DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Thiên
Chương 848: Lý Hàn Mai, danh nhân?


Lúc này tổng cộng trong hội trường có hơn năm mươi người, số lượng nam nữ dĩ nhiên tương đương. Trong thời đại nam thừa nữ thiếu như đại học thực sự rất hiếm thấy, nhất là loại ngành như khảo cổ học, đa phần là thực tập bên ngoài, ví dụ như chương trình học về thời đại đồ đá sẽ an bài cho học sinh đi dã ngoại chế tạo đồ đá, kiểm tra khảo cổ học và học chương trình vẽ bàn đồ sẽ học tập dã ngoại, thực tập chuyên môn an bài huấn luyện kỹ năng khảo cổ các loại. Tất cả đều là thứ khiến nữ sinh bình thường phải chùn bước. Thế nhưng ngành khảo cổ học của đại học Hoa Kiếm, bao hàm cả hai giới, tình huống đều không sai biệt lắm.

Hơn nữa, đúng như suy đoán của Lý Ngọc, chỉ cần từ cách ăn mặc của mọi người, sợ rằng có tới 80% nữ sinh đến từ cùng một ngành nghề thực tế. Điều này không cần bàn cãi tương đương với vòng tròn giao tiếp làm ăn trong giới đồ cổ tương lai.

Loại tình huống của đại học Hoa Kiếm, tin tưởng các nhân tài kiệt xuất trong ngành nghề đều rất rõ ràng, vì vậy Dương Thiên Lôi có thể khẳng định, sợ rằng không ít nữ sinh căn bản không phải tới với mục đích học tập, mà là tập trung vào mạng lưới quan hệ thật lớn ẩn chứa bên trong.

Trong lớp, người ăn mặc bình thường nhất chỉ sợ chính là Dương Thiên Lôi và Tống Hiểu Phân rồi. Thế nhưng Tống Hiểu Phân và Dương Thiên Lôi khác nhau, người ta là công chúa quanh năm ẩn cư bên ngoài, nếu như thân phận chân chính bại lộ mà nói, sợ rằng anh chàng vừa rồi không nói dùng tiền đập vào, mà là ngược lại rồi.

Tống Hiểu Phân rất thoải mái, đương nhiên đi theo phía sau cái mông Dương Thiên Lôi, sau đó cùng ngồi bên cạnh hắn, còn hì hì cười trộm không ngừng.

Ba người Lý Ngọc đều rất nghi ngờ, thấy thế nào cũng có cảm giác quan hệ giữa Dương Thiên Lôi và Tống Hiểu Phân không giống bình thường. Hơn nữa ba người đều đã rõ ràng thân phận kinh người và tính cách bưu hãn của Tống Hiểu Phân, nào dám có chủ ý gì. Ngược lại không phải bởi vì Dương Thiên Lôi, trước kia để Dương Thiên Lôi theo đuổi là một chuyện, nhưng hoàn cảnh sinh hoạt của bọn họ lại rất rõ ràng, đừng nói là Tống Hiểu Phân, cho dù là chính bản thân bọn họ cũng không phải là người có thể tùy tiện yêu đương người nào đó. Nói chuyện yêu đương, chơi đùa một chút còn có thể, thế nhưng muốn đi tới bước cuối cùng lại liên quan tới ý kiến, quan hệ lợi hại của rất nhiều người, cũng có thể nó là "môn đăng hộ đối" chân thực nhất.

Chơi với Tống Hiểu Phân? Cho bọn họ mười lá gan cũng khong dám. Hơn nữa, mỹ nữ trong lớp coi như rất nhiều, tuy rằng không thể so sánh được với vẻ mỹ lệ thiên nhiên của Tống Hiểu Phân, thế nhưng lại thừa phần mê hoặc, động lòng người, ngay cả trang phục cũng không chê vào đâu được!

Lý Ngọc với thân phận thân bí đối với những điều này có vẻ như rất không để ý, nhưng hắn cũng không dám, thậm chí rất chán ghét Tống gia, tên ghê tởm chiều hôm nay không phải là người Tống gia sao? Hết giận chính là, còn bị đánh thành đầu heo. Đáng tiếc, đường tỷ Lý Hàn Mai sống chết không chịu nói cho hắn, người bạn trai bưu hãn trong miệng Tống Hiểu Nam thề thốt phải phế hoàn toàn mới cam lòng là ai.

