DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Thiên
Chương 194: Thương Huyền Phủ


Lăng Hi nói:

- Ngươi chém giết như vậy thì vĩnh viễn không giết chết nó được. Trong Ma Vực, địa ma có thân thể bất tử, cho dù thân thể của nó bị chém thành trăm nghìn mảnh, thì vẫn có thể kết hợp trở lại.

- Lợi hại như vậy ư?

Dương Thiên Lôi khẽ nhíu mày, một lúc sau, đôi mắt hắn bỗng loé lên hai tia tinh quang:

- Ta biết rồi, chẳng trách nó liều mạng bảo vệ đầu của nó, đây mới là nguồn gốc sinh mệnh của nó?

Ngay khi Dương Thiên Lôi đang muốn tiếp tục công kích, hắn cảm ứng được vài tia khí tức đang nhanh chóng tiếp cận hắn, quay đầu nhìn lại thì nhìn thấy mấy người lúc vừa mới tiến vào Ma Vực.

Bất quá, Dương Thiên Lôi cũng không để tâm, chỉ vội vàng triệu hồi tiểu linh thú trở vào không gian trong não vực, để tránh gây nên phiền phức không đáng. Lăng Hi từng nói qua, linh thú thiên sinh địa dưỡng vô cùng hiếm thấy và trân quý trong giới tu luyện, cho dù là cường giả Thần Đạo nhìn thấy cũng phải tranh giành đến đổ máu. Bằng vào thực lực hiện tại của Dương Thiên Lôi thì căn bản không thể bảo vệ được. Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao ngoại trừ Trương Tử Hàm, Dương Thiên Lôi không nói cho bất kỳ ai biết.

Sau khi thu hồi tiểu linh thú, thân hình Dương Thiên Lôi nhoáng lên, Quang Minh Pháp Kiếm liền toả ra năng lượng bàng bạc, nhanh như chớp đâm vào mi tâm của địa ma.

Địa ma vung chân trước lên, hung hãn không sợ chết đón lấy Dương Thiên Lôi, chỉ là thân ảnh của Dương Thiên Lôi bỗng nhiên chuyển hướng, dùng tốc độ càng kinh người hơn ngoặc vòng sang bên người của địa ma, một kiếm đâm ra.

Keng...

Trong khoảnh khắc khi Quang Minh Pháp Kiếm và đầu của địa ma va chạm vào nhau, bỗng nhiên phát ra tiếng va chạm của kim thiết, cùng lúc đó, địa ma cảm nhận được sự uy hiếp cực lớn, trên đầu liền toả ra từng luồng khí âm sát đen kịt như thực thể vậy, sau đó nó thình lình xoay người bổ nhào về phía Dương Thiên Lôi một lần nữa.

- Đầu cứng quá.

Trong lòng Dương Thiên Lôi cả kinh, chân đạp Lăng Ba Vi Bộ, lại lần nữa nhẹ nhàng tránh khỏi chính diện của địa ma, đánh ra một chưởng.

Năng lượng thuộc tính băng tinh thuần tuôn vào trong cơ thể địa ma.

Thân hình địa ma hơi khựng lại.

- Phá.

Dương Thiên Lôi nắm lấy cơ hội trong nháy mắt này, liền thôi thúc niệm lực truyền vào Quang Minh Pháp Kiếm, đánh ra một kích thật mạnh. Hắn muốn tốc chiến tốc thắng trước khi những người đó chạy tới.

- Phốc.

Quang Minh Pháp Kiếm cuối cùng cũng đâm xuyên thủng vào đầu địa ma, pháp lực cuồn cuộn dưới sự điều khiển của Dương Thiên Lôi, trực tiếp xoắn vào chém giết trong đầu địa ma.

Phịch một tiếng, thân thể cao lớn của địa ma cuối cùng ngã nhào xuống đất, ngay cả một tiếng gầm cũng không kịp kêu lên, điều khiến Dương Thiên Lôi kinh ngạc chính là, thi thể của địa ma chỉ trong chốc lát liền hóa thành từng luồng khí âm sát nồng đậm dung nhập vào không gian trong Ma Vực.

Còn chỗ địa ma ngã xuống thì lưu lại một viên tinh thạch màu xám đen.

- Bốp, bốp, bốp...

