DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 4987 QUYẾT KHÔNG NUỐT LỜI!".

Sắc mặt của Thương Lan Võ Thần cũng trở nên khó coi.

Tốc độ của ông ta cực nhanh, như một tia chớp, vượt qua tất cả mọi người, xông tới chỗ Thái Thiên Võ Thần.

Vừa đến gần đã ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc.

Cúi xuống nhìn, hơn một nghìn thi thể chất đống dưới đất.

Hầu hết là người của Thái Thiên Võ Thần.

Chỉ có số ít mặc áo giáp màu đen, là cường giả bên cạnh Ám Thiên Võ Thần.

Mặt đất nứt toác, ngọn núi sụp đổ, bụi đất mù mịt, mùi máu tanh nồng.

Cách đó không xa có mấy bóng người vẫn đang quấn lấy nhau.

Cùng với một âm thanh nặng nề vang lên.

Bốp!

Một bóng người bay ra.

Va vào sườn núi gần đó như một viên đạn pháo.

Sườn núi lập tức nổ tung thành bột mịn.

Thương Lan Võ Thần nhìn kĩ, thấy một người đang nằm trên sườn núi đổ nát, mãi không gượng dậy nổi.

Hiển nhiên người đó đã không còn sức để đứng lên nữa.

Thương Lan Võ Thần không khỏi trợn trừng mắt.

Ông ta nhận ra huyết nhân kia!

Chính là Thái Thiên Võ Thần!

Thương Lan Võ Thần lập tức xông tới, đỡ Thái Thiên Võ Thần dậy, đâm châm vào người ông ta, rồi nhét đan dược vào miệng.

Một lát sau, trạng thái của Thái Thiên Võ Thần mới ổn định, cuối cùng cũng miễn cưỡng đứng dậy được.

Lúc này, Thương Lan Võ Thần mới quan sát Thái Thiên Võ Thần.

Cả người ông ta chi chít vết thương.

Hơn nữa... đây không phải vết thương bình thường.

Hầu hết máu thịt ở hai chân ông ta đã bị móc mất, ngực và bụng đều có một cái lỗ máu tươi đầm đìa, có thể nhìn thấy cả nội tạng trong người.

Ngoài ra, hai tai ông ta cũng bị giật xuống, một mắt bị móc, sống mũi cũng chỉ còn một nửa...

Thương Lan Võ Thần thấy thế, cuối cùng cũng tin lời của Lâm Chính.

Đây không phải chuyện đùa.

Thái Thiên Võ Thần này... quả thực đang cướp đoạt máu thịt.

"Thái Thiên, ông vẫn ổn chứ?".

Thương Lan Võ Thần vội hỏi.

"Tạm thời... chưa chết được..."

Thái Thiên Võ Thần khàn giọng đáp.

Nếu không nhờ Thương Lan Võ Thần dùng châm bạc đâm vào ốc tai thì ông ta gần như không nghe thấy Thương Lan Võ Thần nói gì.

"Nghe đây, Ám Thiên Võ Thần đã nhập ma, bây giờ ông ta chính là quái vật! Nếu hôm nay không giết được ông ta, thì sau này ông ta sẽ giết chúng ta như ngóe!".

Thái Thiên Võ Thần vừa thở hồng hộc vừa nói, dường như đã sức cùng lực kiệt.

Thương Lan Võ Thần biết không còn trông mong gì được vào ông ta nữa.

Nhưng không phải ông ta không có sự tự tin.

Ám Thiên Võ Thần đấu với Thái Thiên Võ Thần chắc chắn đã tiêu hao không ít sức lực.

Bây giờ đấu với ông ta không phải không có phần thắng.

"Được rồi, ông yên tâm khôi phục thân xác đi! Hôm nay, tôi sẽ giết bằng được ông ta!".

Thương Lan Võ Thần khàn giọng nói, sau đó đứng lên nhìn về phía Ám Thiên Võ Thần cách đó không xa.

