DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Tọa
Chương 204: Đại lĩnh chủ Gia Tắc Mỗ

- Sư tỷ, tiểu tử này cũng quá quái lạ! Thể lực của hai người chúng ta đều chống đỡ hết nổi, nghỉ ngơi mấy lần. Hắn ngược lại là sinh long hoạt hổ, tinh thần tràn đầy dọa người. Tiểu tử này còn là người hay không a.

Mấy cái "nha đầu" lặng lẽ dùng ý niệm nói với Thanh Liên thánh nữ.

- Đừng nói nhảm, trên người hắn có thượng cổ đạo thống, cái này không có gì kỳ quái. Hơn nữa, các ngươi không phát hiện sao? Hắn săn giết ác ma, đại bộ phận đều là dùng pháp kiếm, hơn nữa đều là công kích nhược điểm trên người ác ma, nhất kích tất sát. Căn bản không cần phải lãng phí chân khí, làm sao sẽ mệt mỏi như các ngươi được.

Thanh Liên thánh nữ nói.

Lúc Thanh Cúc, Lan Đài các nàng đánh chết ác ma, đều là chân khí lay động, phác thiên cái địa, bài sơn đảo hải. Tuy một lần có thể giết chết rất nhiều ác ma, nhưng mà tương ứng, chân khí cũng lãng phí thật lớn.

Vài nữ đệ tử Thần Tiêu Tông đều là rầu rĩ không nói.

Các nàng dĩ nhiên không phải là không phát hiện được điểm ấy, trên thực tế, chính là vì thấy được những điểm này cho nên lại để trong lòng các nàng có cảm giác là lạ.

Các nàng thậm chí nhìn thấy Lâm Hi dùng tay trảo chết một con ác ma.

Ở trong mắt đệ tử tiên đạo xem ra, hoàn toàn là không thể tưởng tượng đấy!

- Tốt rồi, phía trước chính là trung ương Dong Lô, thuộc về khu vực nguy hiểm cao của Dong Lô tiểu địa ngục, đã không thích hợp với sư đệ ngươi rồi, ngươi dừng lại ở chỗ này đi.

Đúng lúc này, Thanh Liên thánh nữ đột nhiên chỉ về phía trước nói.

Lâm Hi dừng bước lại, nhìn về phía xa xa. Chỉ thấy phía trước là một mảnh nham tương chước liệt sôi trào không ngớt, phát ra thanh âm bọt khí "Xì xào". Trong không khí tràn ngập sương mù đậm đặc, không khí ở dưới liệt diễm cháy mạnh cũng bắt đầu vặn vẹo. Một cỗ khí tức cực kỳ hung hãn, nguy hiểm từ trong phiến khu vực này phát ra.

Lâm Hi cảm giác mình tựa như một con cừu non đứng trước mắt vô số mãnh thú.

Trong sương mù, không biết có bao nhiêu ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào mình.

Nơi này chính là "Dong Lô chi tâm" rồi, là sào huyệt của tất cả ác ma Dong Lô tiểu địa ngục.

Ở đây không chỉ có đại ác ma Luyện Khí đệ tứ trọng đến Luyện Khí đệ lục trọng, còn có Ác ma lĩnh chủ có thể so sánh với thánh tử, thánh nữ. Càng có Đại ác ma lĩnh chủ Luyện Khí thập trọng, thậm chí ngẫu nhiên còn xuất hiện ma tướng, ma vương ở vị diện địa ngục khác phá không mà đến.

Đây là khu vực nguy hiểm nhất của Dong Lô tiểu địa ngục, cho dù là Thanh Liên thánh nữ ở trong đó cũng phải cẩn thận, từng bước coi chừng, lo thân chưa xong, làm sao còn dám mang Lâm Hi đi qua.

Hơn nữa, ở "Dong Lô chi tâm" không có lực lượng phi hành, đó chỉ là một con đường chết.

Chỉ cần là Dong Lô trường hà sôi trào ở trước mặt cũng đều không qua được. Hơn nữa, cho dù có thể bay lên trời, cũng thường thường sẽ đối mặt với rất nhiều đại ác ma đồng dạng cũng có năng lực phi hành!

Ở Dong Lô chi tâm, đệ tử tiên đạo thường thường sẽ tự động tập kết, hình thành từng đám đội ngũ, tập kết săn giết ác ma, bằng bản lĩnh của mình kiếm lấy điểm cống hiến.

Đó là địa phương mà đệ tử tiên đạo nhiều nhất!

- Vâng. Sư tỷ, các ngươi đi đi thôi. Ta liền ở ngoại vi săn giết ác ma, ta chờ các ngươi đi ra.

Lâm Hi nói.

Hắn tự hiểu lấy chính mình, ở Dong Lô chi tâm ngay cả Thanh Liên sư tỷ là Luyện Khí thất tầng Đạo Căn kỳ cũng không dám xâm nhập quá sâu, chứ nói chi là hắn. Một khi gặp phải ác ma lĩnh chủ, một ngón tay cũng có thể bóp chết hắn.

