DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Thiên
Chương 840: Tu đạo giả


- Đúng, tất nhiên là gia gia ruột của con, chả lẽ lão tử con là từ trong tảng đá chui ra?

Ngưu Trung càng không nói gì đáp.

Bất quá khuôn mặt lại hiện lên một tia hổ thẹn, nói:

- Con cũng đừng trách gia gia của con, thân phận của người rất đặc thù, hơn nữa bởi vì nguyên nhân lực lượng, người chỉ có thể trốn tại nơi bí mật gần đó quan sát mọi người, tất cả mọi chuyện từ nhỏ tới lớn của con đều biết rõ, so với lão tử con còn quan tâm hơn nhiều.

Ngưu Ma Vương chỉ nhớ rõ lão papa đã từng nói cho hắn biết, thời điểm hắn ra đời thì gia gia đã tạ thế rồi. Vì vậy, trong trí nhớ của hắn, căn bản không hề có sự tồn tại của gia gia. Hiện tại nghe được Ngưu Trung giải thích, Ngưu Ma Vương có chút trầm mặc.

Viện nghiên cứu siêu tự nhiên nước Hoa Hạ, lệ thuộc cục quốc an. Tổng bộ đặt tại Hàm Thành cách thủ đô không xa. Thành viên tổng bộ ngoại trừ các nguyên lão quản lý nhân viên bình thường ra, thành viên siêu năng lực tổng cộng có hai trăm tám mươi bốn người. Trong tất cả các tỉnh, thành phố khắp nước đều có phân bộ chi nhánh nhỏ hơn, nhân số có nhiều có ít, ít không tới mười người, nhiều thì gần trăm người. Có số thứ tự thống nhất, cũng có số thứ tự của các phân bộ. Số thứ tự có liên quan trực tiếp tới thực lực cá nhân.

Ví dụ như người thanh niên vừa mới nói chuyện với ba người Dương Thiên Lôi chính là số 14, thực lực của hắn trong số các thành viên tổng bộ Hàm Thành xếp thứ 14.

Những điều này tin tức Dương Thiên Lôi và Ngưu Ma Vương thu được thông qua Ngưu Trung giới thiệu.

- Thiên Lôi, bá phụ đại biểu tổng bộ Hàm Thành, chính thức mời cháu gia nhập vào viện nghiên cứu siêu tự nhiên, số thứ tự 202!

Sau khi Ngưu Trung giới thiệu các tình huống cơ bản, thanh âm trịnh trọng nghiêm túc nói với Dương Thiên Lôi.

Dương Thiên Lôi đã sớm đoán được kết quả này, nếu như đã tới đây rồi, hiển nhiên không có khả năng cự tuyệt.

Có một số việc có thể không biết, nhưng đã biết thì không còn đường lui, trừ phi Dương Thiên Lôi đứng về phía đối lập bọn họ.

- Bá phụ, người mạnh mẽ quán thâu nhiều cơ mật như vậy, cháu không đáp ứng khẳng định không được rồi. Nhưng cháu có ba điều kiện, người phải đáp ứng, bằng không, cho dù bá phụ muốn diệt khẩu cháu cũng không chấp nhận!

- Nào có nghiêm trọng như tiểu tử cháu nghĩ? Nếu như cháu không đáp ứng cũng không có vấn đề gì, muốn cháu quên đi một ít chuyện rất đơn giản!

- Cháu nói xem điều kiện gì?

Để Dương Thiên Lôi nghĩ không ra chính là, Ngưu Trung dĩ nhiên nói như vậy, quả thực có chút khiến Dương Thiên Lôi ngoài ý muốn. Trong số các siêu năng lực dĩ nhiên có loại xóa đi ký ức của người khác? Điều này đã câu dẫn một tia dục vọng của Dương Thiên Lôi.

- Thứ nhất, cháu còn nhỏ, mới chỉ tốt nghiệp trung học. Cháu còn muốn học đại học, qua sinh hoạt người bình thường.

- Điều này không vấn đề. Thời điểm không có nhiệm vụ, cháu muốn sống như thế nào, không ai tới quản cháu, bá phụ cũng như vậy! Cháu nói tiếp đi!

