DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 5121 “HẮN LẠI CÓ THỂ LAY ĐỘNG TẦNG NHAM THẠCH?”.

Ánh mắt Diệp Viêm trở nên nghiêm nghị, toàn thân dâng tràn ý chí chiến đấu.

Thật ra cô gái tóc bạc nói đúng một câu, Lâm Chính năm lần bảy lượt đánh bại hắn thật sự đã khiến hắn sinh ra tâm ma.

Hơn nữa, thiên phú và sự bền bỉ Lâm Chính biểu hiện ra khiến hắn cảm thấy tràn ngập nguy cơ.

Nếu không giết người này, con đường tu hành của hắn cũng không đi được xa.

“Giao cho tôi”.

Diệp Viêm đáp lại, sau đó tích lũy long lực trên hai cánh tay.

Trong nháy mắt, hai tay hắn vừa khôi phục thành tay người lại biến thành vuốt rồng.

Mười ngón của hắn đưa ra, móng tay trở nên sắc bén, mu bàn tay phủ vảy rồng, hai cánh tay trở nên thô to đáng sợ…

Long lực lượn lờ xung quanh người hắn.

Lâm Chính lặng lẽ nhìn Diệp Viêm, nhưng không có vẻ gì ngạc nhiên.

“Mày hấp thu long lực rồi sao? Vì sao mày nhìn thấy tao của hiện tại lại không ngạc nhiên?”.

Diệp Viêm hỏi.

“Long lực? Long lực là gì?”.

Lâm Chính hỏi.

“Mày không biết sao?”.

“Mày đang nói tới năng lượng ở dưới lòng đất sao?”.

“Đúng”.

“Hấp thu một ít”.

“Mày biết cách hấp thu long lực? Lâm Chính, thiên phú của mày thực sự khiến tao kinh ngạc”.

“Cũng tạm, nhưng người như mày trở thành dáng vẻ gì tao cũng không kinh ngạc, bởi vì mày vốn là một tên điên”.

Lâm Chính bình tĩnh nói.

“Nhưng hôm nay mày phải chết ở đây!”.

Diệp Viêm quát lên, cũng không nhiều lời, xông thẳng về phía Lâm Chính.

Lần này tốc độ của Diệp Viêm nhanh hơn trước kia gấp mười lần.

Hơn nữa, sức mạnh phi thăng kết hợp với uy lực mà long lực sản sinh ra càng trở nên vô cùng khủng khiếp.

Lúc này, Diệp Viêm muốn giết Tiếu Thiên Võ Thần chắc chắn không phải chuyện gì khó.

Nhưng Lâm Chính lại không có vẻ gì sợ Diệp Viêm.

Dù Diệp Viêm đằng đằng sát khí xông đến, Lâm Chính vẫn tỏ ra vô cùng bình tĩnh.

“Long Trảo Thủ!”.

Diệp Viêm hét lên, móng vuốt sắc bén đánh đến từ xa.

Keng!

Vuốt sắc bén phóng ra năm luồng khí tức đáng sợ, đánh về phía Lâm Chính với khí thế không gì có thể ngăn chặn.

Nhưng Lâm Chính không tránh không né, nhẹ nhàng vung tay lên.

Ầm!

Năm vuốt rồng bị đánh tan.

“Cái gì?”.

Diệp Viêm sửng sốt.

Lâm Chính trở tay rút Tuyệt Thế Tà Kiếm chém về phía Diệp Viêm.

Xoẹt!

Lúc này Tuyệt Thế Tà Kiếm bùng nổ một luồng kiếm quang dài trăm trượng, bay về phía Diệp Viêm.

Diệp Viêm kinh ngạc, lập tức sử dụng long lực che phủ toàn thân.

Trong nháy mắt, cơ thể của hắn lại mọc ra nhiều vảy rồng.

Sau khi kiếm quang đánh đến, vảy rồng bị phá tan một nửa. Diệp Viêm cũng bị đánh bay đi, đập mạnh xuống đất.

Kiếm khí còn lại bay lên trời, va đập vào tầng nham thạch bên trên.

Ầm ầm!

Tầng nham thạch lay chuyển.

“Hả?”.

“Hắn lại có thể lay động tầng nham thạch?”.

“Hơn nữa… hắn còn đánh tan long lực của Diệp Viêm một cách dễ dàng… Chẳng lẽ long lực của hắn mạnh hơn Diệp Viêm?”.

Đám người cô gái tóc bạc đầy kinh ngạc, không khỏi lên tiếng.

Diệp Viêm bò dậy từ dưới đất.

Hắn ho khan hai tiếng, thở hổn hển, vảy rồng trên người rơi mất một nửa. Đợi xua đi vảy rồng, triệt tiêu long lực mới nhìn thấy nơi ngực hắn có vết kiếm rất sâu, máu chảy ra ngoài từ vết kiếm, nhuộm đỏ thân dưới của hắn.

"Diệp Viêm, anh có ổn không?”.

Cô gái tóc bạc lên tiếng hỏi.

“Không sao”.

Diệp Viêm lấy châm bạc đâm lên người, giúp vết thương của mình khôi phục.

Lúc này cô gái tóc bạc đi tới.

“Được rồi Diệp Viêm, anh lui xuống đi, để tôi đối phó người này!”.

“Hắn là của tôi!”.

Diệp Viêm ngây ra một lúc rồi đáp.

Đọc truyện chữ Full