Lúc ngồi xuống, ánh mắt ba người Lý Ngọc lướt qua lướt lại tìm kiếm mục tiêu. Lý Ngọc còn tốt, Mã Hiểu Hổ và Trần Đao không một chút che giấu kích động trong lòng, cũng nhỏ giọng bình luận. Dương Tiên Lôi vốn không có hứng thú với điều này, với tâm cảnh trên núi không thấy mây, mỹ nữ cấp bậc nào còn chưa nhìn thấy qua? Hoặc có lẽ đã thỏa mãn? Đừng nói là mấy người Trương Tử Hàm, Lăng Hi, cho dù là đám người Tiếu Vân, Tiếu Tình qua đây, loại khí chất tu luyện giả độc nhất vô nhị như vậy xuất hiện tại nơi này, nhất định oanh động toàn bộ thế giới.

Chỉ là Dương Thiên Lôi muốn chân chính "hóa phàm", rất chủ động gia nhập vào trận doanh ba người, ánh mắt cũng theo đó chuyển động, cũng có chút lời bình, hoàn toàn không để ý tới phẫn nộ và lườm nguýt của Tống Hiểu Phân, điều này khiến ba người Lý Ngọc sửng sốt, cái gì thế, biến thái mãn phân thi vào đại học, nói tới nữ nhân cũng không chê vào đâu được, để ba người liên tiếp gật đầu.

- Buồn nôn!

Tống hiểu Phân đối với hành động có mắt không tròng của Dương Thiên Lôi rốt cuộc cũng không nhịn được nữa, quay đầu sang ba người Lý Ngọc, khinh bỉ thấy rõ, trực tiếp không chút che giấu nói.

- Mỹ nữ chính là ban ơn của thượng đế chon am nhân, thân là nam nhân, chúng ta sao có lý không thưởng thức? Sao có thể không thành kính tiếp nhận? Đối với mỹ nữ mà có mắt không tròng, đây chính là trời oán đất oán, càng là đại bất kính đối với thượng đế, sao lại là buồn nôn?

Để Tống Hiểu Phân không nói được gì, Dương Thiên Lôi dĩ nhiên quay đầu nhìn chằm chằm vào nàng, bảo tướng trang nghiêm nói.

Ma ba người Lý Ngọc trợn to hai mắt nhìn, gật đầu như mổ thóc, vốn có chút xấu hổ khi bị Tống Hiểu Phân nói, ba người rất nhanh nhìn chằm chằm vàoTống Hiểu Phân với vẻ mặt đỏ bừng, hoàn toàn là bộ dáng đương nhiên.

Tống Hiểu Phân thực sự muốn đánh cho Dương Thiên Lôi một trận, thưởng thức mỹ nữ sao? Chính mình rõ ràng là một đại mỹ nữ, còn ngồi ngay bên cạnh ngươi, vì sao ngươi không thưởng thức, ngược lại có mắt không tròng nhìn người khác. Lại nhớ tới bộ dáng ngay từ đầu đã không quan tâm chính mình, thậm chí còn có vẻ chán ghét chính mình của Dương Thiên Lôi, Tống Hiểu Phân hận tới nghiến răng ken két. Bất quá, lúc này đánh một trận hiển nhiên là không thể. Cái đầu nhỏ vừa chuyển, Tống Hiểu Phân cúi sát sang bên, như vô ý nói bên tai Dương Thiên Lôi:

- Cậu nói cái gì? Tôi không nghe rõ! Lập lại một lần nữa.

Dương Thiên Lôi sợ tới lui nhanh ra phía sau, cái gì thế, hai người vốn đang ngồi cùng một chỗ, Tống Hiểu Phân nghiêng đầu sang, khoảng cách giữa hai người không quá hai cm, dù là Dương Thiên Lôi cũng không chịu nổi.

- Tôi nói, mỹ nữ là thượng đế…

Dương Thiên Lôi rành rọt từng tiếng một nói lần nữa.

- Được! Đêm nay trở về để Tuyết tỷ kiến thức bộ mặt thật của cậu! Hừ hừ…

Tống Hiểu Phân phất tay quay quay trước mặt Dương Thiên Lôi một chút. Con mẹ nó, trong tay nha đầu này không phải điện thoại đi động thì là cái gì.

Đúng lúc này, một đạo thân ảnh đi tới, trong phòng đang loạn thành một đoàn nhất thời xuất hiện tiếng sợ hãi than thở oa oa, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía bục giảng, toàn bộ đều mở to hai mắt nhìn, cả nữ sinh cũng không ngoại lệ.