Giờ phút này, Ám Thiên Võ Thần cũng mới giết xong mấy người hầu cuối cùng của Thái Thiên Võ Thần, đang tiến về phía này.

Bây giờ Thương Lan Võ Thần mới nhìn rõ dáng vẻ của Thái Thiên Võ Thần.

Ông ta ngây ra như phỗng.

Lúc này, Ám Thiên Võ Thần có bốn cánh tay, bốn cái tai, ngoài ra, hai chân ông ta còn dính rất nhiều những mẩu thịt kỳ quái.

Đó đều là thịt của Thái Thiên Võ Thần.

Nhìn chúng giống như những miếng vá, trái một mẩu phải một mẩu dính vào hai chân Ám Thiên Võ Thần.

Đôi mắt ông ta đen sì, chứa đầy tà khí, sắc mặt trắng bệch không chút tình cảm, đi từng bước về phía này.

Tà khí ngút trời gần như che lấp hoàn toàn chút ánh sáng ảm đạm tỏa ra từ tầng nham thạch trên đỉnh.

Hơi thở của Thương Lan Võ Thần trở nên nghẹn lại, ngây ra nhìn người đang đi tới.

Luồng khí thế này khiến tinh thần của ông ta cũng trở nên run rẩy.

"Rốt cuộc đây là quái vật gì vậy?".

Thương Lan Võ Thần thì thào.

Vèo vèo vèo.

Đúng lúc này, rất nhiều tiếng phá không vang lên.

Chỉ thấy vô số cao thủ của phủ Thương Lan và thế gia Lệnh Hồ bay về phía này, rồi hạ xuống đất.

Mấy nghìn người bao vây Ám Thiên Võ Thần chặt như nêm cối.

Thương Lan Võ Thần thấy thế cũng yên tâm hơn hẳn.

"Nhiều cường giả như vậy, đủ để ông ta mệt chết!".

Thương Lan Võ Thần mỉm cười.

Những người mới đến đều bị vẻ ngoài quái dị của Thương Lan Võ Thần làm cho kinh hãi.

"Đây... đây là Ám Thiên Võ Thần sao?".

"Sao ông ta lại trở thành thế này?".

"Đáng sợ quá..."

"Thái Thiên đại nhân đâu?".

Mọi người vô cùng kinh ngạc, châu đầu ghé tai.

Thương Lan Võ Thần tung người nhảy lên không trung, lớn tiếng hét.

"Mọi người nghe đây, Ám Thiên đã nhập ma, hút máu thành tính, không còn tình người, ông ta đã không còn được coi là con người, mà chính là quái vật. Nếu để ông ta hoành hành ở long mạch dưới lòng đất, thì vô số người vô tội sẽ bị giết hại! Hôm nay, chúng ta sẽ trừ hại cho long mạch dưới lòng đất! Giết Ám Thiêm cho tôi! Ai có thể giết được Ám Thiên, tôi hứa sẽ ban thưởng tất cả truyền thừa Võ Thần của Ám Thiên cho người đó, tôi không lấy một xu!".

Ông ta vừa dứt lời, tất cả mọi người như nín thở, mọi đôi mắt đều trở nên tham lam.

"Thương Lan đại nhân, ông nói thật chứ?".

Một cao thủ của thế gia Lệnh Hồ vội vàng hỏi.

"Tôi xin thề tại đây! Quyết không nuốt lời!".

Thương Lan Võ Thần giơ tay phải lên nói.

Tất cả mọi người dường như phát điên.

Bọn họ nhìn về phía Ám Thiên Võ Thần, ngoài sát khí hung ác ra thì không còn gì khác.

"Giết!".

Cuối cùng, một người không nhịn được nữa, gầm lên một tiếng, cầm kiếm xông tới.

Có người này xung phong, những người khác cũng không kiềm chế được nữa, nhao nhao xông lên.

Ám Thiên Võ Thần nhanh chóng bị biển người nhấn chìm...

Đọc truyện chữ Full