DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 5287 “BÂY GIỜ ÔNG CÓ THỂ NÓI CHO TÔI BIẾT RỒI CHỨ?”

Sau khi Long Mạch tộc trải qua cuộc thảm sát lần trước cũng không còn mấy người sống sót.

Nếu người này thực sự có liên quan đến Long Mạch tộc, Lâm Chính quả thực muốn căn cứ vào tình hình mà cân nhắc xem có nên thu nhận ông ta hay không.

Rốt cuộc, rất có thể sau này anh sẽ phải đối mặt với Đại hội.

Nếu quy mô và sức mạnh của Đại hội lớn hơn anh tưởng tượng thì chỉ với thực lực hiện tại của Lâm Chính sẽ không thể chống lại họ.

Sức mạnh của Đại hội trải rộng đến mọi nơi trên thế giới.

Bất luận là tầng lớp dưới đáy xã hội hay là tầng lớp tinh hoa đều có dấu vết của Đại hội.

Nhưng điều khiến Lâm Chính kinh ngạc hơn nữa là người của Đại hội dù ở đâu cũng có thể hoàn toàn kiểm soát được tình hình khu vực đó.

Sự xuất hiện của đám người A Hải đã hoàn toàn thay đổi nhận thức của Lâm Chính về Đại hội.

"Không những có tu vi đáng gờm, bọn họ còn có kho vũ khí đáng sợ".

Lâm Chính đã vô cùng kinh ngạc.

Anh chưa bao giờ nghĩ rằng Long lực có thể bị khống chế.

Ông già đằng trước đương nhiên không hiểu nổi Lâm Chính đang nói gì.

Ông ta trợn mắt nhìn Lâm Chính, một lúc lâu sau mới đáp lời: "Nói năng hàm hồ, tha mạng cho tôi? Trước giờ chưa từng có kẻ nào dám nói với tôi như vậy".

Nhưng lúc ông ta vừa dứt lời.

Một lực mạnh kinh hoàng đến nỗi không thể chống đỡ giáng lên vai ông Long.

Trong chốc lát, đầu gối của ông Long nổ tung, không tự chủ được mà quỳ thụp xuống đất.

Rầm!

Mặt đất bị đập vỡ.

Sở Tử Minh đang trốn trong căn phòng nhỏ nhìn thấy cảnh tượng này qua khe cửa thì hoàn toàn chết lặng.

"Việc này... làm sao có thể?"

Sở Tử Minh sửng sốt, kinh ngạc lẩm bẩm.

Trong suy nghĩ của anh ta, ông Long là bất khả chiến bại.

Tuy biết Lâm thần y ở Giang Thành võ công cao cường, nhưng Sở Tử Minh cho rằng nếu đến Giang Thành mà có ông Long đi theo bảo vệ thì cho dù là Lâm thần y cũng không thể làm gì được anh ta.

Nhưng hôm nay chứng kiến cảnh này, Sở Tử Minh liền biết mình đã mắc một sai lầm lớn!

Lâm thần y của Giang Thành này không phải chỉ võ công cao cường, mà sức mạnh còn ngang với một vị thần!

Ông Long - người đã đánh bại vô số cao thủ đỉnh cao thậm chí không thể phản đòn khi đứng trước mặt Lâm thần y...

"Thôi xong rồi..."

Sở Tử Minh lẩm bẩm.

"Ông có thể cảm nhận được sức mạnh này không?"

Lâm Chính chậm rãi đi đến trước mặt ông Long, cúi đầu nhìn ông Long giờ đã gãy cả hai chân rồi hỏi.

"Đây... đây cũng là Long lực sao? Không, Long lực bình thường không bao giờ có thể thuần khiết như vậy. Đây... đây... là... đây là một loại sức mạnh còn vượt xa Long lực. Đây là Long lực phi thăng sao, đây... đây rốt cuộc là gì chứ?"

Ông Long mở to mắt lẩm bẩm.

Ông ta không thể biết được đây là thứ sức mạnh gì.

Nhưng ông ta biết rõ mình căn bản không có khả năng chống lại chủ nhân của loại sức mạnh này...

“Bây giờ ông có thể nói cho tôi biết rồi chứ?”

Lâm Chính nhìn ông Long, bình thản nói.

"Cậu... cậu là ai?"

Ông Long run rẩy hỏi: "Cậu... cậu đến từ long mạch dưới lòng đất sao?"

"Đúng vậy, nhưng tôi không phải thành viên của Long Mạch tộc".

Lâm Chính trầm mặc một lát, mặt không cảm xúc nói: "Nghiêm túc mà nói, tôi là vua của Long Mạch tộc!"

"Cậu không phải thành viên Long Mạch tộc, nhưng lại là Long Mạch tộc vương?"

Ông Long bị lời nói của Lâm Chính làm cho đứng hình.

"Ông, là ai?"

Lâm Chính trầm giọng.

Ông Long há hốc miệng, sau đó mới khàn khàn giọng đáp: "Tôi... là người của Long Mạch tộc, nói đúng hơn là tội nhân của Long Mạch tộc..."

"Tội nhân?"

"Đúng vậy... tôi... tôi là tội nhân bị lưu đày của Long Mạch tộc..."

Đọc truyện chữ Full