Ngay cả Dương Thiên Lôi cũng kinh ngạc nhíu mày, đây không phải là mỹ nữ lãng diễm Hummer Lý Hàn Mai hay sao?

Chiếc váy ngắn màu lam, áo màu trắng, cổ ao vốn là địa phương nên kéo xuống, viền màu lam, hai bên trái phải có đóa hoa màu xanh da trời, khiến thân hình hoàn mỹ của nàng được phụ trợ vô cùng nổi bật, nhưng khí chất toàn thân lại hoàn toàn thay đổi, mái tóc dài được thả nhẹ phía sau, toàn thân có thể tinh tế đặc biệt, xinh đẹp thanh nhã, còn có một tia thành thục tháo vát!

Nếu như không phải khí tức của Lý Hàn Mai không thể tránh được nhận biết của Dương Thiên Lôi, sợ rằng Dương Thiên Lôi đã không thể liên hệ mỹ nữ thành thục cao nhã trước mắt với Lý Hàn Mai lạnh lùng bất cận nhân tình.

- Được rồi, mọi người yên tĩnh một chút!

Lý Hàn Mai nhẹ nhàng gỗ gõ bàn, ánh mắt đảo qua mọi người, thời điểm nhìn thấy Dương Thiên Lôi tựa hồ không hề quen biết, thanh âm ôn hòa nói. Tuy rằng không thể che giấu được vẻ lạnh lẽo từ sâu trong xương cốt, nhưng đã êm tai hơn rất nhiều.

Nhất thời toàn bộ phòng học đều yên tĩnh lại, nam sinh cả đám duỗi thẳng thắt lưng, ánh mắt sáng lấp lánh nhìn chằm chằm vào lão sư mỹ lệ không thể khinh nhờn. Tuy rằng trong lớp có không ít mỹ nữ, thế nhưng so sánh với loại hình tràn đầy thành thục lẫn thanh thuần này của Lý Hàn Mai thực sự kém quá xa, cho dù là Tống Hiểu Phân với vẻ đẹp thanh thuần cũng chỉ là một bông hoa nhỏ nhỏ đang kỳ hé nở bên cạnh đại mỹ nữ đang kỳ xinh đẹp nhất mà thôi.

- Tôi là Lý Hàn Mai…

Lý Hàn Mai mới nói xong tên của mình, toàn bộ phòng học không biết là kẻ nào đi đầu, có lẽ rất nhiều người đều đi đầu, liền bộc phát tiếng vỗ tay vang dội, thậm chí ngay cả Tống Hiểu Phân cũng hiện rõ vẻ mặt cực kỳ hâm mộ và mơ ước nhìn Lý Hàn Mai, bộ dáng thổn thức không ngớt.

- Cô ta rất nổi danh?

Dương Thiên Lôi không khỏi Lý Ngọc, mà nhẹ giọng hỏi Tống Hiểu Phân.

- Ngay cả nàng cũng không biết, cậu ôm cái gì vào khảo cổ học? Chẳng lẽ cậu là người sao hỏa tới trái đất!

Tống Hiểu Phân trắng mắt liếc nhìn Dương Thiên Lôi, bỗng nhiên cảm giác rất kỳ quái:

- Mỹ nữ chính tông như vậy, vì sao cậu không nhìn?

- …

Dương Thiên Lôi không nói gì, quay đầu sang bên cạnh.

Ánh mắt của Lý Ngọc cũng lấp lánh nhìn chằm chằm vào Lý Hàn Mai, thậm chí trên mặt còn nở nụ cười đắc ý, bộ dạng này rất rõ ràng, mỹ nữ gì đó, trước mặt đường tỷ của chính mình cũng chỉ là lờ mờ không ánh sáng? Hơn nữa đường tỷ của chính mình không phải dựa vào khuôn mặt để thu được vinh dự và danh tiếng.

- Sau này tôi sẽ là chỉ đạo viên của các anh chị, cũng là chủ nhiệm lớp. Tôi đảm nhiệm khảo cổ học khái luận và chương trình học thực tiễn năm thứ ba.

- Tiếp theo, tôi điểm danh tới nguồi nào, người đó đứng lên đáp lại. Trước tiên đơn giản quen biết lẫn nhau một chút.

Lý Hàn Mai lấy ra một tờ danh sách:

- Dương Thiên Lôi!

