DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Thiên
Chương 241: Bát đại môn phái (hạ)


Xạ Thương Tông đứng hàng thứ tư. "Tiễn tùy tâm chí tái phi long, thôn thiên phệ địa phá thương khung", được nhất đại tiễn thần Túy Tinh Mâu sáng tạo, tiễn phá trời mây, uy danh chấn động bát hoang. Tuyệt học Hậu Nghệ Tâm Quyết là xạ thuật đệ nhất thiên hạ! Tu luyện thành, có thể phát động được thần khí " Hậu Nghệ Thần Cung và Phá Diệt Thần Tiễn trấn phái, một khi tên đã bắn ra, phá trời diệt đất! Bất quá ngoại trừ người sáng lập là Túy Tinh Mâu ra, tông chủ hiện nay cũng chỉ có thể phát huy ba phần uy lực của thần khí mà thôi.

Người mà Xạ Thương Tông phái đến là đứng đầu Thái thượng trưởng lão Lê Thiên, cũng có tu vi Tiên Thiên cấp chín. Đôi mắt phát ra ánh sáng lấp lánh, ẩn chứa khả năng xuyên núi vượt sông.

Thiên Vũ Môn, đứng hàng thứ năm. Ngoài tuyệt học môn phái Vũ Hóa Phi Thăng Kinh là tuyệt học cổ xưa chưa từng có, từ Tinh Giả Hậu Thiên đến Thần Đạo phi thăng, bao quát mọi thứ, không chỗ nào không có. Chỉ cần có tuyệt học hạng nhất này, liền có thể tu luyện đến trên cảnh giới Thần Đạo, sớm ngày thăng thiên!

Người mà Thiên Vũ Môn phái tới cũng đứng đầu Thái thượng trưởng lão Vũ Hà, đạt tu vi Tiên Thiên cấp chín.

Dược Vương Cốc, đứng hàng thứ bẩy. "Sinh tử nhân, nhục bạch cốt." Do nhất đại dược vương Đỗ Thanh Sơn sáng tạo, có thể nói y đạo tuyệt thế, khám phá tạo hóa thiên đạo. Bất quá Dược Vương Cốc lại thi hành "Lấy vật đổi mạng" , chỉ cần ngươi lấy ra vật gì đó có thể khiến họ cảm thấy hứng thú, bất luận là thiên tài địa bảo, tuyệt thế đan thuật, hay công pháp đỉnh cấp hoặc là mạng người mà hắn cần, đều có thể đổi lấy trị liệu của hắn. Chỉ cần còn có một hơi thở, có lẽ không sống quá một ngày đêm, Dược Vương Cốc đều có thể khiến cho người đó sống lại.

Cho dù là tiểu JJ củaLôi Hoành đi nữa, nếu muốn vẫn có thể giúp hắn khôi phục lại!

Người mà Dược Vương Cốc phái tới là người thu hút được sự chú ý nhất trong bốn người. Cũng là Thái thượng trưởng lão, nhưng đây cũng là lần đầu tiên đám người Âu Dương Minh nhìn thấy. Ngược lại tu vi cũng không cao thâm là mấy, tu vi dường như mới gần đạt tới Tiên Thiên cấp năm, mà hai tùy tùng của nàng ta đều đạt được tu vi Tiên Thiên cấp bảy. Đây là một tiểu cô nương, xem ra chỉ có trên dưới hai mươi tuổi. Khuôn mặt điềm đạm, thân hình bạc nhược, thoạt nhìn có vẻ yếu đuối, còn có vài phần như đang bị bệnh!

Tên của nàng dường như cũng giống người, Liễu Như Yên. Như liễu xinh đẹp, như yên mờ ảo.

Dược Vương Cốc là một môn phái tương đối đặc biệt trong tám đại môn phái, địa vị của môn phái, cũng không đơn thuần chỉ bàn về tu vi, chủ yếu là căn cứ vào thuật Đan y. Đan y, tức là đan đạo và y đạo. Hiển nhiên, ở hai phương diện trên, thiếu nữ này hẳn là có thành tựu tuyệt đối kinh người, bằng không sẽ không có khả năng trở thành Thái thượng trưởng lão của Dược Vương Cốc.

...

- Thương Huyền Phủ, chủ phủ Thương Huyền Không, thiếu chủ Thương Huyền Bác, Thái thượng trưởng lão Thương Vô Song mang theo trăm đệ tử trong môn hạ đến!

Tiếng chưa đến, một áp lực mạnh mẽ kinh khủng liền từ trên chín tầng mây truyền đến. Dương Thiên Lôi đang len lén quan sát Liễu Như Yên, âm thầm tán thưởng, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía xa xa, một thân ảnh với một đạo quang toả ra quanh thân xuất hiện ở ngoài Ngự Kiếm Tiên Cung. Không gian xung quanh đều bị chấn động, hai bên của thân ảnh vừa xuất hiện chỉ có một người thiếu niên phong thần tuấn lãng, vẻ mặt điềm đạm, cơ trí, anh khí bừng bừng, và một lão giả vẻ mặt đầy phẫn nộ và cừu hận!

