DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Thần
Chương 1226: Âm phong trận trận

Theo ý của Hạ Nhất Minh, đám người Bách Linh Bát, bảo trư, Lôi điện theo Băng Tiếu Thiên tiến vào Băng Cung.
Sau khi được Hạ Nhất Minh dặn dò, Băng Tiếu Thiên không dám chậm trễ, lão lập tức dẫn mọi người tới Thất Thải Cung, vận dụng Thủy thần lực tích lũy vạn năm.
Thất Thải Cung là nơi cấm địa tại Băng Cung, người thường căn bản không có tư cách tiến vào. Nhưng hiển nhiên các vị Thần đạo cường giả ngoại lệ, huống hồ bọn họ tới đây nhằm hỗ trợ Băng Cung.
Tới trung tâm Thất Thải Cung, Băng Tiếu Thiên khẽ vung tay, Thất thải quang mang như có tính mạng, bắt đầu lưu chuyển.
Thất thải quang mang trở lên mỹ lệ dị thường, khi lưu chuyển càng không bút nào tả xiết.
Bất quá đám Thần đạo cường giả đương nhiên không chút ý tới hiện tượng này, trong cảm giác của họ, mảnh quang mang kia ẩn giấu lực lượng vô cùng cường đại.
- Đệ tử Băng Cung nghe lệnh. Phong tỏa sơn môn, nội bất xuất, ngoại bất nhập. Trái lệnh chết.
Âm thanh ầm ù vang khắp Băng Cung, Băng Tiếu Thiên không hổ danh một đời Tông chủ, vừa vận dụng Thủy thần lực, vừa phân phó mọi người.
Địa vị của lão tại Băng Cung chí cao vô thượng, quả thực giống như thần linh, mệnh lệnh nói ra bất luận đệ tử môn phái có nghi ngờ hay không cũng không dám làm trái. Sau một lát Từ Đống Sơn từ ngoài chạy vào.
Lão vốn đang chuẩn bị tiệc rượu tẩy trần cho đám người Hạ Nhất Minh nhưng nghĩ không ra, vị Thần đạo cường giả này không tới, Tông chủ lại ra mệnh lệnh kỳ lạ như vậy.
Bất quá sau khi tới đây, biết rõ nguyên nhân, trên mặt lão cũng đồng dạng tỏ vẻ vui mừng.
Âm sát khí ngoài Băng Cung chưa tiêu tán là chuyện khiến mọi người đau đầu. Băng Cung không thể giống Quỷ Khốc Lĩnh, tuyệt đối không cần âm sát khí tăng cường thực lực môn hạ. Lúc này nếu Hạ Nhất Minh nắm chắc có thể tiêu trừ, bọn họ đương nhiên hoan nghênh.
Rất nhanh tin tức đã truyền khắp cao tầng Băng Cung, mọi người trong lòng vui mừng nhưng cũng không kém phần sợ hãi. Hạ Nhất Minh thật sự không gì không thể làm được.
Sau một lát tất cả cửa lớn dẫn vào sơn môn đã được đóng chặt, các đệ tử bị trì hoãn bên ngoài cũng đã trở về. Tới đây, bên ngoài sơn môn không tồn tại bất cứ sinh mạng nào.
Dưới sát khí bao phủ, đám sinh vật nhỏ bé không có khả năng tồn tại. Cho dù đám sinh vật chuyên sống tại nơi âm u cũng không có khả năng xuất hiện. Bởi thế bên ngoài sơn môn Băng Cung không khác gì quỷ địa.
Một luồng quang mang bảy màu từ Băng Cung bay ra, khi tới không trúng nó tự nhiên khuếch tán.
Từng đạo sóng dao động xuất hiện trong hư không, chúng yên lặng bao phủ Băng Cung.
Đây là Thủy thần lực vạn năm thủ hộ Băng Cung, cũng bởi lực lượng này tồn tại mới khiến Băng Cung sừng sừng đứng trên đại lục. Nếu không như vậy, trận chiến mấy ngàn năm trước Băng Cung đã bị hủy.
Khi Thủy thần lực bao phủ Băng Cung, một đầu Băng Phượng đột nhiên xuất hiện trong hư không. Nó dang đôi cánh dài mười trượng, mỗi lần huy vũ khiến bông tuyết bay khắp nơi.
Nhiệt độ quanh Băng Cung tựa hồ thấp hẳn, lúc này những bông tuyết vẫn tung bay nhưng đã dung nhập vào Thất thải quang mang.
Băng Lăng Kính vài ngàn năm trước vốn là trấn sơn chi bảo của Băng Cung, lúc này rơi vào tay Viên Lễ Huân thể chất Băng hàn, dĩ nhiên có thể hòa hợp cùng Thất thải quang mang. Trong Băng Cung nhất thời truyền ra tiếng hoan hô vang dội.
Thần khí Băng Lăng Kính cùng Thủy thần lực thủ hộ chính là niềm tự hào của Băng Cung, khi chứng kiến chúng xuất hiện bên ngoài, chỉ cần là môn hạ Băng Cung đều cảm giác trong lòng hưng phấn.
Bất quá lớp phòng ngự vẫn chưa hoàn thành. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Một khỏa cầu nhỏ hơn Băng Phương nhiều lần chậm rãi bay lên.
Nó cứ thế lơ lửng giữa không trung, hơn nữa chậm rãi quay tròn.
Đối với khỏa cầu tử kim không quá thu hút, không ngờ Băng Phương tỏ vẻ kiêng kỵ.
Băng Phượng chủ phách Băng Lăng Kính nắm giữ trí tuệ cường đại, nó rõ ràng cảm nhận được lực lượng kinh khủng ẩn giấu trong Phích Lịch Thiên. Lực lượng này mới chân chính hủy thiên diệt địa, không thể chống cự.
