DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Thiên
Chương 247: Ngưng Đan Thiên


- Thiên đạo, luân hồi… Thì ra đây là số mệnh của ta, đây là chân thân của ta...

Ý niệm cuối cùng của Lăng Hi truyền vào trong đầu Dương Thiên Lôi.

Nguyên Thần của Lăng Hi ngưng tụ lại thân ảnh, vừa chạm vào pho tượng trong nháy mắt, không chui vào bên trong, mà ngay lúc đó pho tượng phát ra hàng nghìn hàng vạn ánh sáng năm màu, chiếu sáng toàn bộ không gian!

Điều khiến Dương Thiên Lôi càng kinh hãi chính là, pho tượng Quan Âm vốn không thấy rõ, vào giờ khắc này lại xảy ra biến hóa từ lạ, từ chưa thấy rõ dần dần trở nên rõ nét hơn, sau đó hoàn toàn hiện lên vẻ khuynh thành khuynh quốc của Lăng Hi!

Cùng lúc đó, con mắt và tâm thần của Dương Thiên Lôi cảm ứng được sự xuất hiện tương phản thật lớn, con mắt thấy chính là, bình ngọc thật lớn như vậy, lại bắt đầu chậm rãi nhỏ đi, cuối cùng chỉ nhỏ thành một bình ngọc mà Dương Thiên Lôi chỉ cần cầm bằng một tay. Nhưng trong cảm ứng của hắn, không gian trong bình ngọc lại không không có nhỏ đi ngược lại còn đầy ánh sáng năm màu!

- Lăng Hi?

Dương Thiên Lôi cầm bình ngọc gọi to.

Chỉ là pho tượng vừa hợp nhất với Lăng Hi, lại không có bất kỳ sự đáp lại nào.

- Chủ nhân... Lăng Hi tỷ tỷ sao rồi?

Tiểu linh thú cũng kinh ngạc đến ngây người nói.

- Không biết... Chân thân, lẽ nào đây là thân xác thực sự của Lăng Hi? Lăng Hi và khí linh hợp lại làm một?

Dương Thiên Lôi thì thào nói.

Sau khi trấn an Tiểu Bạch, hắn dùng tâm thần chậm rãi tiến gần vào pho tượng, mặc dù Lăng Hi vẫn không đáp trả, vốn không có bất kỳ sinh mệnh nào dao động trong pho tượng, lúc này lại khiến Dương Thiên Lôi cảm thấy một cảm giác thân thiết và sự dao động nhẹ nhàng của một sinh mệnh ở giữa bức tượng.

Khí tức quen thuộc kia, không phải là của Lăng Hi thì là của ai?

Nhưng Dương Thiên Lôi chỉ có thể dùng tâm thần tiếp xúc với pho tượng, nhưng lại không có cách gì có thể chạm vào pho tượng. Dường như có một kết giới mạnh mẽ khác thường vây quanh nàng. Cho dù Dương Thiên Lôi cố gắng thế nào cũng đều uổng công. Kết giới toả ra khí tức bất ngờ giống với khí tức Cường giả Thần Đạo của Phong Vô Kỵ, Nhan Uyên, chỉ là càng thêm cô đọng, tinh thuần hơn nữa cũng không tạo chút áp lực nào đối với hắn.

- Đây là tồn vại vượt qua đạo khí. Lăng Hi cùng với linh khí hợp lại làm một, nhưng cái bình ngọc lại ẩn chứa cấm chế. Nếu như ta muốn tới gần Lăng Hi, chỉ có thể phá cấm chế ẩn bên trong bình ngọc. Sợ rằng chỉ có khi tấn cấp tới Thần Đạo mới có thể làm được! Thần Đạo, Thần Đạo. Lăng Hi, chờ tới khi tấn cấp Thần Đạo là lúc là nàng lại thấy ánh mặt trời!

Dương Thiên Lôi nhất thời nghĩ thông suốt về điểm mấu chốt trong đó, hưng phấn nói.

- Chủ nhân, cuối cùng thì cái bình ngọc này là cái gì? Vì sao lại nuốt lấy Lăng Hi tỷ tỷ?

Tiểu Bạch lại hỏi.

- Không phải là nuốt. Là hợp lại làm một. Tiểu Bạch, cố gắng tu luyện đi. Chờ tới khi ta đột phá Thần Đạo, lúc đó Lăng Hi muội muội sẽ hiện thân... Ha ha ha ha, thân thể thật sự, thật sự có thân thể! Không phải Nguyên Thần cô đọng thành thân thể

Dương Thiên Lôi nói.

Dương Thiên Lôi nói xong, tâm thần liền trở về với bản thể, bỗng nhiên mở mắt. Trong hai con mắt lấp lánh hai luồng ánh sáng, vui mừng nói:

-Ta... Ta dĩ nhiên...

