DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Thiên
Chương 818: Băng diệt, tiếc hận


Cỗ hơi thở phảng phất như một loại lực lượng mạnh mẽ vô hình, trực tiếp quấy nhiễu bên trong tâm thâm ba người thủ lĩnh yêu nghiệt, ngay cả tâm cảnh của cả ba cũng bị ảnh hưởng rất lớn. Trong sát na, trước mắt ba người liền hiện ra các loại ảo cảnh.

Đây là dạng thần thông quỷ quái nào?

Chỉ là, chính Dương Thiên Lôi lại không hề có cảm giác, hắn chỉ biết, giờ khắc này hắn đã hợp nhất với vũ trụ chi tâm, trong lòng chỉ còn lại một chấp niệm, đó là chết! Vô luận ba người thủ lĩnh yêu nghiệt hay chính mình, tất cả đều phải chết!

Phốc!

Khiến Dương Thiên Lôi nghĩ không ra chính là, theo bản thân hắn và vũ trụ chi tâm điên cuồng thiêu đốt, Vô Thiên Thần Tôn và Tiếu Kiến Nhân bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi, trên mặt hiện ra nét cuồng loạn và kinh hoảng cực độ, chỉ còn lại một tia thanh minh duy nhất tại sâu trong nhãn thần.

- Tiểu tử đáng chết… Dĩ nhiên thiêu đốt vũ trụ chi tâm?

Thủ lĩnh yêu nghiệt kinh hãi nói, vô luận như thế nào hắn đều không nghĩ ra, Dương Thiên Lôi dĩ nhiên lợi hại như vậy. Tại lúc đi vào vũ trụ chi tâm, hắn liền suy nghĩ tới những tu luyện giả ngoài kia biết mình phải chêt, tuyệt sẽ cá chết lưới rách một phen, nhưng thủ lĩnh yêu nghiệt không hề sợ chút nào, mặc dù có người tự bạo ngay bên cạnh hắn, nhiều nhất cũng chỉ khiến hắn thụ thương một chút. Thế nhưng, hắn lại thật không ngờ, Dương Thiên Lôi dĩ nhiên có thể đốt cháy cả vũ trụ chi tâm.

Đây là khái niệm gì?

Vì sao lại có thể?

Dương Thiên Lôi có thể thiêu đốt vũ trụ chi tâm, có nghĩa là, không chỉ hắn hoàn toàn nắm trong tay vũ trụ chi tâm, mà ngay cả pháp tắc thiên đạo Thiên Tiên cảnh ẩn chứa trong vũ trụ chi tâm cũng bị hắn lĩnh ngộ rồi.

Sợ hãi, giờ khắc này, mặc dù trong đầu thủ lĩnh yêu nghiệt hiện lên vô vàn nỗi sợ, căn không kịp nhắc nhở Vô Thiên Thần Tôn và Tiếu Kiến Nhân, chỉ vừa nắm được chút cơ hội, thủ lĩnh yêu nghiệt liền hô to một tiếng cuồng bạo, bỗng nhiên dồn pháp lực thần niệm đề thăng tới cực hạn, dùng tốc độ nhanh nhất lao đi, lúc này hắn đang bức thiết thoát khỏi vũ trụ chi tâm.

- Muốn chạy? Chậm rồi!

Giọng nói Dương Thiên Lôi lạnh lẽo đến cực điểm, vang vọng khắp bên trong vũ trụ chi tâm. "Rầm rầm rầm…." Theo lời hắn nói, toàn bộ vũ trụ chi tâm bỗng nhiên lay động kịch liệt, một đoàn hỏa diễm u lam trống rỗng xuất hiện, cùng với phắp tắc năng lượng bên trong vũ trụ chi tâm hình thành lên một ấn ký thật lớn quanh người Dương Thiên Lôi, giơ khắc này, tự thân Dương Thiên Lôi đã triệt để bốc cháy.

- Ngao…

Thủ lĩnh yêu nghiệt rít gào điên cuồng, vừa mới rồi Vô Thiên Thần Tôn và Tiếu Kiến Nhân phải trào miệng máu, tuy rằng không rõ đến tột cùng đã có chuyện gì xảy ra, nhưng trong nháy mắt, áp lực kinh khủng vô cùng và thứ năng lượng bạo tạc đang muốn biến bọn họ thành phấn vụn khiến cả hai kinh khủng thét lên, dường như thủ lĩnh yêu nghiệt cũng đang liền mạng phóng ra phía ngoài.

