DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Thiên
Chương 326: Lưỡng nghi chiến trận


Tiêu Như Mộng lập tức cả kinh. Cả kinh là vì Dương Thiên Lôi lợi dụng pháp lực thuộc tính Quang ngưng tụ ra một thứ kỳ dị như vậy, cả kinh thứ hai, chính là nàng nhìn thấy hình ảnh trong đồ vật kỳ dị này.

Nhìn thấy phía xa xa sau lưng có ba người, không phải Tiền Đa Đa thì là ai chứ.

- Làm sao bây giờ, Thiên Lôi? Nhanh, chúng ta tăng thêm tốc độ bỏ qua bọn chúng!

Tiêu Như Mộng vội vàng truyền âm, nói.

- Mộng Mộng, đây cũng là một loại lịch lãm rèn luyện! Ngươi xem ba tên này là yêu thú, gọi là yêu thú Tiền Đa Đa đi, một thân Đạo khí, chém giết loại yêu thú này sẽ tuôn ra rất nhiều đồ tốt! Hắc hắc! Ngươi đừng lo lắng, bọn chúng đã muốn gây phiền toái cho chúng ta, chúng ta không thể nương tay!

- Nhưng ba tên bọn chúng đều là cao thủ Tiên Thiên Bát cấp đỉnh phong a, chúng ta không phải đối thủ. Huống chi chúng ta chém giết bọn chúng, thế lực sau lưng Tiền Đa Đa, sẽ buông tha chúng ta sao?

- Mộng Mộng, ngươi yên tâm đi, thực lực của ca bây giờ, hắc hắc, ngươi chờ xem kịch vui là được. Nói đến thế lực sau lưng bọn chúng, cũng không cần lo lắng, nếu không cầm được chứng cớ trong tay, bọn họ có thể làm gì? Trảm Không Kiếm Phái của chúng ta không phải ăn chay. Huống chi, chúng ta còn có Vu gia bảo mà? Có hai đại kỳ này, trừ phi bọn chúng ám sát, nếu không kết quả tối đa chỉ giống như Thương Huyền Bác mà thôi. Có gì lo lắng nữa sao?

Dương Thiên Lôi nói rất cuồng ngạo.

Tiêu Như Mộng bất đắc dĩ lắc đầu, cũng chỉ có thể đi bước nào hay bước đó. Sự phát triển của Dương Thiên Lôi đã vượt qua dự đoán của nàng, nàng thân là sư phụ, lúc này lại không thể đưa ra quyết định nào.

Hai người vẫn giả bộ không phát hiện như trước, không nhanh không chậm phi hành về phương hướng hôm qua đã đi.

Mà Tiền Đa Đa cũng đuổi theo chậm rì rì phía sau, hiển nhiên bọn chúng cũng không muốn động thủ ngay lập tức. Tuy không rõ thân phận của Tiêu Như Mộng và Dương Thiên Lôi, nhưng Tiền Đa Đa đã đoán được một cách đại khái, chắc chắn sau lưng hai người này có thế lực khổng lồ. Cho nên hắn muốn động thủ, phải không lưu lại bất cứ chứng cớ gì. Đương nhiên sau khi rời xa Phá Lãng Hào, thần không biết quỷ không hay tiêu diệt Dương Thiên Lôi, về phần Tiêu Như Mộng, ý định rất đơn giản, chính là chà đạp một phen, lại hủy thi diệt tích. Dù có chút đáng tiếc, nhưng đành phải làm như thế.

Trong nháy mắt đã qua được hai canh giờ, lúc này đã cách Phá Lãng Hào được vạn dặm, đã đến biên giới lịch lãm rèn luyện lần này.

- Ha ha ha...

Đúng lúc này, bỗng nhiên có một loạt tiếng cười hung hăng càn quấy vang lên, đột nhiên ba đạo thân ảnh gia tốc, phân thành ba hướng, thành hình tam giác bao vây Dương Thiên Lôi và Tiêu Như Mộng vào trong.

