DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Thiên
Chương 741: Ngu ngốc


Chuyện này đã làm quan hệ của hai người lâm vào bế tắc. Nếu như chỉ như thế, vẫn còn chỗ để vãn hồi, dù sao, trong tình yêu không thể có vết ố. Kỷ Thiên Xuyên nhất thời nổi giận, khó hiểu, thống khổ, hoặc nhiều hoặc ít đều có thể hiểu. Nhưng điểm không thể vãn hồi chính là, danh dự, địa vị, vị trí gia chủ đời sau của Kỷ gia, chính những thứ này đã bức Kỷ Nhạ Yên lâm vào tuyệt cảnh.

Tuy tất cả những chuyện này có quan hệ tới Kỷ Trùng Kiền, nhưng trọng yếu nhất vẫn là bản thân của hắn.

Mà bọn người Kỷ Tiêu Dao càng không thể nói nổi.

Mẫu thân, hai chữ này trong mắt họ là gì? Ẩn chứa tình cảm thế nào?

Dương Thiên Lôi nhớ rất kỹ, mặt mũi mẫu thân tràn ngập nước mặt ngóng nhìn bọn Kỷ Tiêu Dao, thời điểm hỏi có phải bọn họ cũng muốn đoạn tuyệt quan hệ với nàng hay không, ánh mắt kia âm trầm bất định cỡ nào, chờ mong cỡ nào!

Cũng nhớ rất rõ, bọn Kỷ Tiêu Dao đã quay đầu đi chỗ khác như không thấy, mẫu thân tuyệt vọng thế nào.

Vào lúc đó, tâm của mẫu thân đã vỡ nát.

Mười thân sinh nhi tử của mình vậy mà không có đứa nào đứng ra nói giúp cho mẫu thân câu nào, còn muốn đoạn tuyệt quan hệ với mẫu thân, đau đớn trong đó, ai có thể thể hiểu được?

Sống còn gì lưu luyến!

Chân chân chính chính bức mẫu thân tử vong, chính là mười đứa thân sinh nhi tử vô tình vô nghĩa với mình.

Nhưng mà, dù vậy, trước lúc mẫu thân chết, đã bảo Dương Thiên Lôi nhớ rõ hình dạng và tên của mười huynh đệ tỷ muội của mình, hơn nữa trước khi chết, đã bảo mình phải thương yêu bọn họ, dù có thế nào cũng không cho phép Dương Thiên lôi trả thù bọn họ.

Một khắc đó, đã làm cho Dương Thiên Lôi đau đớn thế nào? Có bao nhiêu phẫn nộ?

Hắn từng là cô nhi, trơ mắt nhìn mẫu thân tuyệt vọng đắm chìm trong nước mắt, trơ mắt nhìn mẫu thân của mình trước khi tự tuyệt đã bảo vệ mười đứa con của mình, hắn cứ như thế nhìn mẫu thân tự tuyệt trước mặt mình.

Mẫu thân phục sinh, tất cả đã trở thành quá khứ!

Nhưng mà, Dương Thiên Lôi có thể khẳng định, nếu như mẫu thân chết thật sự, lúc này, hắn đã không còn ở nơi đây.

Bất kể là Kỷ Thiên Xuyên, hay là bọn Kỷ Tiêu Dao, dù có vi phạm di mệnh của mẫu thân, hắn cũng phải giết bọn họ không còn manh giáp.

...

Tuy ngoài miệng Dương Thiên Lôi vô cùng tỉnh táo nói như thế, nhưng vào lúc này, hắn đã không còn khống chế được cảm xúc của mình, toàn thân của hắn tán mát ra khí tức vô cùng khủng bố, thân thể nhịn không được mà run lên kịch liệt!

- Thiên Lôi, mẫu thân của ngươi vẫn còn sống, còn sống!

Đúng lúc này, Hạ Tích Trúc nhìn ra sự khác thường của Dương Thiên Lôi, vội vàng quát lớn trong óc của Dương Thiên Lôi.

Kỷ Nhạ Yên còn sống, tin tức này, trừ Hạ Tích Trúc và bọn Trần Hinh ra, Trần Phá Thiên và Triệu Tự Long cũng không biết. Bởi vì, Kỷ Nhạ Yên không muốn Kỷ Thiên Xuyên, bọn người Kỷ Tiêu Dao có liên hệ gì. Bởi vì nàng đã chết, hiện tại, nàng chính là mẫu thân của Dương Thiên Lôi.

Nghe được Hạ Tích Trúc nhắc nhở, Dương Thiên Lôi từ từ bình ổn lửa giận trong lòng, dần dần tỉnh táo lại.

...

- Đại ca...

Dương Thiên Lôi cũng không biết là, thời điểm tâm tình của hắn chấn động, Trần Phá Thiên và Triệu Tự Long lại cũng truyền âm cho Kỷ Trùng Tiêu, ánh mắt nhìn Kỷ Trùng Tiêu.

Nhưng mà, Kỷ Trùng Tiêu lại dùng ánh mắt ngăn cản hai người.