Còn chưa nói hết, Dương Thiên Lôi theo ý niệm, trong tay liền hiện ra một bình ngọc tản ra ánh sáng năm màu, đó không phải là bình ngọc kia thì là cái gì?

Tâm thần lại hơi động khẽ, bình ngọc liền hóa thành một đạo ánh sáng chiếu vào mi tâm của hắn.

Dương Thiên Lôi rõ ràng cảm ứng được mối liên hệ giữa mình và bình ngọc đột nhiên trở lên sâu sắc hơn rất nhiều. Chỉ cần ý niệm khẽ động, liền có thể thấy không gian thật lớn trong bình ngọc, cùng với Tiểu Bạch và pho tượng hóa thân của Lăng Hi.

- Lẽ nào bình ngọc này đã có thể sử dụng trong Càn Khôn giới sao?

Nghĩ tới đây, Dương Thiên Lôi không kìm lòng được lấy từ trong Càn Khôn giới ra Thiên La Địa Võng và Tử Linh Phiên. Ý niệm vừa khẽ động, bình ngọc liền xuất hiện trong tay hắn. Ngay sau đó, Thiên La Địa Võng và Tử Linh Phiên lại thực sự cất được vào trong bình ngọc, cũng không có bị sự cản trở nào mà dung nhập vào trong đầu mình.

- Ha ha ha...

Dương Thiên Lôi nhất thời hưng phấn cười ha hả.

Phát hiện này, có một ý nghĩa không hề nghi ngờ là Dương Thiên Lôi có thể mang theo bên người một không gian thật lớn giống như Càn Khôn giới, hơn nữa bất kỳ kẻ nào cũng đừng mơ tưởng mà cướp được gì từ Càn Khôn giới trên người hắn. Mặc dù là Cường giả Thần Đạo, cũng không có biện pháp cướp đoạt từ trong đầu hắn!

Không gian trong bình ngọc lớn tới mức nào? Dương Thiên Lôi có thể khẳng định, dù đem toàn bộ Trảm Không Kiếm Phái cất vào đi nữa cũng chỉ là một góc nhỏ mà thôi. Đương nhiên, hắn cũng phải có năng lực di chuyển được toàn bộ Trảm Không Kiếm Phái mới được.

Sau khi xác định được công năng như công cụ Càn Khôn giới của bình ngọc, Dương Thiên Lôi không chút do dự liền trực tiếp đưa Càn Khôn giới ném vào trong bình ngọc.

- Nếu như ta tiến vào trong bình ngọc, bình ngọc lại tiến vào trong đầu ta, vậy tình hình thực tế sẽ là thế nào?

Dương Thiên Lôi nghĩ tới đây, tâm thần khẽ động, vội vàng triệu hồi tiểu linh thú từ trong bình ngọc ra.

- Chủ nhân, vì sao người lại gọi Tiểu Bạch đi ra vậy?

Tiểu Bạch cảm thấy không hiểu nổi, hỏi.

- Tiểu Bạch, ngươi xem ta này!

Dương Thiên Lôi hưng phấn nói.

Giọng nói chưa dứt thân thể hắn đột nhiên hóa thành một đạo luồn ánh sáng bay vào trong bình ngọc!

Lúc đó, chỉ nháy mắt khi thân thể hắn liền tiến vào bình ngọc. Trong đầu Dương Thiên Lôi bỗng nhiên có thêm một chút tin tức. Căn bản, hắn có cách nào ở trong trạng thái này, khiến bình ngọc lại vào trong đầu.

Mắt thấy bình ngọc sắp rơi trên mặt đất, Tiểu Bạch vội vàng dùng móng chân đón lấy, nói:

- Chủ nhân, ngươi đang làm gì vậy?

- Ách...

Dương Thiên Lôi phiền muộn từ trong bình ngọc nhảy ra. Hiển nhiên thí nghiệm đã thất bại:

- Ta kháo, tưởng thành công, ta lại lập tức thất bại. Con mẹ nó... Được rồi, không có việc gì. Tiểu Bạch, ngươi vào nhanh đi thôi, kẻo lại bị phát hiện.

Lại đem Tiểu Bạch đưa vào trong bình ngọc, sau đó không đưa vào trong đầu, Dương Thiên Lôi thu tinh thần, chính thức bắt đầu tu luyện!

Khởi động pháp tắc thời không Huyền Hoàng Kỳ, mỗi một giây, mỗi một phút đều tốn một lượng lớn đan dược mới xoay thời không Huyền Hoàng Kỳ đến trạng thái cực hạn, so với việc tiêu hao đan dược để tu luyện tinh diệu thương hội còn nhiều hơn rất nhiều lần. Hơn nữa trong đó đầy rẫy linh khí thiên địa bàng bạc, cũng phải thiêu đốt đan dược mới nhận được.

Bình thường, giới tu luyện căn bản không có điều kiện như vậy. Cũng chỉ có đại môn phái mới có tài lực như vậy.

Đọc truyện chữ Full