DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4716

Chương 4716

Vợ bác cả gật đầu: “Đúng vậy, nghe nói ba mẹ con bọn họ đã lưu lạc bên ngoài tròn năm năm, sau đó mới được Triều Viễn nhận trở về.”

“Các vị trưởng bối, mọi người nhìn thằng bé đứng bên cạnh kia đi, cậu bé tên Quan Tử Việt, đó mới là người được sinh ra sau khi kết hôn!”

Lời vợ bác cả vừa nói nghe như đang giải thích thân phận của đám nhỏ.

Nhưng người tỉnh tế vừa nghe sẽ phát hiện, trong lời nói của bà ta còn có ám chỉ khác!

Bà cô mười ba vốn đã không thích Tô Lam.

Vừa nghe lời vợ bác cả nói, bà ta lại càng không vui: “Cái gì? Lưu lạc bên ngoài năm năm mới nhận vê?”

Vừa nói tới đây, bà ta lại quay đầu nhìn về phía Quan Triều Viễn, vẻ mặt không đồng ý: “Triều Viễn, cô nói cho cháu biết, hiện tại có một số cô gái vì có thể gả vào nhà giàu có mà hao tổn tâm cơ, có thể nói là bất chấp mọi thủ đoạn!”

“Nhưng cháu nhất định phải tỉnh táo, không thể bị người lừa gạt được!”

Tô Mỹ Chi đã hiểu chuyện, cô bé bước tới: “Mẹ của cháu rất hiền lành, mẹ sẽ không nói xạo lừa người! Cháu và anh trai là con của chai”

Bà cô mười ba thấy Tô Mỹ Chi hùng hổ như vậy, lập tức mất hứng: “Cháu xem đứa nhỏ này một chút, sao chẳng biết đúng mực là gì vậy, một chút gia giáo cũng không có?”

“Có người nào lại nói chuyện với trưởng bối như cháu không? Tính ra mọi người ở đây đều là ông bà cụ của cháu, vậy mà cháu lại không biết chào hỏi một tiếng!”

“Không biết cái gì gọi là kính già yêu trẻ sao?”

Tô Duy Hưng đang đứng bên cạnh vừa nghe đến đây lại không nhịn được.

Cậu bé lạnh lùng mở miệng: “Kính già yêu trẻ? Đương nhiên bà cũng phải yêu trẻ thì chúng cháu mới có thể kính già được!”

“Tự dưng bà vu khống cho mẹ chúng cháu, còn muốn chúng cháu tôn trọng bà thế nào được?”

Bà cô mười ba đã lớn tuổi, cũng có một chút uy vọng trong nhà họ Quan.

Nghe được đôi long phượng thai này chống đối mình như vậy, lập tức giận tím mặt: “Anh cả, Triều Viễn, hai người đã thấy rõ ràng chưa? Đây là đôi long phượng thai Tô Lam mang từ bên ngoài về đây!”

“Đúng là không có chút gia giáo nào, thật đúng là mẹ nào con nấy!”

Vợ bác cả và vợ bác hai thấy mình khích bác ly gián thành công.

Hai người liếc nhau, trên mặt lộ ra vẻ dương dương đắc ý.

Lúc đầu bác cả và bác hai cũng không muốn thấy tình cảnh này xuất hiện.

Nhưng từ sau khi Quan Triều Viễn thoát khỏi nhà họ Quan tự lập môn hộ.

Ông cụ Quan chẳng những không giao vị trí người thừa kế nhà họ Quan ra, trái lại còn không ở đây nữa.

Chuyện này chứng tỏ ông ta đang đợi Quan Triều Viễn hồi tâm chuyển ý, một lần nữa trở về quản lý sản nghiệp nhà họ Quant Cho nên lần này, vợ bác cả và vợ bác hai mới khích bác ly gián như vậy.

Người đàn ông của hai người bọn họ còn chưa phát biểu bất kỳ câu gì.

Chỉ yên lặng ngồi bên cạnh chờ xem chế giêu!

Quan Triều Viễn cảm thấy mất mặt, lại càng không còn mặt mũi một lần nữa trở lại nhà họ Quan!

Vợ bác hai nhà họ Quan như còn lo chuyện này chưa đủ ồn ào.

Bà ta mở miệng, lời như trấn an nhưng kì thực lại là lửa đổ thêm dầu: “Mấy vị trưởng bối, xin mọi người hãy bớt giận đi ạ!”

Đọc truyện chữ Full