- Vậy là được rồi. Thứ hai, nhiệm vụ cháu không muốn tiếp nhận, không thể miễn cưỡng cháu.

Ngưu Trung hơi trầm ngâm, nói:

- Không có vấn đề!

Quân lệnh như núi, điểm này mặc dù có vi phạm quy tắc, nhưng Ngưu Trung đã đáp ứng rồi. Nguyên nhân rất đơn giản, sở dĩ để Dương Thiên Lôi gia nhập chủ yếu là bởi vì quan hệ giữa Dương Thiên Lôi và Ngưu Ma Vương, còn có lực lượng nội gia quyền lúc Dương Thiên Lôi đối phó với Chu Vĩ Đào. Chỉ bằng vào một điểm phía sau, Dương Thiên Lôi còn chưa đủ tư cách. Nhưng với quan hệ giữa hắn và Ngưu Vượng, sợ rằng sớm muộn gì cũng sẽ phải gia nhập. Nói trắng ra hắn là loại "tương đối đặc thù", hơn nữa thực lực của nội gia quyền có hạn, nhiệm vụ mũi nhọn hẳn là không thể đảm nhiệm được, nhiệm vụ bình thường lại không phải chỉ có một người Dương Thiên Lôi.

- Thứ ba, bá phụ, đánh số này có thể đổi thành số khác hay không?

- Ha ha, ta thực ra không ý thức được điểm này, đi, vậy cháu xóa đi là được.

Ngưu Trung nghe được lời nói của Dương Thiên Lôi, nhất thời vừa cười vừa nói.

- Ba, còn con? Con thì sao?

- Con? Chờ lực lượng của con thức tỉnh rồi nói! Theo tình huống bình thường, qua tết âm lịch là con có thể thức tỉnh được rồi!

Ngưu Trung lấy ra hai phần văn kiện, phân biệt đưa cho Dương Thiên Lôi và Ngưu Vượng, để hai người đọc kỹ một lượt.

Một người ngồi một mình trước chiếc máy vi tính so với những máy vi tính bên cạnh hoàn toàn khác nhau, rất nhanh kiểm tra tin tức, khóe miệng để lộ một tia cười mỉm dễ dàng, thế nhưng khi hắn điểm xem một đoạn ghi hình liền nhíu mày lại.

- Đây là người sao?

Chỉ thấy trong đoạn phim xuất hiện một bóng người, quanh thân xoay chuyển một tầng bong bóng nước, mông mông lung lung, chân không chạm đất, huyền phù tại hàng viên trong ký túc xá hẹp dài, chỉ cần tràng cảnh như vậy đã đủ kinh người rồi, nhưng càng kinh người hơn nữa chính là, nắm đấm của đạo thân ảnh quỷ mị này phát sinh mấy đạo quang mang giống như minh hỏa, trong sát na chui vào trong mấy gian ký túc xá, sau đó, Chu Vĩ Đào và sáu gã thủ hạ của hắn dĩ nhiên từ bên trong gian phòng của chính mình mặc quần áo ngủ bước ra ngoài, thần tình mờ mịt, bước tới trước mặt đạo thân ảnh kia.

Thất chỉ!

Một chỉ trong suốt, bàn tay như ẩn như hiện, quay về phía bốn người điểm một chút, bảy đạo lưu quang xuyên qua mi tâm của bảy người này, trong nháy mắt, cả bảy người bắt đầu co quắp, chỉ trong thời gian chốc lát liền đánh mất toàn bộ sinh cơ, cứng ngắn, vô thanh vô tức té ngã trên mặt đất.

Sau khi giết chết bảy người này, đạo thân ảnh như ẩn như hiện kia không trực tiếp rời đi, mà ngược lại quay về phía camera theo dõi nhìn kỹ một lúc, cuối cùng lăng không rời đi.



Tích tích…

Đúng vào lúc này, chiếc cửa bằng sắt thép kêu lên hai tiếng nho nhỏ, lập tức chậm rãi mở ra.

Dương Thiên Lôi đang xem tập tài liệu bỗng nhiên ngẩng đầu lên, mà tập tài liệu trong tay Ngưu Ma Vương lại bịch một tiếng rơi xuống mặt đất, toàn bộ thân thể bắt đầu run lên nhè nhẹ, khiếp sợ không gì sánh được nhìn về phía cửa.