Đúng lúc này, bỗng nhiên vang lên mấy tiếng vỗ tay, kẻ dẫn đầu chính là thiếu niên kia. Còn những người khác thì nhanh chóng bao vây Dương Thiên Lôi lại.

Ánh mắt thiếu niên mang vẻ cuồng ngạo của một kẻ đi săn, nhìn Dương Thiên Lôi nói:

- Tốt, rất tốt, chẳng trách một Tinh Giả cấp tám như ngươi lại dám đến Ma Vực cấp hai.

Lúc này, Dương Thiên Lôi cảm thấy bầu không khí bất thường xung quanh, bất quá trong lòng cũng không có chút sợ hãi gì, hắn chậm rãi nhặt ma tinh trên đất lên, ngẩng đầu lạnh lùng nhìn bọn thiếu niên nam nữ xung quanh một cái, nói:

- Có ý gì?

- Giao ra đây, tha cho ngươi một mạng.

- Giao ra?

Dương Thiên Lôi nhìn thoáng qua ma tinh trong tay, ánh mắt loé lên ngọn lửa giận dữ:

- Đây là do ta săn giết mà có được, dựa vào cái gì mà phải giao cho ngươi?

Nghe Dương Thiên Lôi nói, các vị thiếu niên nam nữ liếc mắt nhìn nhau, sau đó bỗng nhiên ôm bụng cười lớn.

- Ma tinh? Một viên ma tinh, chúng ta cũng sẽ để vào mắt ư? Ha ha ha... Ngươi cũng quá coi thường chúng ta rồi đấy, đừng có giả bộ nữa, tiếng thú rống vừa nãy, rõ ràng là của linh thú, bằng không, chỉ bằng vào một Tinh Giả cấp tám như ngươi cũng dám tới đây sao? Vừa nãy đúng là con thú nhỏ bé kia đúng không? Chậc chậc, ngoan ngoãn giao ra đây đi, tránh cho ngươi phải chịu đau khổ xác thịt.

Theo lời nói của thiếu niên, Dương Thiên Lôi cảm thấy trên người như thắt chặt lại, hiển nhiên bọn họ đã hoàn toàn khoá chặt hắn lại, không gian xung quanh cũng bị niệm lực của bọn họ phong tỏa hoàn toàn.

Sắc mặt của Dương Thiên Lôi dần trầm tĩnh trở lại, nhìn thẳng vào thiếu niên dẫn đầu, trong lòng không chút sợ hãi, cũng không giận giữa chút nào, có chăng chỉ là một cổ sát khí lãnh liệt.

Đây là một thế giới cá lớn nuốt cá bé, là một thế giới giết người không chớp mắt, đứng trước tài sắc lợi ích thì căn bản không có đạo đức gì đáng nói, thực lực chính là tất cả.

Thiếu niên dẫn đầu lạnh giọng nói:

- Thế nào? Chẳng lẽ ngươi cho rằng có thể thoát được ư? Cho ngươi hai lựa chọn, hoặc là giao ra linh thú ra, tha cho ngươi một con đường sống, hoặc là đi chết.

Nhưng hắn cũng không dám lập tức động thủ, bởi vì hắn biết rõ, con linh thú này của Dương Thiên Lôi không phải là linh thú nuôi dưỡng bình thường, bằng không, tuyệt đối không thể chui vào thân thể của Dương Thiên Lôi, đây tuyệt đối là linh thú thượng đẳng mới có năng lực này. Trừ phi Dương Thiên Lôi thả nó ra, bằng không, một khi Dương Thiên Lôi chết đi, linh thú cũng sẽ đồng thời bị hủy diệt.

Hơn nữa, thiếu niên cũng phát hiện rằng, Dương Thiên Lôi không đơn giản như tưởng tượng, dưới sự phong tỏa bằng niệm lực của bọn họ, hắn dường như không bị ảnh hưởng gì.

Nếu như Dương Thiên Lôi chọn cách đá ngọc cùng tan thì bọn họ chỉ có thể xách giỏ trúc múc nước, không được gì cả.

Dương Thiên Lôi lạnh giọng nói:

- Chỉ bằng vào các ngươi? Các ngươi cho rằng thực sự có thể lưu ta lại sao?

