DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chuế Tế Đỉnh Phong: Nhất Đẳng Độc Tôn
Chương 466: Chuẩn Thiên Kiếp chi binh

Nhìn Dưỡng Linh Hồ đắm mình giữa từng đạo lôi quang, Đế Nguyên Quân khẽ vung tay một cái thì nó liền thu nhỏ lại và hướng thẳng về phía lòng bàn tay hắn. Đưa tay phát động lực lượng, nút thắt ở trên bung ra và bắn ra từ trong đó một dòng tinh huyết mang theo một lượng huyết khí cực kì nồng đậm.

Vũng tay thu lấy toàn bộ, Đế Nguyên Quân dùng chân nguyên vẽ ra một đạo phù văn rồi điểm lên rồi sau đó truyền lực vào trong Dưỡng Linh Hồ để thu lấy toàn bộ tinh huyết bắn ra.

Đậy nắp, Đế Nguyên Quân thở dài một hơi rồi lên tiếng.

“Đáng tiếc, nếu như có linh dược thì ta bây giờ có thể ủ thành linh tửu được rồi?”

Thu Dưỡng Linh Hồ vào bên hông, Đế Nguyên Quân tiếp tục ngẩng đầu nhìn vè phía Tử Huyền và những mai tinh thạch còn lại. Hai mắt hắn khẽ đóng mở một cái rồi hít vào một ngụm khí lớn.

Vận chuyển chân nguyên lên đến cực hạn, Đế Nguyên Quân truyền một lượng rất lớn vào trong Tử Huyền và đồng thời phát động Vạn Cách Lôi Quyết lên đến cực hạn.

Ngay lập tức, hàng trăm đạo lôi quang lần lượt kéo đến và đánh xuống không ngừng. Trên thân chịu từng đạo lôi quang không ngừng nghĩ, Tử Huyền run rẩy kêu lên từng tiếng “Tê minh” nghe có vẻ đau đớn vô cùng. May mắn thay, Đế Nguyên Quân đã dùng chân nguyên gia trì trước nếu không thì nó đã bị lôi quang oanh tạch thành từng mảnh nhỏ.

Đón nhận gần trăm đạo, Tử Huyên lúc này hoàn toàn biến dạng, toàn thân thì bị nung đổ và toàn bộ phần thô ráp ở bên ngoài đều bị chấn nát thành từng mảnh rơi xuống. Đợi từng mảnh cuối cùng tán đi để lộ một tầng thương phôi đỏ bừng bừng giống như thanh sắt bị nung nóng đến cực hạn.

Thấy thế, Đế Nguyên Quân cắn mạnh vào đầu ngón tay và để một dòng máu tươi chảy ra rồi vung mạnh cho từng giọt thấm đẫm lên từng mai tinh thạch. Đợi tinh huyết xâm nhập vào bên trong, Đế Nguyên Quân toàn thân phát lực, lòng bàn tay hướng lên cao rồi thình thình bóp chặt lại.

Ngay sau đó, mười lăm mai tinh thạch giống như bị một bàn tay bóp chặt khiến ở trên bề mặt hiện lên từng vết lõm in dấu năm ngón tay. Dần dần, lớp thạch nham chứa đầy tạp chất ở bên ngoài nứt ra và để lộ từng đợt tinh quang phát ra.

Những mai tinh thạch lúc này mới được hiển hiện ra bên ngoài!

Nhìn từng mai tinh thạch phát ra quang mang, Đế Nguyên Quân siết chặt ngón tay rồi vung mạnh một cái liền khiến thạch nham ở trên bề mặt hóa thành phấn vụn và để lộ mai tinh thạch chân chính.

Sau đó, hắn hướng toàn bộ lôi quang đánh mạnh lên tinh thạch từng đạo rồi đồng thời mười đạo và cứ thế tăng lên. Đợi tinh thạch đón nhận đủ một trăm đạo, Đế Nguyên Quân đưa tay kết ấn ở trước ngực, khóe miệng thì bắt đầu lẩm nhẩm một loại cổ tự.