- Ha ha ha, tiểu sư đệ, chúng ta liền đi trước nhé.

Mấy nữ đệ tử nội môn cười duyên nói.

Cùng Lâm Hi đồng hành một chỗ lâu như vậy, cũng chỉ có vào lúc này mới có thể tìm được cảm giác hãnh diệt về sự ưu việt làm sư tỷ.

- Ha ha, mấy vị sư tỷ đi thôi. Trên đường coi chừng.

Lâm Hi cười nói.

Thanh Liên thánh nữ nhẹ gật đầu, cho Lâm Hi mấy viên Tích Cốc đan cùng một quả pháp phù, sau đó liền bay lên trời, biến mất ở trong trùng trùng sương mù.

Tích Cốc đan là vật phẩm đặc thù mà nội môn đệ tử mới có thể đổi được, là do Đan Đỉnh trưởng lão của Thần Tiêu Tông tế luyện mà thành, lấy đại lượng nguyên liệu nấu ăn tinh luyện mà thành.

Nói là đan dược, kỳ thật chính là đồ ăn. Chỉ có điều cặn bã ở trong đó đã bị loại trừ, chỉ để lại tinh hoa. Chỉ lớn bằng ngón út, nhưng nuốt vào một hạt lại có thể bù đắp được hai ngày đồ ăn. Trọng yếu hơn là bởi vì gia nhập tài liệu luyện đan vào, cho nên có thể triệt tiêu cảm giác đói của thân thể.

Loại Tích Cốc đan này trao đổi giá trị xa xỉ, chủ yếu là vì đệ tử tiên đạo tiến vào thế giới khác, chuẩn bị chấp hành nhiệm vụ Thời Không Chi Môn.

- Nên đi chấp hành nhiệm vụ truy nã tội phạm thôi!

Lâm Hi thu hồi Tích Cốc đan cùng pháp phù, hào quang trong mắt lóe lên, lập tức hướng về một phương hướng khác bay vọt đi.

- Nhiệm vụ đánh chết Dung Nham tiểu ma quân, ban thưởng 12000 điểm cống hiến, đây là một cái nhiệm vụ đủ để khiến người ta điên cuồng. Lâm Hi giết nhiều ác ma như vậy cũng chưa chắc có nhiều điểm cống hiến như thế.

Nếu như có thể đánh chết Dung Nham tiểu ma quân này, Lâm Hi một đêm sẽ bước vào giai tầng tiểu tài phú, có được đại lượng điểm cống hiến đi mua sắm các loại đan dược, tuyệt học, thậm chí là pháp khí!

Nhiệm vụ truy nã tội phạm thật sự là quá phong phú!

Trên đường đi, Lâm Hi không ngừng gặp được tiểu ác ma đánh lén. Bất quá Lâm Hi cũng không dây dưa nhiều, thường thường giết được mấy con tiểu ác ma thì lập tức rời đi.

- Dong Lô chi nhĩ, Dong Lô chi khâu, Dong Lô chi quan, tiểu ác ma này có lẽ ở chỗ Dong Lô chi quan!

Con mắt Lâm Hi nhắm lại, trong đôi mắt hiện lên một đám ý niệm.

Dong Lô chi nhĩ cùng Dong Lô chi khâu, lúc trên đường đi tới, Lâm Hi đã đi qua với Thanh Liên thánh nữ đều không gặp được Dung Nham tiểu ma quân. Địa phương còn lại chưa dò xét đến, chính là Dong Lô chi quan.

Trong đầu Lâm Hi xẹt qua một bộ địa đồ Dong Lô tiểu địa ngục, địa hình của vị diện này kỳ thật rất đơn giản, nếu như từ không trung quan sát xuống liền sẽ thấy được, thế giới này tựa như một cái Dong Lô đang sôi trào.

Đây cũng là nguyên nhân nơi này được gọi là Dong Lô tiểu địa ngục.

Dong Lô chi nhĩ, Dong Lô chi khâu cùng với Dong Lô chi tâm, Lâm Hi cũng đã đi qua nhìn rồi. Cho nên, trong đầu rất dễ dàng liền tìm ra vị trí Dong Lô chi quan.

Trên đỉnh cao nhất của Dong Lô chi tâm, từng tòa dãy núi màu đỏ, phập phồng như sóng cả.

Lúc ở trên trời quan sát xuống, mơ hồ có thể nhìn thấy, mảnh dãy núi phập phồng này tựa như một cái vương miện màu máu, khảm nạm ở đỉnh Đại Dong Lô.

Nơi này chính là Dong Lô chi quan!

