DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Tọa
Chương 151: Không gian Hắc Long (2)

Một khi có sinh vật cường đại xâm nhập Thần Tiêu Sơn. Đệ tử tọa trấn không đối phó được. Những trưởng lão này sẽ xuất hiện, dùng xu thế lôi đình vạn quân tiêu diệt những sinh vật này.

Lâm Hi đi lên một tòa "Thời không phong".

Một tia đại điện xanh đen hiện ra, cửa điện đóng chặt, không nhìn thấy đệ tử tọa trấn. Mà ở bên cạnh đại điện có một cổng vòm bằng đá, chỗ đó là nơi xác nhận sử dụng Thời Không Chi Môn.

- Tốt, Hắc Long chi môn, triệt để mở rộng!

Lâm Hi ném "Hắc Long chi môn" ra ngoài, véo động pháp quyết. Chỉ nghe oanh một tiếng và khói đen dày đặc, tòa cổng vòm này dựng đứng trước cửa đá, tỏa ra chấn động thời không mãnh liệt.

Chung quanh một cổng vòm màu đen, trên mặt đất có đầu lâu của một Hắc Long dữ tợn, mở miệng rộng, lộ răng nanh bén nhọn, một cổ khói đen từ trong miệng của nó phun ra ngoài.

Hai móng vuốt của nó hình thành cổng vòm.

Sinh vật cường đại nhất trong không gian Hắc Long cũng chính là Hắc Long.

Hắc Long sinh hoạt trong nơi này, khí tức hủy diệt của chúng dung nhập vào nơi đây. Thần Tiêu Tông thời không trưởng lão thu thập nguyên khí cũng bị những tinh khí Hắc Long tiến vào.

Những tinh khí Hắc Long hội tụ đã hóa thành đầu lâu Hắc Long dữ tợn này.

Dưới đầu lâu này chính là màn sáng chấn động, chính giữa có một đóa hỏa diễm thiêu đốt, ẩn ẩn nghe được âm thanh nham thạch lưu động.

Đây chính là "Thời không thông đạo" đi thông không gian này.

- Đi vào!

Lâm Hi cúi đầu, lập tức bước vào "Hắc Long chi môn". Cảnh vật bốn phía nhanh chóng biến ảo, Lâm Hi cảm giác mình nhanh chóng tới gần một thứ nguyên khác.

- Hắn đã xuất phát.

Ở trên một tòa "Thời không phong" khác có ba gã đệ tử tiên đạo mặc áo bào trắng nhìn qua Lâm Hi tiến vào "Hắc Long chi môn", sát cơ trong mắt bắn ra từng hồi.

Ba tên đệ tử tiên đạo này lớn lên rắn chắc cao lớn, cũng lạnh lùng đáng sợ, cũng cường hoành đáng sợ. Quan trọng hơn là bọn họ giống nhau như đúc, chỉ có khác biệt rất nhỏ chính là pháp khí của bọn họ.

Ba người này là tam bào thai.

- Tào Long, Tào Hổ, Tào Báo! Ta tự mình động thủ, tiến vào không gian Hắc Long quá rõ ràng. Lần này ta cho ba người các ngươi đi vào, cho dù như thế nào các ngươi cũng phải nghĩ biện pháp giết chết Lâm Hi. Hiểu chưa?

- Sư huynh, yên tâm đi. Một con kiến mà thôi, chẳng lẽ còn có thể lật trời. Vận khí tốt còn chống được một chút mà thôi, lần này ba người chúng ta đi ra còn mang theo pháp khí, cũng gọi là giết gà dùng dao mổ trâu. Đối phó tiểu tử này là quá dễ dàng, không cần lo lắng.

Ý niệm của ba người câu thông.

Âm thanh giống nhau, tần suất giống nhau.

- Tốt! Các ngươi đi thôi.

Lý Vô Ky gật gật đầu.

Xoạt!

Hào quang lóe lên, cường giả tam bào thai đi vào "Hắc Long chi môn", biến mất không còn gì.

