nói chuyện với nàng thật vui vẻ.

Lôi Hoành nói.

- Trương Tử Hàm, lão đại của chúng ta thích ngươi là vinh hạnh của ngươi. Ngươi không ngẫm lại xem thân phận của lão đại chúng ta là gì sao? Đệ tử của Trảm Không Kiếm Phái a!

- Hơn nữa, lão đại của chúng ta ngọc thụ lâm phong, phong lưu phóng khoáng, tài mạo song toàn, ở cùng một chỗ với ngươi chính là trời sinh một đôi, đất tạo một đôi, trai tài gái sắc a!

- Đùng vậy! Hơn nữa, lão đại của chúng ta lại thành đệ tử của Trảm Không Kiếm Phái, đám nữ sinh còn không tranh giành nhau theo đuổi lão đại của chúng ta sao?

Lôi Hoành nghe mấy tên lâu la thi nhau vuốt mông ngựa trong lòng vô cùng đắc ý. Trước đây vì ngại Dương Thiên Lôi là người Dương gia, Lôi Hoành còn không dám lỗ mãng. Nhưng hiện tại đã khác rồi. Hắn trở thành đệ tử của Trảm Không Kiếm Phái, đừng nói Dương gia, ngay cả Hoàng đế Sở Kinh Hồn cũng không dám cùng hắn phân cao thấp. Sở Kinh Hồn đã tính là gì? Bất quá chỉ là đệ tử ngoại môn của Trảm Không Kiếm Phái mà thôi.

Lôi Hoành có thể khẳng định, một khi mình chính thức trở thành đệ tử của Trảm Không Kiếm Phái, Lôi gia bọn họ sẽ hoàn toàn xứng đáng trở thành đệ nhị gia tộc tại Đế Quốc Cát Ương. Về phần đệ nhất gia tộc, đương nhiên là Hoàng gia. Hoàng gia có Dương lão chống đỡ. Hơn nữa, Sở Kinh Hồn là một ngoại môn đệ tử, còn có Sở Hương Hương cũng vừa mới được tán thưởng, cho nên thực lực cũng không thể khinh thường.

Đương nhiên, Lôi Hoành có đủ tự tin, chỉ cần mình không ngừng nỗ lực, bằng vào một mình mình, tương lai cũng có thể chống lại thực lực của Hoàng gia.

- Ta nói, ta không có hứng thú. Mau tránh ra, ta phải về.

Trương Tử Hàm có cảm giác buồn nôn. Tuy rằng Dương Thiên Lôi cợt nhả nhưng Trương Tử Hàm thích. Hơn nữa, Dương Thiên Lôi cợt nhả cũng luôn luôn có mức độ. Nhưng Lôi Hoành và đám thủ hạ của hắn trước mặt này, quả thực chính là một đám kiêu căng ngu ngốc.

- Hừ, Trương Tử Hàm, đừng tỏ vẻ không biết điều. Nữ sinh lão tử thích, còn chưa có ai có thể thoát khỏi lòng bàn tay lão tử đâu. Chỉ một câu nói của lão tử, cha nàng nhất định sẽ ngoan ngoãn giao nàng cho lão tử ôm ấp. Nàng cứ chờ xem! Một Trương gia nho nhỏ, cũng dám cùng lão tử tự cao tự đại ư?

- Ngươi muốn thế nào?

Trong lòng Trương Tử Hàm nhất thời kinh hãi.

Lôi Hoành thích nàng, nàng biết rất rõ. Bất quá, từ đầu tới cuối, hai người cũng không có khiến đối phương mất mặt. Trương Tử Hàm hơi cố kỵ lợi ích của gia tộc, không muốn đắc tội Lôi Hoành. Mà Lôi Hoành là thật lòng thích Trương Tử Hàm, cũng không muốn quá vội vã, cho nên Lôi Hoành cũng chưa làm ra chuyện gì quá giới hạn.

Đọc truyện chữ Full