Vô cùng dễ nhận thấy, người đứng ở giữa hiển nhiên là chủ phủ Thương Huyền Phủ, cường giả Thần Đạo Thương Huyền Không!

Vậy đương nhiên, người thiếu niên là Bát Diện Linh Lung Tiểu Bạch long, Thương Huyền Bác!

Mà lão già tràn ngập vẻ cừu hận và phẫn nộ, chính là sư phụ của Thương Kế Tùng, kẻ đã bị Dương Thiên Lôi giết chết, Thương Vô Song!

- Thương huynh hạ cố đến chơi, không thể tiếp đón từ xa, thực sự là vẻ vang cho Trảm Không ta! Trăm năm không thấy, không nghĩ Thương huynh đã đột phá Âm Dương cảnh, đạt tới Càn Khôn cảnh đại thành. Thật đáng mừng...

Đúng lúc này, giọng nói của Phong Vô Kỵ lúc ẩn lúc hiện, dường như từ bốn phương tám hướng phiêu đãng mà đến, nhập trong tai mọi người.

Những người đang có mặt ở đây, ngoại trừ vẻ mặt của Cường giả Thần Đạo Nhan Uyên hơi thay đổi, vẻ mặt của Thái thượng trưởng lão đều vô cùng ngạc nhiên. Bọn họ cũng không rõ Âm

Dương cảnh và Càn Khôn cảnh theo như lời Phong Vô Kỵ nói, đến tột cùng là cảnh giới ra sao. Cảnh giới Thần Đạo, đối với người chưa bước vào Thần Đạo mà nói, giống như một lớp sương mù dày đặc, căn bản người đứng ngoài sẽ không đề cập tới.

Bất quá, trong ánh mắt Dương Thiên Lôi lại liên tục thay đổi.

Ba ngày, thời gian ba ngày này, Dương Thiên Lôi từ Lăng Hi đã hiểu được rất nhiều điều. Mặc dù giờ phút này, Lăng Hi đã ẩn trốn ở sâu trong đầu hắn sợ là đã bị Cường giả Thần Đạo phát giác từ lâu, nhưng Dương Thiên Lôi lại hiểu rõ, ý nghĩa của Âm Dương cảnh và Càn Khôn cảnh là gì.

Âm Dương cảnh, Thần Đạo cấp năm, lại xưng Vạn Thọ cảnh, bởi vì Cường giả Thần Đạo đạt được Âm Dương cảnh, thọ nguyên sẽ đột nhiên tăng mạnh, một lần đạt được một vạn tám trăm năm!

Một vạn tám trăm năm tức là "một hồi". Từ khi Âm Dương cảnh bắt đầu, mỗi lần tấn cấp lên một tầng, thọ nguyên sẽ kéo dài thêm "một hồi", đến Thần Đạo cấp chín là lúc đạt được Hỗn Độn cảnh, thọ nguyên sẽ đạt được năm vạn bốn trăm năm, sở hữu "năm hồi" thọ nguyên. Một mai khi đột phá Thần Đạo, thọ nguyên sẽ đột nhiên tăng mạnh lần thứ hai, chân chính sở hữu một nguyên thọ nguyên, mười hai vạn chín nghìn sáu trăm năm!

Mà Thương Huyền Không này đã tấn cấp tới Thần Đạo cấp sáu Càn Khôn Cảnh rồi! Sở hữu hai vạn một nghìn sáu trăm năm tuổi thọ!

Cường đại, chỉ có thể dùng cường đại để hình dung cảnh giới của Thương Huyền Không! Ngay cả Lăng Hi năm đó cũng thua xa Thương Huyền Không! Năm đó, Lăng Hi bất quá mới chỉ đạt được Thần Đạo cấp bốn Hóa Thân cảnh, mãi đến khi thọ nguyên hết cũng không thể đột phá đến Âm Dương cảnh. Mà Thương Huyền Không lại vượt qua được Âm Dương cảnh, đạt được Càn Khôn cảnh trở thành cao thủ Thần Đạo! Người như thế muốn giết mình thì hoàn toàn đơn giản, khác nào bóp chết một con kiến! Một ý niệm, thiếu chút nữa thành họa sát thân! May mà chưởng giáo chí tôn trở về, bằng không, ngay cả Nhan Uyên cũng không thể bảo vệ được! Trời đất rộng lớn, lẽ nào ta còn có thể tránh được sự truy sát của Cường giả Thần Đạo sao? Lật ngược phải trái trắng đen, thì đã làm sao? Nắm đấm lớn, chính là đạo lý! Thần Đạo. Ta nhất định phải dùng tốc độ nhanh nhất tấn cấp Thần Đạo!

Dương Thiên Lôi nhìn thân ảnh kia, trong mắt lấp lánh tinh quang, không chút che giấu ham muốn mãnh liệt trong lòng!

Đọc truyện chữ Full