Sau một lát dưới sự điều khiển của bạch mã, tử điện như quái xà phóng xuất khắp nơi.
Những tia tử điện dài ngắn vừa xuất hiện bên ngoài lập tức như được kích thích, liều mạng bành trướng.
Đám đệ tử Băng Cung trợn mắt cứng lưỡi nhìn cảnh này, tử điện ban đầu chỉ như đám rắn nhỏ lúc này như cự xà mười trượng.
Mỗi đầu cự mãng tản ra khí tức vô cùng cường đại, chúng như hình thành đại trân, kết hợp với Thủy thần lực cùng Băng Phương.
Đông đảo đệ tử Băng Cung mặc dù trong lòng sợ hãi nhưng bọn họ biết, cường giả điều khiển lôi điện không phải địch nhân, mà chính là Thần thú cùng Hạ Nhất Minh tới đây lần trước.
Bởi thế trong lòng bọn họ mặc dù kinh ngạc cùng cảm thán nhưng tuyệt không phát sinh chuyện lỗ mãng.
Trên bầu trời Băng Cung, Hạ Nhất Minh yên lặng đánh giá bốn phía, khi chứng kiến liên tiếp ba lực lượng thủ hộ xuất hiện, hắn mới tạm yên tâm.
Đúng như hắn nói, nếu là trước đây, hắn cũng bó tay bất lực trước tầng âm sát khí này.
Dù sao nơi này ngưng tụ vô tận oán khí, cho dù hắn không tiếc hao tâm tổn sức dùng Quang minh lực lượng tinh lọc cũng phải tốn nhiều năm.
Tuy hiệu quả tốt hơn đám người Băng Tiếu Thiên sử dụng Thủy thần lực nhiều nhưng Hạ Nhất Minh không có khả năng lãng phí thời gian tại đây.
Bất quá từ trận chiến với Lý Áo Ba Đặc cùng Lô Khắc, Hạ Nhất Minh đã học được năng lực siêu cấp cường đại.
Đó chính là công kích linh hồn, tuyệt kỹ cường đại nhất Tây phương.
Tuyệt kỹ này chuyên môn đối phó với linh hồn, tác dụng cho dù Thần đạo cường giả cũng phải bỏ chạy. Đối phó với oán khí ngoài sơn môn, tuyệt đối phù hợp.
Đương nhiên tuyệt kỹ này chỉ Hạ Nhất Minh mới chân chính nắm giữ, hơn nữa hạn chế phạm vi công kích bởi hắn đồng tu Quang Ám lực lượng.
Đổi lại là Lý Áo Ba Đặc cùng Lô Khắc, dù thực lực cường đại tới đâu cũng không có khả năng phóng thích lực lượng này nếu trong Băng Cung còn có người.
Công kích linh hồn chỉ Thần đạo cường giả đồng tu Quang Ám lực lượng mới có thể nắm giữ.
Mắt thấy lực phòng ngự Băng Cung đã hoàn thành, Hạ Nhất Minh hít một hơi thật sâu, đôi tay chậm rãi đưa lên.
Thần lực trong đan điền hắn bắt đầu lưu chuyển, Quang Ám lực lượng chia nhau theo hai đường xuất hiện trên đôi tay.
Chỉ giây lát đôi tay Hạ Nhất Minh tỏa ra quang mang quỷ dị. Quang mang này không chói sáng như Quang minh lực lượng, không tối đen như Hắc ám lực lượng mà là sự dung hợp Quang Ám.
Khi lực lượng Quang Ám hình thành, đám linh hồn bên ngoài sơn môn nhất thời sôi trào. Chúng mặc dù mất đi thần trí nhưng bản năng vẫn còn.
Sau khi cảm nhận lực lượng Quang Ám, tầng oán khí mặc dù mất đi trí tuệ nhưng cũng cảm thấy uy hiếp cực lớn.
Cảm giác uy hiếp này không phải Thủy thần lực có thể so sánh, càng tới gần Hạ Nhất Minh, đám linh hồn càng dao động mãnh liệt.
Lăng lặng cảm nhận biểu hiện của những linh hồn này, Hạ Nhất Minh than thở không thôi. Cũng không biết hai vị Tây phương cường giả bố trí trận đồ Lục giác tinh mang ra sao khiến nơi này có thể hấp dẫn cùng ngưng tụ nhiều linh hồn tới vậy? Hơn nữa sau khi số lượng linh hồn đạt tới con số kinh khủng, sẽ hình thành tính mạng thể năng lực cường đại, có thể hấp thu càng nhiều linh hồn không trí tuệ. Như vậy mới khiến đám âm sát khí càng lúc càng trở lên cường đại, hình thành âm phong trận trận, quỷ khí lăng nhiên bên ngoài Băng Cung.
Đám linh hồn này mặc dù mất đi trí tuệ nhưng cũng biết được lực lượng Quang Ám đáng sợ ra sao? Chúng kết đội tựa hồ muốn hù dọa lực lượng này. Bất quá Hạ Nhất Minh không chút cảm giác, âm sát khí mặc dù nồng đậm nhưng không cách nào so sánh cùng Quỷ Khốc Lĩnh.
Hắn tại Quỷ Khốc Lĩnh cũng không cố kỵ lẽ nào đặt tầng âm sát khí này trong mắt?
Hừ nhẹ một tiếng, hai tay Hạ Nhất Minh vung lên, một cỗ lực lượng quỷ dị từ đôi tay hắn phóng ra.
Sau một giây trong tầng âm sát khí nhất thời truyền ra vô số âm thanh gào thét thê lương.

Đọc truyện chữ Full