Khoảng cách thời không phong, ở trên ngọn núi xa xa, Lý Vô Ky áo trắng như tuyết nhìn qua ba tên kia đi vào, một đạo ý niệm hiện ra.

- Chu sư đệ, ngươi tới...

Trong nháy mắt, trong đám người bên dưới có một người xông lên núi này...

...

"Rầm Ào Ào"

Một đạo quang mang hiện ra, Lâm Hi lập tức rơi xuống đất.

- Nóng quá ah!

Lâm Hi vừa rơi xuống đất, cũng cảm giác được dưới chân truyền ra nhiệt lực kinh người. Lóe lên một cái tiến về phía trước, nhìn thấy khói đen cuồn cuộn.

- Ti!

Nhìn rõ ràng tình cảnh trước mắt, Lâm Hi thở dài một hơi.

- Đến sao?

Một âm thanh từ ý niệm truyền ra, trên lưng Lâm Hi có con dơi màu đỏ bay tới, chỉ thấy không trung chấn động, nổ tung một đoàn sương mù, lập tức biến thành Nữ Vương Hấp Huyết Tạp Mễ Lạp xinh đẹp, mê người.

Nhưng mà nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, Tạp Mễ Lạp cũng ngẩn ngơ.

Trong tầm mắt phía trước khắp nơi đều là từng ngọn núi lửa cao chọc trời. Từng tòa tỏa ra nhiệt lượng kinh người, miệng núi lửa không ngừng phun ra cột khói đen cuồn cuộn đầy mùi lưu huỳnh.

Núi lửa và núi lửa chi chít như sao trên trời, có không ít dung nham chảy trên đất. Những dung nham này vô cùng nóng, trong lúc chảy có bọt khí nổ tung, một cỗ khí nóng rực bay lên trời, làm người ta cảm thấy khát khô.

- Nơi này thoạt nhìn giống như địa ngục!

Tạp Mễ Lạp đánh ra một câu chuẩn xác.

Loại địa phương này nóng tới mức Lâm Hi chịu không nổi, chỉ cảm thấy hít lưu huỳnh vào người, toàn thân không được thoải mái. Nhưng mà chính nơi ác liệt này là địa phương Hắc Long ưa thích.

Đây là không gian Hắc Long, cũng là vị diện núi lửa!

- Đi thôi, Hắc Long sinh hoạt ở sâu trong không gian này. Trước mặt chúng ta là biên giới mà thôi.

Lâm Hi nói.

- Ân, chủ nhân. Nắm chặt ta.

Cánh tay Nữ Vương Hấp Huyết đưa ra, lập tức bay lên trời, lơ lửng trên không trung. Đối với Nữ Vương Hấp Huyết phi hành đã là thiên phú, là bản năng, căn bản không cần cánh dơi.

Bá!

Lâm Hi thả người lên, đã nắm lấy mắt cá chân của Tạp Mễ Lạp, cảm giác bóng loáng tinh tế làm cho nội tâm Lâm Hi rung động, thiếu chút nữa té xuống.

Bá!

Chỉ trong nháy mắt, Lâm Hi cùng Tạp Mễ Lạp lập tức biến mất vô tung.

Phanh! Phanh! Phanh!

Ba tiếng nổ mạnh vang lên, Tào Long, Tào Hổ, Tào Báo đồng thời rơi xuống đất, xếp thành một hàng.

- Tiểu tử này không thấy, thật nhanh!

- Đừng nói những chuyện này. Đắc tội Thánh nữ, dù tốc độ hắn nhanh hơn nữa cũng phải chết.

- Ân, đừng nhiều lời, trực tiếp mở đường, một đường đi tới. Chỉ cần giết hắn là hoàn thành nhiệm vụ, chúng ta nên đi vào Hắc Long mộ địa.

Ba người nói một câu sau đó trong chớp mắt đã có kế sách. Thân hình nhoáng một cái, giống như đạn pháo bay lên cao, lập tức tiến vào phương xa.

Không gian Hắc Long hoàn cảnh tuy ác liệt, nhưng với cường giả không có gì đáng ngại cả.

Đọc truyện chữ Full