Trong lòng hắn đang nhanh chóng tính kế thoát thân. Đám người này, ngoại trừ thiếu niên dẫn đầu kia là cao thủ Tiên Thiên cấp ba ra, những người khác đều là cao thủ Tiên Thiên cấp một mới thăng cấp. Những Tiên Thiên cấp một này, Dương Thiên Lôi chẳng để vào mắt chút nào. Nhưng thiếu niên dẫn đầu này lại không thể coi thường. Dương Thiên Lôi căn bản không nắm chắc được phần thắng.

Cảnh giới Tiên Thiên cấp ba "Tam Hoa Tụ Đỉnh", tinh, khí, thần, đã ngưng luyện thành vật hữu hình, trên người thiếu niên này lượn lờ một luồng năng lượng đáng sợ, lấy hắn làm trung tâm, linh khí thiên địa thong thả xoay quanh hắn, giống như một con lốc xoáy thật lớn, bất động thì còn đỡ, chỉ cần tinh khí thần khẽ động thì sẽ liền như sấm sét ngang trời, thế không thể đỡ nổi.

Một thiếu niên trong đám nói:

- Ha ha ha... Tiểu tử thật cuồng vọng đích, ngươi một Tinh giả hậu thiên nho nhỏ, chẳng lẽ còn cho rằng có thể chạy thoát được sao? Nếu thật sự để ngươi chạy thoát được, chúng ta thật uổng là đệ tử của Thương Huyền Phủ.

Hai mắt của Dương Thiên Lôi loé lên hai tia tinh quang, hắn nói:

- Thương Huyền Phủ? Chính là Thương Huyền Phủ đứng hàng thứ ba trong bát đại môn phái?

- Thế nào? Sợ rồi sao? Nếu sợ thì ngoan ngoãn giao linh thú ra, sư huynh chúng ta nhật định có thể tha chết cho ngươi, còn có thể cho ngươi gia nhập vào Thương Huyền Phủ chúng ta nữa.

- Ha ha ha... Coi ta là đứa trẻ ba tuổi sao? Hải Đại Phú ta thân là đệ tử của Tạo Hóa Môn, há không biết các dụng tâm của ngươi ư? Giết người cướp của, chẳng qua chỉ thế mà thôi.

- Cái gì? Ngươi là đệ tử của Tạo Hóa Môn?

Dương Thiên Lôi buộc miệng nói đại, nào ngờ lại khiến cho bọn thiếu niên thất kinh. Tạo Hóa Môn đứng đầu trong bát đại môn phái, lãnh tụ quần hùng, trên toàn bộ đại lục Thiên Huyền, tuyệt đối là số một, là sự tồn tại không ai dám động đến. Đệ tử dưới trướng đều có vượt bậc hơn người. Cho dù tu vi còn kém nhưng chỉ cần khoe ra thân phận thì có thể kiêu ngạo ương ngạnh.

Điều Dương Thiên Lôi muốn chính là hiệu quả này, thừa dịp bọn họ còn đang kinh ngạc, hắn bỗng nhiên dựng kiếm lên, trên mi tâm hiện lên một tia tinh quang, niệm lực cuồn cuộn liền bùng phát ra ào ạt, chỉ trong nháy mắt, liền nâng tu vi của mình lên tới liễu cực hạn.

Hắn cần phải đột phá vòng vây thì mới có một đường sinh cơ.

Phập.

Một thiếu niên căn bản chưa kịp phản ứng, Quang Minh Pháp Kiếm đã đâm xuyên qua lồng ngực của hắn, đánh ra một chỗ khuyết trong vòng vây, thân ảnh Dương Thiên Lôi nhanh như tia chớp thoát ra khỏi vòng vây của bọn họ.

Biến hoá đột ngột này khiến thiếu niên dẫn đầu giật mình:

- Kế Cương sư đệ, ngươi dẫn Kế Sang mau chóng quay về thành Thiên Châu chữa thương, những người khác theo ta truy đuổi hắn.

Hắn vừa nói xong, thân hình đã phóng theo Dương Thiên Lôi như mũi tên rời khỏi cung. Trong lòng hắn vô cùng hoảng hốt, dù như thế nào thì hắn cũng không ngờ rằng Dương Thiên Lôi chỉ một Tinh giả hậu thiên nhưng lại có thể phát ra niệm lực, một chiêu liền đánh trọng thương Thương Kế Cương, cao thủ Tiên Thiên cấp một. Đương nhiên, hắn cũng không cho rằng đó là do Dương Thiên Lôi phát ra, mà quy công lao này lên người của linh thú.