Giờ khắc này, Dương Thiên Lôi chỉ có ý niệm phải chết, theo thần niệm, pháp lực, thân thể, pháp tắc thiên đạo thiêu đốt, hai trong mắt nguyên bản tràn ngập hận ý và sát niệm thấu trời, từ chỗ đỏ máu dĩ nhiên lóng lánh một tia thanh mình, hận ý, sát niệm, chấp niệm phảng phất như bốc cháy theo, hai tròng mắt dần dần tản mát ra một cỗ cảm giác không chút cảm tình, vô cùng lạnh lẽo, phảng phất như muốn hủy diệt cả thiên địa vũ trụ.

Oanh oanh oanh…

Mắt lạnh nhìn thẳng và ba tên yêu nghiệt, dù là Chân Tiên cảnh, nhưng lúc này dưới sự thiêu đốt và bạo tạc của pháp tắc bên trong vũ trụ chi tâm, cả ba không ngừng kêu gào tảm thiết, phảng phất như không còn chút sức chống cự. Từ nhãn thần băng lạnh của Dương Thiên Lôi dần dần tản mát tà khí ngợp trời cùng với một thứ hả hê ngạo nghễ.

Thế nhưng, cảm nhận được sinh mệnh bản thân đang trôi đi nhanh chóng, sâu trong ánh mắt Dương Thiên Lôi dần hiện ra một tia hối hận nhàn nhạt, theo sau là sự không cam lòng.

Giờ khắc này, hắn rốt cuộc hiểu ra hàm nghĩa chân chính của đại đạo vô tình!

Chỉ có vô tinh mới có thể không chút lo lắng, toàn tâm tu luyện, chỉ có vô tình mới có thể vứt bỏ trói buộc, dũng mãnh tiến lên! Chỉ có vô tình mới có thể duy ngã độc tôn, không từ thủ đoạn, đạp đổ mọi cản trở, thẳng tiến tới đỉnh cao đại đạo!

Nếu như không phải lòng vương thiện niệm, tại lúc mới biết được Tiếu Kiến Nhân sẽ đối phó với mình, liền không từ thủ đoạn, không tiếc đại giới đi tru sát, Tiếu Kiến Nhân há có thể sống sót tới bây giờ?

Nếu như sớm chét giết Tiếu Kiến Nhân, thủ lĩnh yêu nghiệt sao còn có thể dựa vào Tiếu Kiến Nhân, Tiếu gia rồi quật khởi nhanh chóng như vậy?

Nếu như thủ lĩnh yêu nghiệt không thể nhanh chóng quật khởi, mẫu thân, Lăng Hi và chúng nữ, cùng với vô số sinh linh của Tam Thập Tam Thiên sao phải gánh chịu đại kiếp nạn?

Nếu như, có kiếp sau, Dương Thiên Lôi nhất định sẽ không tái phạm sai lầm như vậy.

Đáng tiếc, ở đời không có chuyện "nếu như".

Sinh mệnh đã dần dần rời xa, hắn cũng cảm ứng được rõ ràng không được bao lâu nữa, hắn sẽ triệt dể biến mất khỏi vũ trụ, không có luân hồi, không có tái sinh. Bởi vì, lần thiêu đốt này là triệt để hủy diệt, hắn và thủ lĩnh yêu nghiệt, Vô Thiên Thần Tôn, Tiếu Kiến Nhân, đều bị hủy diệt, sẽ không lưu lại bết kể thứ gì…

Bất quá, mặc dù đã hiểu ra, Dương Thiên Lôi lại không chút hối hận khi gặp gỡ chúng nữ. Đại đạo vô tình, người có tình. Hắn hối hận chỉ là bản thân không thể vô tình với người đối địch mình.

Ầm ầm!