- Tiểu tử, không nghĩ tới động tác của bổn thiếu gia nhanh như vậy đúng không? Bổn thiếu gia đã từng nói qua, ngươi chạy không khỏi lòng bàn tay của ta! Dám nhục mạ ta, đây chính là kết quả ngươi tự tìm! Ha ha ha... Tiểu mỹ nhân, ngoan ngoãn đừng phản kháng, chỉ cần ngươi hầu hạ bổn thiếu gia thoải mái, bổn thiếu gia sẽ cho tiểu tử này chết thống khoái, đương nhiên, cũng phải cho hắn nhìn bổn thiếu gia có bao nhiêu đàn ông, ha ha ha, tiểu mỹ nhân, nhớ rõ nhớ rên to một tí! Tiễn Sơn, cùng ta hạ tên tiểu tử kia!

- Dạ thiếu gia!

Tiền Đa Đa ra lệnh cho hai gã người hầu, bọn chúng cung kính nhận lệnh.

- Giết!

Dương Thiên Lôi còn chưa nói lời nào, nhưng đột nhiên Tiêu Như Mộng tản ra pháp lực cực kỳ khủng bố, trong chốc lát pháp lực bàng bạc từ trên người nàng bạo phát ra, dùng loại ngữ khí cực kỳ lạnh lùng và tràn ngập cừu hận nói ra. Lúc này nàng như biến thành một người khác, so sánh với bộ dáng lo lắng sợ sệt vừa rồi, phát sinh biến hóa kinh thiên động địa.

Bởi vì nàng đã bị Tiền Đa Đa chọc giận thật sự.

Đạo khí giáp mềm trong nháy mắt đã xuất hiện trên người của nàng, cùng lúc đó thân ảnh của nàng như hóa thành một đạo lưu quang, nhanh như thiểm điện đánh về phía Tiền Đa Đa!

- Ha ha ha... Một cô nương thật mạnh mẽ, bổn thiếu gia rất thích mẫu người như vậy! Sách sách, vậy mà lại có một món Đạo khí, trách không được ngươi lại không có hứng thú với bổn thiếu gia!

Tiền Đa Đa hung hăng càn quấy đến cực điểm, vừa nói Đạo khí quạt xếp trong tay đã mở ra, một đạo kim quang bàng bạc cự kỳ mạnh mẽ từ trong quạt xếp truyền ra.

Nhưng thân hình của hắn không động đậy chút nào, nhẹ nhàng làm một thủ thế, tên người hầu đứng bên cạnh hắn giống như chó điên nổi giận cắn cuồng, nghênh đón.

- Rầm rầm ầm ầm...

Trong chốc lát Tiêu Như Mộng đã đối chiến với lão già bên cạnh.

Dương Thiên Lôi phóng về phía lão già tên Tiễn Sơn, thời điểm cả hai còn cách nhau một đoạn, toàn thân phát ra tiếng vang ầm ầm, cả người như vết dầu loang, từ nhỏ biến thành lớn, mang theo khí thế khủng bố đánh về phía Dương Thiên Lôi!

Dương Thiên Lôi, hai con ngươi nhìn đối phương, trong nội tâm không có chút sợ hãi nào, nhưng thực lực của tên Tiễn Sơn này, cũng không phải là đối tượng mà Dương Thiên Lôi có thể tùy ý vuốt ve, tâm niệm vừa động liền mặc giáp mềm vào người, pháp lực toàn thân ngưng tụ điên cuồng, hắn đứng bất động tại chỗ, không lựa chọn né tránh!

- Muốn chết!

Tiễn Sơn gầm lên một tiếng, thân thể nhấp nhô phát ra từng đợt kim quang bàng bạc, trong chốc lát biến thành một thanh cự kiếm vô kiên bất tồi, mạnh mẽ đành về phía Dương Thiên Lôi!

Cùng lúc đó Dương Thiên Lôi hét lớn một tiếng, hai đấm nắm chặt lại, sau đó ngưng tụ pháp lực bàng bạc vào trong hai đấm, nắm đấm biến thành màu vàng, pháp lực ngưng tụ cuồn cuộn không dứt, dùng khí thế cường đại nghênh đón công kích của cự kiếm!