Đợi toàn bộ tinh thạch bị lôi quang đánh thành thể sền sệt, Đế Nguyên Quân thu tay rồi thở ra một hơi, trông sắc mặt hắn lúc này khó coi đến cực điểm.

“Muốn luyện được chuẩn thiên kiếp chi binh thì phải có pháp môn luyện khí, với khả năng của ta hiện tại thì gần như không có khả năng đạt tới Thiên Kiếp, cao lắm cũng chỉ là chuẩn binh được lôi quang tôi luyện mà thôi”.

“Nhưng như vậy đã là quá đủ để ta sử dụng khi đột phá tới Hóa Cảnh rồi?”

Lời nói vừa dứt, cánh tay hắn khẽ động nhẹ, lòng bàn tay mở ra rồi hướng thẳng xuống dưới và ngưng tụ một đạo chân nguyên hóa thành một vòng thái cực. Đợi thái cực luân chuyển dần ổn định, Đế Nguyên Quân từ từ đưa lên cao rồi tung một chưởng đánh thẳng về phía Tử Huyền.

Chỉ thấy Tử Huyền bị điểm sáng trên phần âm nuốt chửng còn những mai tinh thạch thì bị điểm sáng trên phần dương nuốt luyện. Sau đó, Đế Nguyên Quân đưa tay kết ấn ở trước ngực rồi đọc nhẫm pháp quyết.

Một dòng máu tươi ở trên khóe miệng chảy xuống, tam đại lực lượng đồng thời được vận chuyển đến cực điểm, khí tức trên người hóa thành một cơn vòi sồng bốc lên cao trông cực kỳ khủng bố.

Khóe miệng khẽ run lên một cái. Đế Nguyên Quân cắn răng quát lớn.

“Âm dương luyện khí, âm vì vật, dương vì càn. Vật nhận âm dương, càn nhận thiên địa. Càn khôn dẫn khí lưu, nghịch chuyển tam tự, thuận chuyển cửu lưu. Thập nhị cách biến, dẫn thiên tựu địa, tạo hóa luân chuyển”.

“Nhất biến chuyển, nhị biến lưu, tam biến nghịch, tứ biến dục sinh, ngũ biến quy vụ, lục biến dẫn sinh, thất biến tam thế, bát biến tự, cửu biến phát, thập biến bạo, thập nhất biến càn, thập nhị biến khôn”.

Từng câu từng chữ vang lên, mỗi một lần ngắt nhịp thì một đạo chữ cổ hiện lên ngay trước mặt hắn. Dần dần, mười hai đạo hiển hiện và phát ra uy năng của mình.

Hai chân điểm nhẹ, Đế Nguyên Quân từ từ đằng không bay lên kéo theo mười hai đạo chữ cổ. Đạp không đứng trước thái cực, lòng bàn tay từ từ mở ra rồi ngưng tụ một lượng lớn chân nguyên kết hợp cùng với tinh thần lực nồng đậm.

Sau đó, Đế Nguyên Quân vung tay đánh ra một đạo chưởng ấn hướng thẳng về phía trung tâm thái cực và mang theo mười hai đại chữ cổ lưu dấu ở trên bề mặt rồi đột nhiên ánh lên từng đạo quang mang.

Đế Nguyên Quân quát lớn.

“Chuyển”.

Men theo những đạo quang mang này ánh lên, thái cực rung lên một cách kịch liệt rồi thình lình xoay chuyển. Men theo mười hai đạo chữ cổ tương ứng với thập nhị biến trong pháp quyết, thái cực luân phiên thực hiện cùng lúc.

Cùng với đó, Đế Nguyên Quân tiếp tục vận chuyển Vạn Cách Lôi Quyết để hiệu triệu hàng trăm đạo lôi quang ở trên cao đánh xuống. Tất cả đều hướng về điểm sáng dương, nơi tinh thạch đang bị nuốt chửng và khiến chúng hóa thành chất lỏng sền sệt nhưng nhìn thì trông cứng chắc vô cùng.