Rốt cục, năng lượng pháp tắc được Dương Thiên Lôi và vũ trụ chi tâm thiêu đốt đã tới lúc không còn chịu đựng nổi, đột nhiên vang lên những tiếng "Ầm ầm...", rồi sau đó triệt để nổ tung, hóa thành từng đoàn ánh sáng ngọc lấp lánh vô cùng, pháp tắc thiên đạo triệt để băng diệt, thủ lĩnh yêu nghiệt, tâm thần, thân thể, thần cách ba người Vô Thiên Thần Tôn, Tiếu Kiến Nhân sớm đã bị thiên đạo pháp tắc Thiên Tiên cảnh tập kích, tới lúc này bỗng nhiên nổ tung biến thành hư vô, không còn lại bất kể thứ gì.

Đồng dạng, ấn ký cực lớn và bản thân Dương Thiên Lôi cũng giống ba người thủ lĩnh yêu nghiệt, triệt để biến mất.

Trong nháy mắt trước vụ nổ, trong đầu Dương Thiên Lôi hiện ra từ thân hình khuynh quốc khuynh thành của Lăng Hi, Trương Tử Hàm, Nguyễn Hi Vũ, Dương Thiên Lệ, Đoạn Ngọc Nhan, Dương Thiên Lôi biết, từ lúc này hình ảnh của hắn sẽ trở thành vĩnh hằng, từ nay về sau sẽ không còn Dương Thiên Lôi tồn tại cùng chúng nữ.

Băng diệt!

Vũ trụ chân chính băng diệt!

Tất cả đều quay về hư vô, triệt để biến mất.

Nhóm ba người do vị thiếu nữ dẫn đầu mở mắt trừng trừng nhìn Thiên Tiên cảnh và vũ trụ chi tâm, cùng với ba gã yêu nghiệt trong đó biến mất triệt để.

Giờ khắc này, sâu trong nội tâm bởi vì phân thân nguyên thần của Hạ Quân Trúc mà sản sinh một tia buồn bã và đau sót sâu trong nội tâm, ngây ngốc nhìn về phía trước, nơi một hỗn độn thế giới rộng hàng tỉ dặm vuông vì lực lượng băng diệt đang dần trở thành hư không.

- Thật là khủng khiếp… Sư tỷ, may mà chúng ta không đi vào, thiên đạo pháp tắc Thiên Tiên cảnh cũng bị thiêu đốt… Yêu nghiệt thần tộc khẳng định đã chết, toàn bộ đều chết…

Nhãn thần vị sư đệ của thiếu nữ mang theo một tia hãi hùng, nói.

- Hô… Sư phụ lão nhân gia dĩ nhiên gạt chúng ta, nói cái gì mã đáo thành công, cuối cùng chúng ta lại chẳng được gì, còn thiếu chút mất mạng…

Trong lòng vị sư muội của thiếu nữ vẫn còn sợ hãi, chỉ là vừa nói tới đây đột nhiên nghĩ tới chuyện gì đó, quay đầu nhìn lại sư tỷ, nói:

- Sư tỷ, ngươi luyện hóa vũ trụ chi tâm kia là ai? Thật là lợi hại, đã lĩnh ngộ được pháp tắc thiên đạo Thiên Tiên cảnh rồi… Khẳng định là hắn không muốn chúng ta phải chôn cùng, mới mạnh mẽ ngăn trở chúng ta tiến vào vũ trụ chi tâm…

- Hắn là Dương Thiên Lôi, là bằng hữu tốt nhất với phân thân nguyên thần của ta tại vũ trụ này…

Thiếu nữ vẫn kinh ngạc như cũ nhìn vào vùng hỗn độn đang dần biến mất, thanh âm tuy rằng bình tĩnh, nhưng vẫn ẩn chứa một tia đau thương nhàn nhạt. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

Phân thân nguyên thần, tựa hồ như muôn đời luân hồi, ký ức về cuộc đời này của Hạ Quân Trúc với nàng mà nói không đáng kể chút nào, chỉ là một phần vô cùng nhỏ bé trong toàn bộ ký ức mênh mông của nàng, thế nhưng lại khiến nàng cảm thấy đau lòng và không muốn. Giờ khắc này, ký ức của phân thân nguyên thần Hạ Quân Trúc dĩ nhiên chiếm giữ thần hồn nàng, thậm chí nắm quyền chủ đạo ý thức của nàng. Loại tình huống này lẽ ra căn bản không nên xuất hiện, nhưng Dương Thiên Lôi lại quá đặc biệt.