- Cha!

Ngưu Trung bật người dậy, cung kính hô lên.

"Khí tức thực sự khủng bố!"

Dương Thiên Lôi thâm nghĩ trong lòng, nhưng bất động thanh sắc theo Ngưu Trung đứng lên, cung kính nhìn về phía lão nhân trước mặt.

- Gia gia gia gia?

Thanh âm của Ngưu Ma Vương run run kêu lên. Có kích động, nhưng càng nhiều là sợ hãi xuất phát từ nội tâm, đó là một loại áp bách rất tự nhiên, loại áp bách để hắn không chịu nổi.

Bộ dáng của Ngưu lão khiến Dương Thiên Lôi có điểm kinh ngạc, Ngưu Trung và Ngưu ma Vương hoàn toàn không giống như cha con, nhưng dung mạo của Ngưu lão lại có bốn năm phần tương tự với Ngưu Ma Vương, mà thân hình giống như Ngưu Ma Vương tăng thêm một cỡ, càng thêm co to uy mãnh, thần hình đứng sừng sững kia tỏa ra khí tức như núi, vĩ ngạn vô bờ, không thể lay động.

- Tốt!

Con ngươi của Ngưu lão lấp lánh quang mang nhìn thoáng qua Ngưu Ma Vương, tựa hồ có chút tán thưởng nói, mà thời điểm ánh mắt chuyển sang Dương Thiên Lôi bên cạnh, tựa hồ để lộ một tia kinh ngạc, nói:

- Tốt!

- Cha, có chút ngoài dự liệu…

- Hử?

Ngưu lão nhướng mày, quay về phía Dương Thiên Lôi và Ngưu Ma Vương khoát tay áo một cía, ý bảo bọn họ ngồi xuống, sau đó bước tới ngồi trên chiếc ghế siêu quý dương như dành riêng cho hắn.

Ngưu Trung liếc mắt nhìn qua Dương Thiên Lôi và Ngưu Ma Vương, trực tiếp đẩy màn hình máy vi tính sang một bên, kích mở đoạn ghi hình vừa mới xem.

Trong nháy mắt khi Ngưu lão nhìn thấy đoạn ghi hình, trong hai trong mắt lập tức lấp lánh tinh quang ánh sáng ngọc, hiển nhiên tràn ngập không thể tưởng tượng nổi, nói ra một câu để tâm thần Dương Thiên Lôi chấn động:

- Người tu đạo trong truyền thuyết!

- Người tu đạo có năng lực cường đại như vậy sao?

Tựa hồ Ngưu Trung có điểm kỳ quái hỏi thăm. Hắn đương nhiên biết về người tu đạo, chỉ là loại người này vượt qua người bình thường, thậm chí lực lượng càng thêm huyền ảo thần bí, nhưng đối với người trong viện nghiên cứu siêu năng lực mà nói có chút không đáng kể.

Lão nhân cau mày, ánh mắt nhìn chằm chằm vào màn hình, đoạn ghi hình dừng lại, cũng không trực tiếp trả lời vấn đề của Ngưu Trung, ngược lại nói:

- Thông báo cho người của chúng ta, chuyện này ứng phó bề ngoài là được, không cần tích cưc, để tự bản thân Chu gia tới giải quyết! Chu gia vốn thần thần quỷ quỷ, thích giao tiếp với những người này, hẳn là nhằm vào bọn họ mà tới!

- Uhm, địch nhân như vậy, sợ là Chu gia không còn tâm tình nào đi tìm A Vương, Thiên Lôi trút giận rồi… Cha, người nói chuyện với A Vượng đi, con dẫn Thiên Lôi rời đi trước.

Ngưu Trung đứng lên nói.

- Đi thôi!

Ngưu lão gật đầu, nhưng ánh mắt nhìn về phía Dương Thiên Lôi, nói:

- Thiên Lôi!

- Cháu là người thứ nhatsan hìn thấy gia gia không hề bị ảnh hưởng, tâm trí tinh thần kiên định dị thường, tu vi nội gia quyền trong tương lai không thể hạn lượng! Có thể…

Ngưu lão thấy thần tình kinh ngạc vô cùng của Dương Thiên Lôi, không tiếp tục nói hết, lại chuyển đề tài:

- Đi thôi, trong khoảng thời gian nghỉ hè này, cháu có thể tới đây chơi một chút, chỗ chúng ta có một cao thủ nội gia quyền, cháu có thể học tập!