Nếu Dương Thiên Lôi chỉ là đệ tử của một môn phái nhỏ thì cũng coi như cho qua, cho dù bị hắn may mắn thoát ra được thì cũng không có chuyện gì to tát cả.

Nhưng sau khi biết Dương Thiên Lôi lại là đệ tử của Tạo Hóa Môn, cho dù như thế nào hắn cũng không thể để Dương Thiên Lôi chạy thoát được. Bằng không, bằng vào sự ngang tàn của Tạo Hóa Môn, không ai trong bọn họ có thể thoát được sự trả thù của họ, cho dù là Thương Huyền Phủ cũng không bảo vệ được.

Dương Thiên Lôi tăng tốc độ lên cực hạn, bất quá, hắn cũng không phải là muốn chạy trốn, nếu thực sự muốn chạy trốn thì chỉ cần cho Lăng Hi phát động thần niệm ẩn dấu bản thân thì có thể làm được hết sức đơn giản.

Hắn muốn đánh một trận oanh liệt với cao thủ Tiên Thiên cấp ba "Tam Hoa Tụ Đỉnh".

Mặc dù hắn không thể làm được đạo giết chóc như Lăng Hi nói, nhưng có người dâng lên tận cửa, hắn tuyệt không sẽ lùi bước.

Chỉ có trong chiến đấu sinh tử, lần lượt hoàn thành những việc không thể hoàn thành thì mới có thể kích phát triệt để tiềm lực thân thể, đột phá cảnh giới, dũng mãnh tinh tiến, đây là lựa chọn tốt nhất để nâng cao thực lực một cách nhanh chóng.

Dương Thiên Lôi thôi động pháp lực dung nhập vào trong Quang Minh Chiến Ngoa (giày), mặc dù hắn vẫn chưa chân chính lĩnh ngộ được năng lượng thuộc tính quang, nhưng sau khi dung nhập pháp lực thuộc tính hỏa vào trong đó thì vẫn có thể kích phát thuộc tính quang minh ẩn chứa trong chiến giày, tốc độ toàn thân đủ đề tăng hơn ba lần. Các đệ tử Tiên Thiên cấp một này, cho dù đã dùng hết toàn lực, nhưng trong nháy mắt đã bị Dương Thiên Lôi và sư huynh bọn họ kéo dài khoảng cách thật xa.

Trong lòng thiếu niên dẫn đầu này cũng là kinh ngạc không ngớt.

Không thể nghi ngờ, hắn đã tăng tốc độ lên đến cực hạn rồi, nhưng cự ly giữa hắn và Dương Thiên Lôi, bởi vì mất đi tiên cơ, mặc dù không kéo dài thêm, nhưng muốn trong chốc lát trong đuổi theo kịp thì cũng không có khả năng.

Bất quá, hắn sẽ không bỏ cuộc, bằng không, một khi để cho Dương Thiên Lôi chạy thoát, hậu quả không thể tưởng tượng nổi. Hải Đại Phú, đệ tử của Tạo Hóa Môn, hơn nữa lại là đệ tử có linh thú, không cần nghĩ cũng biết đây tuyệt đối là đệ tử thân truyền của đại nhân vật.

Mặc dù thiếu niên này cũng có địa vị nhất định tại Thương Huyền Phủ, nhưng chưa đến mức Thương Huyền Phủ sẽ vì hắn mà đối địch với một Tạo Hóa Môn không ai địch nổi.

Thiếu niên kia tên là Thương Kế Tùng, là đệ tử hàng chữ Kế của Thương Huyền Phủ, năm nay chỉ hai mươi bốn tuổi mà đã thăng cấp lên cảnh giới Tiên Thiên cấp ba Tam Hoa Tụ Đỉnh, cũng được coi là đệ tử tương đối xuất sắc tại Thương Huyền Phủ.

Thời gian từng phút từng giây qua đi, nửa canh giờ sau, Dương Thiên Lôi và Thương Kế Tùng đã bỏ xa những đệ tử tu vi khá thấp kia.

Đọc truyện chữ Full