Thiên Đạo biến hóa thất thường, ai có thể khống chế?

Kỷ Trùng Tiêu đã từng cảm ngộ Thiên Đạo, nhìn thấy Thiên Cơ, nhưng kết quả xảy ra trên người của Kỷ Nhạ Yên, đã không biến hóa. Kết quả đã hình thành, giải thích còn ý nghĩa gì? Hắn tình nguyện để bản thân rơi vào trong đại kiếp nạn, mà không phải là Kỷ Nhạ Yên. Nhưng mà, đây là chuyện không phải chỉ dựa vào ý chí mà có thể lay chuyển được, thời gian cũng không thể nghịch chuyển.

Kỷ Tiêu Lam được "Quý thân tương trợ", Kỷ Nhạ Yên hoàn thành Bách Thế Luân Hồi gặp phải "Tình kiếp ", đại kiếp nạn của hắn khó qua, hắn thấy rõ Thiên Cơ, nhưng tất cả những chuyện này vì sao lại xảy ra vấn đề trên người Kỷ Nhạ Yên?

Sau khi Kỷ Nhạ Yên hoàn thành Bách Thế Luân Hồi, trở về Kỷ gia. Chuyện này hắn biết rõ nhất, hơn nữa hắn cũng tin tưởng Kỷ Nhạ Yên. Nhưng mà, chính vì hắn thấy rõ Thiên Cơ, cho nên hắn mới không cản thiệp vào chuyện của Kỷ Thiên Xuyên. Nhưng mà, đại kiếp nạn của hắn lại bộc phát, mới gây ra bi kịch hôm nay.

...

- Hô!

Dương Thiên Lôi thở dài một hơi, sau khi bình ổn những bất ổn trong lòng, hắn nhìn vẻ mặt tự trách của Kỷ Trùng Tiêu, nói ra:

- Kỷ gia gia, ta muốn biết ngươi một ít tình huống của thanh bảo kiếm, không biết có thể nói cho ta biết không?

Vừa rồi, Kỷ Trùng Tiêu đã giản thuật lại quá trình Kỷ Trùng Kiền ám hại, đã nói qua một ít về thanh bảo kiếm, nhưng cũng không nói hắn có được bảo kiếm thế nào, làm sao có được, cũng không nói rõ lực lượng và khí linh của bảo kiếm.

- Ngươi muốn biết cái gì? Cứ hỏi đi!

Kỷ Trùng Tiêu nói ra.

...

- Không được!

Kỷ Trùng Tiêu vừa mới nói xong, đúng là lúc này, hắn đã khiếp sợ, trong đầu của hắn truyền ra một âm thanh vô cùng uy nghiêm, ngăn cản hắn nói ra.

- Nói cho hắn biết, nếu có thể đánh bại con yêu nghiệt kia, ta sẽ đích thân trả lời vấn đề của hắn! Nếu như không thể, vậy thì lúc hắn đánh bại rồi đi tìm ta.

Âm thanh kia nói tiếp.

- Ngươi... Ngươi là khí linh của thần kiếm?

Kỷ Trùng Tiêu khiếp sợ hỏi thăm. Tuy hắn đã luyện hóa thần kiếm, hơn nữa có thể phát huy ra uy lực cường đại của thần kiếm, thế nhưng cho tới bây giờ, khí linh trong thần kiếm, hắn chưa bao giờ câu thông được, chuyện lần này đã làm cho hắn khiếp sợ.

- Cái gì khí linh? Ta chính là thần kiếm, thần kiếm chính là ta! Với tu vi của ngươi có thể luyện hóa ta sao? Ta chỉ phối hợp với ngươi thôi. Được rồi, cứ chiếu theo lời ta mà nói với hắn đi.

- Ngươi nói yêu nghiệt, có phải...?

- Là gia hỏa mà hắn sắp giao thủ.

...

- Ta muốn biết, ngươi có được thần kiếm này ở nơi nào? Nó đến từ đâu?

Dương Thiên Lôi không phát hiện sự khác thường của Kỷ Trùng Tiêu, trực tiếp hỏi.

- Thiên Lôi...

Làm cho mọi người kinh ngạc là, vào lúc này thần sắc của Kỷ Trùng Tiêu lại xoắn xuýt, nhìn Dương Thiên Lôi nói ra:

- Thanh thần kiếm này vừa mới nói chuyện với ta...

- Nói chuyện với ngươi?

- Hắn nói, nếu như ngươi có thể đánh bại Tiếu Kiến Nhân, hắn sẽ đích thân nói rõ với ngươi! Nếu như không đánh bại, đợi đến lúc ngươi đánh bại, hãy đi tìm hắn.

Kỷ Trùng Tiêu nói ra.

- Không phải chứ?

Dương Thiên Lôi kinh ngạc nói ra.

- Đại ca, ngươi... Không phải ngươi đã luyện hóa hoàn toàn rồi sao? Chẳng lẽ hắn vẫn không nghe lời ngươi?

Trần Phá Thiên nghi hoặc nên hỏi thăm.

Đọc truyện chữ Full