- Được, cảm tạ gia gia!

Dương Thiên Lôi nói xong, liền trực tiếp bước ra khỏi phòng.

Nguyên bản Dương Tiên Lôi không có bao nhiêu lưu tâm, nhưng bởi vì Ngưu lão xuất hiện để hắn đối với tổ chức đặc thù này sản sinh một tia hứng thú. Rất có thể, ở nơi này hắn sẽ thu được vài tin tức cần thiết.

Lực lượng của Ngưu Ma Vương là cái gì?

Dương Thiên Lôi cũng sản sinh một tia hiếu kỳ. Ngưu Ma Vương đối với hắn mà nói không cần bàn cãi là phi thường quen thuộc, trong khoảng thời gian tiếp xúc vừa qua hắn căn bản không hề cảm nhận được bất cứ lực lượng nào tồn tại trong cơ thể Ngưu Ma Vương. Cái gọi là thức tỉnh, lẽ nào có thể trống rỗng sinh ra lực lượng? Điều này đối với tu luyện mà nói tựa hồ không thông thường. Liệu có phải giống như lực lượng huyết mạch bỉ mông viễn cổ trong Tam Thập Tam Thiên thức tỉnh, lúc đó sẽ có sức mạnh kinh người?

Hơn nữa, Ngưu lão vừa rồi tạo thành cảm giác phi thường kinh khủng đối với Dương Thiên Lôi. Trong khí tức của hắn ẩn chứa túc sát chi khí và uy áp phát ra từ sâu trong xương cốt, tinh thần của hắn càng cô đọng tới cực hạn, tuy rằng vẫn như trước là thân thể phàm thai, thế nhưng thần hồn kiên định như bàn thạch. Ngưu Trung so sánh với hắn quả thực vô cùng nhỏ bé.

- Thiên Lôi, ghi nhớ kỹ thân phận của cháu hiện tại, cho dù là Tiểu Tuyết cũng không thể nói rõ.

- Cháu hiểu. Bá phụ, tiền lương trong tài liệu này nói, hiện tại cháu có hay không?

- Có. Yên tâm được rồi. Chờ khi cháu tới đại học, nhân viên tương ứng sẽ liên hệ với cháu, bất quá những điều cháu và A Vượng cần phải học tập còn rất nhiều, không chỉ là đại học không thôi. Các cháu không thể thả lỏng…

- Hiểu rõ, bá phụ, lực lượng của A Vượng sẽ thức tỉnh là chuyện gì xảy ra? Là siêu năng lực sao?

- Uh, chúng ta quen gọi là dị năng. So với những hình ảnh cháu vừa mới nhìn thấy có điểm khác nhau, đó là năng lực do hậu thiên tu luyện thu được, mà dị năng có đôi khi là nhân tố ngoại lực đột phá hình thành, có đôi khi là di truyền. Nhà của chúng ta chính là di truyền, thông thường sẽ thức tỉnh trước mười chín tuổi, đó là lực lượng có thể khống chế tinh thần. Hiện tại chúng ta đã nghiên cứu được một trăm linh bốn loại dị năng. Sau này chờ cháu học tập có hệ thống sẽ hiểu rõ hơn. Nguyên bản cháu bị sét đánh thương nặng, lại không chết. Sau đó thành tích của A Vượng bỗng nhiên đề cao, bác và phụ thân đã hoài nghi cháu thu được dị năng vì bị lôi điện đánh trúng, lại không nghĩ rằng cháu đã gặp thần y. Bất quá, theo như bác suy đoán, thần y cứu cháu có lẽ bởi vì tinh thần lôi điện của cháu, hoặc cũng có thể là xảy ra một chút biến dị nào đó, bản thân cháu đã có một chút tiềm nhất ban đầu, bằng không thời điểm cháu nhìn thấy lão nhân gia cha bác sẽ không có chuyện gì như vậy…

- Ách… Cái này thực ra cháu không biết!

Dương Thiên Lôi đáp lại.

Đọc truyện chữ Full