Ở chỗ cao nhất của Dong Lô chi quan, một bạch y đệ tử tiên đạo đang nằm trên mặt đất, con mắt trợn trừng lên, vẫn không nhúc nhích, sớm đã là một cỗ thi thể.

Tiêu chí trên ngực của cỗ thi thể này rõ ràng tỏ rõ, thanh niên áo trắng này đúng là đệ tử Thái A tông của thế giới tiên đạo.

- Không biết tự lượng sức mình! Lại muốn giết ta đi lĩnh thưởng ở tông phái, hừ, Dung Nham tiểu ma quân ta dễ giết như vậy sao?

Một thanh âm cao ngạo, mờ mịt vang lên, sau đó một cái giày màu đen không chút khách khí đạp lên khuôn mặt của thanh niên áo trắng này, đem mặt của hắn hung hăng đá vào bên trong cát đá nóng chảy.

Đây là một thanh niên cực kỳ anh tuấn, sắc mặt có chút tái nhợt, mặc một bộ trường bào màu đen làm bằng tơ lụa, đeo Hắc Long Huyền Thiết quan, trong ánh mắt để lộ ra một cỗ khí tức cao cao tại thượng.

Người trẻ tuổi kia một chân đạp thi thể, một tay đánh ra một tấm họa quyển màu đen, chỉ thấy một nhúm hắc quang bắn ra, gắn vào trên người thi thể.

Rất nhanh, thi thể này liền bị hòa tan, huyết nhục tinh hoa toàn thân hóa thành từng đạo năng lượng, quỷ dị chảy vào trong họa quyển màu đen. Sau một lát, thi thể nóng chảy, cũng chỉ còn lại một bộ bạch cốt.

- Quả nhiên, hiểu rõ nhất như thế nào đối phó với loài người, cũng chỉ có chính nhân loại các ngươi! Hắc hắc, Dung Nham tiểu ma quân, hợp tác với ngươi thật đúng là vui sướng. Chờ ngươi hoàn thành bộ đồ quyển Ma Vương đại nhân này, tất cả những thứ đồ vật mà người trong ma đạo các ngươi muốn lấy như công pháp, đan dược, ma khí, thậm chí là nữ nhân, cái gì cần có đều có.

Một thanh âm bạo ngược cách đó không xa, không chút khách khí nói móc, châm chọc nói.

Nhưng mà Dung Nham tiểu ma quân lại không ngần ngại chút nào, cổ hắn chuyển động một chút, lười biếng nói:

- Đại lĩnh chủ Gia Tắc Mỗ, lợi ích là không phân chủng tộc đấy, hết thảy đều có đại giới, chỉ là nhìn ngươi ra giá có đủ hay không thôi. Công pháp, đan dược, ma khí mà địa ngục Ma tộc các ngươi cam kết với ta thì ta có thể lý giải. Bất quá nữ nhân vẫn là thôi đi, nữ nhân Ma tộc các ngươi thật sự quá xấu, không xứng với ta. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m

Dung Nham tiểu ma quân một bộ lười biếng, tự cao tự đại, một bộ dáng không đề phong chút nào.

Ngay tại chỗ cách hắn không xa, một cự đại ác ma cao gấp ba người bình thường, toàn thân tử lân, móng tay sắc bén, hai cánh sau lưng khổng lồ chậm rãi phe phẩy, lơ lửng ở giữa không trung. Trên người của nó tản mát ra một cỗ hơi thở như hồng hoang mãnh thú, cực độ nguy hiểm, hung ác khiến cho người ta hít thở không thông.

Đây là một đầu đại ác ma lĩnh chủ, là tồn tại Luyện Khí đệ thập trọng. Ở trong Tiên đạo thế giới, đây là cảnh giới đại viên mãn rồi. Ngoại trừ đệ tử chân truyền của Thế giới tiên đạo, những Luyện Khí sĩ khác ở trước mặt nó quả thực không chịu nổi một kích.

Loại địa ngục sinh vật kinh khủng này bình thường chỉ tồn tại ở hạch tâm của Dong Lô tiểu địa ngục, ẩn tàng ở trong dung nham sôi trào. Mà bây giờ, lại chẳng biết tại sao lại xuất hiện ở trên tòa Dong Lô chi quan này.

- Hắc hắc, Dung Nham tiểu ma quân, ngươi không nên hối hận! Mặc dù đại bộ phận nữ ác ma không phù hợp với thẩm mỹ loài người, nhưng mà nữ tử của Atula tộc lại là giống cái đẹp nhất địa ngục. Những nữ tử tuyệt sắc của nhân loại các ngươi cũng không sánh nổi với Atula ma nữ của chúng ta. Thậm chí ngay cả ma tôn, ma tổ của Vạn Ma lĩnh cũng muốn có được Atula ma nữ. Ngươi đã cự tuyệt cũng đừng hối hận.

Đại lĩnh chủ Gia Tắc Mỗ hắc hắc nói.

Đọc truyện chữ Full