- Ầm ầm...

Một loạt tiếng vang truyền ra, nắm đấm màu vàng đầu tiên lập tức hóa thành bụi phấn, mà năng lượng cô đọng trong nắm đấm chỉ có thể làm cho cự kiếm chậm lại một chút, sau đó nó lại tiến lên, đánh lên nắm đấm màu vàng kế tiếp, cự kiếm màu vàng nổ mạnh, cự kiếm và nắm đấm cùng nổ mạnh, phát ra một tiếng nổ lớn, đồng quy vu tận!

Nhưng Dương Thiên Lôi lại tiếp tục ngưng tụ ra nắm đấm màu vàng, sau khi cự kiếm bị hủy diệt liền công tới, bay múa chung quang, đồng thời từ bốn phương tám hướng đánh về phía Tiễn Sơn.

Dù là lão già kia, hay Tiền Đa Đa hung hăng càn quấy đến cực điểm cũng phải hoảng sợ, tuy sớm biết Dương Thiên Lôi có cảnh giới Tiên Thiên Ngũ cấp nhưng thực lực lại viễn siêu đẳng cấp bản thân, nhưng không nghĩ tới Dương Thiên Lôi lại cường hãn đến trình độ này, pháp lực hùng hồn đến trình độ không thể tưởng tượng nổi.

- Rầm rầm rầm...

Đối mặt với vô số nắm đấm màu vàng của Dương Thiên Lôi, Tiễn Sơn gầm lên một tiếng, từng đạo phù văn thần bí từ thượng phẩm linh khí giáp mềm tuôn ra, nương theo kết giới kim đan cường hãn của bản thân, ngạnh sanh đối kháng với nắm đấm của Dương Thiên Lôi!

Cùng lúc đó, đột nhiên hắn xuất ra một hạt châu màu xanh thẳm lóng lánh chứa điện quang khủng bố đến cực điểm, dưới sự khống chế cường hãn của niệm lực, đột nhiên cách không bay tới trước mặt Dương Thiên Lôi.

Một cổ khí tức cực kỳ khủng bố bao trùm cả phương viên trăm trượng, Tiêu Như Mộng đang chiến đấu với một lão già khác, trong lòng run sợ, la lên:

- Coi chừng! Đó là, Lôi Đình Châu!

- Không cần lo lắng

Khóe miệng Dương Thiên Lôi mĩm cười, âm thanh rất bình thản, cả thân thể hóa thành một đạo khói đen, trong chốc lát bao trùm lấy khỏa Lôi Đỉnh Châu đang bay tới.

Lôi Đình Châu, ngay cả lôi đình chân chính cũng chỉ là thuốc bổ cho ca, chỉ là một Lôi Đình Châu chứa chút ít lôi đình có thể làm gì được ca?

- Ngu xuẩn!

Tiền Đa Đa thầm nghĩ trong lòng, giống như hắn đã nhìn thấy kết cực thất bại của Dương Thiên Lôi, vốn có biểu lộ khiếp sợ thì lúc này biến thành vẻ khinh thường, hắn không tin Dương Thiên Lôi có thể đối phó được công kích của Lôi Đình Châu.

Ánh mắt của Tiền Đa Đa từ từ quay đầu nhìn về phía Tiêu Như Mộng, trong mắt lóe ra hào quang hưng phấn.

Lúc này, Đạo khí giáp mềm của Tiêu Như Mộng, được nàng cố ý thúc dục, dung hợp các loại thuộc tính của giáp mềm, tản ra đạo đạo kim quang đẹp mắt, hiển nhiên nàng sử dụng năng lượng thuộc tính Kim.

Thân thể của nàng mềm mại mê người, ánh sáng trên thân kiếm từ từ xê dịch, nhanh chóng kết thành một thủ ấn huyền diệu, phát ra từng đạo thần thông, cân sức ngang tài với lão già, trong khoảng thời gian ngắn khó có thể phân ra thắng bại.