Đặc biệt đến nỗi khiến nàng không thể coi phần ký ức đó là nhỏ bé để có thể dễ dàng xóa đi.

- Không phải chứ? Sư tỷ, phân thân nguyên thần của tỷ hình như chỉ là một Chân Thần cảnh nhỏ yếu mà thôi, hắn là cao thủ như vậy sao có thể trở thành bằng hữu tốt nhất của tỷ?

- Hắn bất quá chỉ mới hơn một trăm tuổi.

- Hơn một trăm tuổi? Sao có thể được? Hơn một trăm tuổi, hắn sao có thể lĩnh ngộ pháp tắc thiên đạo Thiên Tiên cảnh?

Hai người đều kinh ngạc vô cùng hỏi lại. Trong mắt bọn họ, luyện hóa vũ trụ chi tâm, đồng thời có thể thiêu đốt hoàn toàn vũ trụ chi tâm, không thể nghi ngờ, tại trước khi luyện hóa vũ trụ chi tâm, Dương Thiêu Lôi khẳng định đã là cao thủ Địa Tiên cảnh, hơn nữa đã chạm tới cánh cửa pháp tắc thiên đạo Thiên Tiên cảnh, bằng không sẽ không có khả năng nhanh như vậy lĩnh ngộ pháp tắc thiên đạo Thiên Tiên cảnh, có thể thiêu đốt vũ trụ chi tâm.

- Sự thực đích xác như vậy. Phân thân của ta và hắn xa nhau trăm năm, tại trăm năm trước, hắn chỉ là một người có tu vi Chân Thần cảnh cửu trọng thiên đại viên mãn sống tại Vô Thiên… Không nghĩ tới lúc gặp lại, hắn có thể luyện hóa vũ trụ chi tâm, còn đồng quy vu tận với yêu nghiệt thần tộc… Tình huống cụ thể thế nào ta không biết, nhưng có thể kết luận, trước khi hắn luyện hóa vũ trụ chi tâm, hắn còn chưa qua được Chân Thần cảnh. Nếu như hắn thực là Địa Tiên mà nói, sao phải chọn cách cực đoan là đồng quy vu tận với yêu nghiệt?

Thiếu nữ chậm rãi nói, khí tức đau thương và tiếc hận trên khuôn mặt càng thêm cường liệt.

- Không phải chứ…? Sư tỷ, vậy chẳng phải nói.., hắn…Hắn tự thân ngưng tụ thần cách?

Giờ khắc này, hai người càng thêm chấn kinh rồi. Phải biết rằng, trong toàn bộ đại thế giới hỗn độn, hiện tạ tu luyện giả Chân Tiên cảnh rất nhiều, thế nhưng từ năm đó đại chiến, tiên giới chi môn đóng lại, Chân Tiên diệt sạch, liền không còn tu luyện giả nào có thể chân chính trở thành Chân Tiên cảnh. Hiện tại, cao thủ Chân Tiên cảnh chỉ bất quá là dựa vào luyện hóa thần cách rồi tấn chức. Tuy rằng cảnh giới đích xác đề thăng lên Chân Tiên cảnh, nhưng lực chiến đấu căn bản không thể đánh đồng. Người có thể bằng vào chính mình ngưng tụ thành thần cách thì không thấy có một ai. Chí ít, bọn họ chẳng bao giờ nghe nói qua. Bởi vì, không ai có thể lĩnh ngộ được năng lương bản nguyên của thế giới hỗn độn.

Thiếu nữ khẽ thở dài một tiếng, gật đầu.

- Trách không được sư tỷ khó coi như vậy… Ta còn tưởng răng sư tỷ… Phân thân nguyên thần của sư tỷ thân mật với hắn…

- Khụ khụ… Sư muội, ta nguyên vốn cũng nghĩ như vậy, đáng tiếng a… Thực đáng tiếc… Nếu như hắn không chết, nói không chừng tương lai có thể tấn chức Đại La Kim Tiên, tháo bỏ phong ấn thần tộc, tái hiện lại vẻ huy hoàng của tu luyện giới ngày đó…

Đọc truyện chữ Full