Đợi toàn bộ tinh thạch lóa lỏng, Đế Nguyên Quân vung tay thu lại thập nhị biến và đển thái cực luân chuyển thêm một lúc nữa. Đợi đến khi điểm sáng dương hoàn toàn phát sáng, hắn dưa tay ra trước ngực rồi kết ấn và đồng thời phun ra một ngụm máu tươi lên trên đó.

Tiếp đến, hắn chận chuyển chân nguyên và dùng tinh thần lực để đảo ngược chiều luân chuyển của thái cực, khiến phần dương trực tiếp đổ xuống rồi xâm nhập vào trong phần âm.

Âm dương giao hợp, dòng dịch lỏng đó dần dần ôm trọi thương phôi rồi từ từ thành hình. Vận chuyển thêm một lúc, toàn bộ dịch lỏng đã bao trọn và dần dần hóa thành thể rắn rồi bộc phát ra một thanh âm “Tê minh” cực kỳ khủng bố quét ra xung quanh.

Thái cực dần dần tan biến và để lộ một thanh trường thương màu đen dài khoảng chừng tám thước, trên thân hiện lên từng đường vân uyển chuyển trông giống như sóng biển và ánh lên một màu đỏ tươi của thương phôi. Còn ở phần lưỡi thì có mũi dài trông giống như thương nhưng phần lưỡi lại uốn lượn trông giống như đao.

Nhìn dáng vẻ lưỡi thương có chút khác biệt, Đế Nguyên Quân có chút bất ngờ. Hắn không thể tin là loại pháp quyết này có thể ảnh hưởng đến hình dáng như vậy. Mặc dù có chút kỳ lạ nhưng hắn lại cảm thấy rất phì hợp khi lưỡi thương này cừa có thể sử dụng như thương và cũng có thể dùng giống như đao.

Nhìn Tử Huyền trôi nổi trên không trung, Đế Nguyên Quân bất giác nở một nụ cười nhẹ.

“Bây giờ là đến bước cuối cùng rồi, có thể đột phá linh khí cực phẩm nhập chuẩn thiên kiếp hay không là tùy vào ngươi?”

Lời nói vừa dứt, Đế Nguyên Quân ngẩng đầu nhìn lên tòa lôi vân thì khẽ nhíu mày, trên gương mặt hắn hiện lên vẻ lo lắng và đầy mong chờ.

Oanh!

Dần dà, từng đạo lôi quang kịch liệt đánh xuống, nó giáng một đòn lên thân khiến Tử Huyền phải run lên một cách kịch liệt. Đây mới chỉ là đợt đầu tiên mà nó đã cảm thấy khó lòng chịu đựng được nỗi.

Mặc dù chuẩn thiên kiếp đang nằm ở giữa nhưng để từ linh khí đột phá lên là rất khó, phải trải qua chín lần lôi quang tẩy luyện mới có thể xem là nhập phẩm và Tử Huyền còn phải đón nhận thêm tám đạo lôi quang còn mạnh hơn thế nữa.

Liên tiếp, từng đạo lôi quang tiếp theo kịch liệt đánh xuống. Mỗi một đạo đều khiến Tử Huyền phải run rẩy và nhiều khi muốn rơi xuống nhưng nó vẫn cam chịu cho đến cuối cùng.

Mãi cho đến đạo cuối cùng tán đi, Tử Huyền mới vô lực từ trên không rơi xuống khiến ngọn núi bị lõm xuống một cái hố lớn và nứt ra thành từng đường rãnh lớn.

Đưa tay nắm chặt Tử Huyền, Đế Nguyên Quân vui vẻ nở một nụ cười.

“Từ nay ngươi nhập chuẩn thiên kiếp chi binh? Dưới Thiên Kiếp thì ngươi chính là thứ mạnh nhất?”

Đọc truyện chữ Full