- Bổn thiếu gia chờ không được. Trước cùng lên chế ngự con con yên chi mã(con ngựa son phấn) kiệt ngạo bất tuân này cho bổn thiếu gia, cỡi thoải mái rồi nói sau! Ha ha ha!

Đúng lúc này, bỗng nhiên Tiền Đa Đa phát ra một tiếng cười to, nói.

Âm thanh vừa dứt, thân hình hắn lập tức nhoáng một cái, trong chốc lát ngưng tụ ra pháp lực khủng bố, đánh về phía Tiêu Như Mộng.

- Răng rắc ầm ầm...

Cùng lúc đó, bỗng nhiên trên bầu trời truyền ra một đạo ánh sáng màu lam đậm đặc, sau đó là một tiếng sấm khủng bố, kế tiếp là một tiếng hét thảm, làm cho Tiền Đa Đa và lão già còn lại đồng thời cả kinh. Bởi vì tiếng kêu thảm thiết đó không phải là của Dương Thiên Lôi, mà là của tên Tiễn Sơn đồng bọn của chúng!

- Làm sao có thể?

Tiền Đa Đa và lão già còn lại có tên là Tiền Hải nhìn về phía phát ra tiêng hét thảm, nhìn mặt của hắn bị cháy đen, nhanh như thiểm điện đánh về phía Tiễn Sơn, đồng thời trong nội tâm khiếp sợ.

- Tiền Hải, trợ giúp Tiễn Sơn, thu thập tên tiểu tử này trước! Cô nàng này giao cho bổn thiếu gia!

Niệm lực Tiền Đa Đa khẽ động, vô số trường đằng quấn quanh đánh về phía Tiêu Như Mộng, giúp Tiền Hải ngăn cản một kích của Tiêu Như Mộng.

Đột nhiên thân hình của Tiền Hải nhoáng một cái phát ra đạo niệm lực bàng bạc, trong chốc lát đánh về phía Dương Thiên Lôi.

Lông tóc dựng đứng, Tiễn Sơn bị lôi đình cắn trả, nếu như không phải hắn nhanh chóng dùng tất cả khí lực có từ khi bú sữa mẹ tới nay, bảo vệ chỗ hiểm, bằng không lúc này đã bị Dương Thiên Lôi đánh chết, trong lòng của hắn vô cùng kinh ngạc và phẫn nộ, đường đường là một Tiên Thiên Bát cấp đỉnh phong, lại bị thất thủ với một tên Tiên Thiên Ngũ cấp, chuyện này làm sao hắn chịu nổi cơ chứ ? Tiền Hải đứng xa xa nhìn Dương Thiên Lôi, hắn lập tức bộc phát ra tiếng thét kinh thiên, đột nhiên xuất ra pháp kiếm là thượng phẩm linh khí, trực tiếp sử dụng mấy vạn khỏa Thuần Dương Đan!

Hắn hóa thành một đạo kim quang sắc bén tụ hợp với Tiền Hải, trong chốc lát hai người có kinh nghiệm phối hợp với nhau mấy trăm năm, liền ngưng tụ thành "Lưỡng nghi kiếm trận" công thủ vẹn toàn, không chê vào đâu được, xoay tròn như Thái Cực, một Kim một Thủy, một âm một dương, bộc phát ra sức chiến đấu cường hãn, thực lực tăng lên gấp mấy lần.

Dù là Dương Thiên Lôi chỉ trong nháy mắt đã lâm vào thế hạ phong.

Mà cuộc chiến của Tiền Đa Đa và Tiêu Như Mộng, hoàn cảnh cũng nghiêng về một phía, nếu như không phải Tiền Đa Đa muốn chế ngự Tiêu Như Mộng, nếu đây là chém giết thực sự, chỉ sợ Tiêu Như Mộng không chống cự được bao lâu!