Dương Thiên Lôi thi vào trường đại học giành được mãn phân, được nhận tuyển từ sớm, không cần nghi ngờ chính là người đầu tiên trong danh sách, số thứ tự trong danh sách cũng chính là số hiệu cá nhân sinh viên sau này, thông thường cũng dựa theo thành tích thi vào trường đai học để xếp loại, cũng có dựa theo quê quán của sinh viên để xếp loại, các loại không giống nhau.

- Đến!

Đương Thiên Lôi đứng dậy, lên tiếng.

- Thi vào trường đại học mãn phân, rất không tồi!

Lý Hàm Mai nhìn Dương Thiên Lôi, mang theo một tia tán thưởng nói. Chỉ là Dương Thiên Lôi biết rõ, cô nàng này hoàn toàn nói theo tình thế một chút mà thôi.

Sau khi Dương Thiên Lôi ngồi xuống, Lý Hàn Mai đọc tiếp:

- Tống Hiểu Phân!

- Đến! Lý lão sư, cô là thần tượng của em nha…

Tống Hiểu Phân đứng dậy, có vẻ kích động nói.

- Trong tương lai em cũng giống như tôi, thành tích nhất định không tồi!

Tuy rằng Lý Hàn Mai nói với Tống Hiểu Phân, nhưng ánh mắt lại rất kín đáo phát nhìn trừng trừng về phía Dương Thiên Lôi.

Rất nhanh đã kết thúc điểm danh, lớp học tổng cộng có năm mươi sáu người, có hai người không tới.

- Ngày kia chính thức khai giảng, ngài mai, moi người nghỉ ngơi một ngày đêm, từ ngày kia bắt đầu quân huấn (huấn luyện quân sự), trong vòng một tháng, hoàn toàn phong bế. Quân huấn qua đi sẽ tiến hành họp mặt lớp một lần nữa, tranh cử ban cán cộ. Cô cậu nào có hứng thú có thể chuẩn bị một bài diễn thuyết trước. Tổng cộng có năm chức vị, lớp trưởng, bí thư chi đoàn, ủy viên học tập, ủy viên sinh hoạt, ủy viên thể dục, theo phương thức truyển chọn chân dủ, mặc kệ người nào, cô cậu nào có ý định gì đó, không cần phải tới tìm tôi! Được rồi, họp mặt lớp dừng lại tại đây! Các cô cậu có thể ăn uống một chút rồi tự do ra về!

Lý Hàn Mai thẳng thắn lưu loát nói.

Chỉ là thanh âm còn chưa dứt, oanh một tiếng, cả nam lẫn nữ, dĩ nhiên có non nửa rời khỏi chỗ ngồi, có người trực tiếp chỉnh đốn y phục của chính mình, lớn tiếng hô lên:

- Lý lão sư, giúp em lý một chữ đi!

Ngay cả Tống Hiểu Phân, Mã Hiểu Hổ, Trần Đào cũng trong nhóm người này.

Nổi danh như vậy sao? Trong lòng Dương Thiên Lôi buồn bực. tuy rằng không thể nhìn ra được tuổi tác thực của Lý Hàn Mai, thế nhưng khẳng định không thể quá già, hẳn là chừng giữa hai mươi lăm và ba mươi tuổi, quá giàmà nói, lấy thân phận của nàng, không có khả năng không kết hôn, mà quá trẻ mà nói, nàng có bằng giáo sư nha, rất không có khả năng.

Loại tuổi tác như thế này, vì sao có thể nổi danh như vậy? So với đại minh tinh không khác nhau, còn có người muốn ký tên?

Lý Hàn Mai nhíu nhíu mày, nhưng nhìn bộ dáng nhiệt tình của mọi người, vẫn không thể không dừng bước chân, cánh tay ngọc rất nhanh ký tên của chính mình, sau khi ký được mấy người, nhìn xu thế của mọi người, còn có ánh mắt nhìn chằm chằm, Lý Hàn Mai mặc kệ rồi, nói:

- Sau này còn có cơ hội, ngày hôm nay dừng ở đây!

- Vì sao cậu không đi?

- Vì sao cậu không đi?

Lý Ngọc và Dương Thiên Lôi trừng đôi mắt to trừng đôi mắt nhỏ hỏi lẫn nhau.

- Cũng đúng, tham gia vào cuộc náo nhiệt này làm gì, sau này còn có cơ hội mà… Hắc hắc…

Lý Ngọc vừa cười vừa nói, hiển nhiên người này không có dự định bại lộ quan hệ giữa hắn và Lý Hàn Mai.

Đọc truyện chữ Full