Đạo khí quạt xếp trong tay Tiền Đa Đa, mỗi lần vung vẫy, lại phát ra từng đạo ánh sáng màu xanh, tràn ngập khủng bố hấp thụ lực lượng chung quanh, lợi hại hơn là, thỉnh thoảng Tiền Đa Đa lại ném ra từng đạo linh phù cường hãn, bức bách Tiêu Như Mộng phải ứng phó, không gian chiến đấu càng ngày càng nhỏ lại.

Dương Thiên Lôi không nghĩ tới hai lão gia hỏa này phối hợp với nhau lại mạnh như thế, từ trước đến nay hắn tác chiến một mình, đúng là có xem nhẹ chiến trận. Nhìn thấy Tiêu Như Mộng đang lầm vào tình thế không ổn, tuy trong nội tâm Dương Thiên Lôi lo lắng, nhưng muốn trong một khoảng thời gian ngắn mà phá được thế công lưỡng nghi kiếm trận của hai lãi già này là chuyện không có khả năng.

- Xem ra ca quá tự tin rồi, quá xem thường thực lực của đối phương.

Trong lòng Dương Thiên Lôi thầm nghĩ, hắn biết rõ, vào lúc này, tuy lo lắng, nhưng không thể phân tâm, toàn tâm toàn ý đầu nhập vào trong chiến đấu, chỉ có từ từ tìm ra nhược điểm của lưỡng nghi kiếm trận, mới có thể nhanh chóng đánh bại đối thủ được, sau đó đi trợ giúp Tiêu Như Mộng đánh bại Tiền Đa Đa.

- Chịu chết đi!

Tiễn Sơn, Tiền Hải cùng hét lên một tiếng thật lớn, thân ảnh hai người trong chốc lát nhập lại làm một, lưỡng nghi luân chuyển, hình thành một quả năng lượng cầu khủng bố, nhưng mà, khác với quả cầu năng lượng mà Tiễn Sơn thi triển lần trước, hoàn toàn khác nhau, đạo năng lượng cầu này nhanh như thiểm điện, chẳng những nó không biến lớn, ngược lại từ từ áp súc, chuyển từ trạng thái khí sang trạng thái lỏng, dần dần áp súc thành một hình thái cố định.

Tâm thần của Dương Thiên Lôi sớm dung nhập vào trong đạo năng lượng cầu này của hai người, vào lúc này, tâm thần hắn tiến vào trạng thái không minh, hắn từ chiến trận tổ hợp ra khỏa năng lượng cầu kỳ dị này, cảm nhận được phương thức áp súc năng lượng kỳ dị.

Dương Thiên Lôi nhanh như thiểm điện lui về phía sau, nhưng tốc độ của hắn có nhanh như thế nào cũng không thể nhanh bằng thế công của năng lượng cầu.

Nhưng mà, vào lúc này, bỗng nhiên hai con ngươi của Dương Thiên Lôi sáng ngời, hắn đã nhìn thấu phương thức tổ hợp của năng lượng cầu này, tuy phương thức khác với Kiền Khôn Âm Dương Hỗ Chuyển Đại Trận nhưng cách làm lại giống nhau đến kỳ diệu.

Đột nhiên Dương Thiên Lôi hét dài một tiếng, hai tay nhanh như tia chớp vung vẩy trước người.

Kim sắc bén, mộc chủ sinh, thủy dẻo dai, hỏa bạo liệt, thổ trầm trọng.

Năm loại năng lượng tinh thuần trong chớp mắt xuất hiện trước mặt Dương Thiên Lôi, nhưng cổ năng lượng này không có công kích ra, nhưng dưới niệm lực cường đại của Dương Thiên Lôi, bắt đầu xoay tròn một cách điên cuồng, trong chốc lát tản mát ra từng đạo ngũ sắc quang mang, hình thành một vòng tròn cực lớn, hắn thao túng chính xác cái vòng tròn này xoay tròn, phương thức vận dụng, không ngờ hoàn toàn giống với Tiễn Sơn và Tiền Hải.

Đọc truyện chữ Full