DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4727

Chương 4727

Là về chuyện của Hạ Phi Dương sao?

Trong lòng Tô Lam chợt nhảy lên.

Cô vội hốt hoảng nhảy tới vấn đề khác: “Hôm nay là ngày cúng tế của dòng tộc nhà anh, em bận bịu nguyên ngày, giờ phải đi tắm trước, đợi tắm xong lại nghe anh giải thích!”

Quan Triều Viễn nhìn dáng vẻ trốn tránh của cô, buộc lòng phải buông tay.

Tô Lam tựa như con thỏ rồi lại như làn khói chui vào phòng tắm.

“Dù sao thì đêm nay em cũng không thể chạy thoát được.”

Quan Triều Viễn nhẹ nhàng ấn vài cái trên khóa điện tử, cửa triệt để khóa chết, thậm chí còn bị đổi mật khẩu.

Trong phòng tắm, Tô Lam có chút không yên lòng nhìn ra ngoài.

Ngón tay không ngừng ấn ấn phía trên chốt mở khóa.

“Tại sao anh phải giải thích với em?

Anh vốn không cần phải giải thích!”

“Rõ ràng Hạ Phi Dương đã nói cô ta chỉ từng mang thai con của anh, điều đó chứng minh đứa bé kia đã không còn tồn tại.”

“Đó đã là quá khứ rồi, em không nên để trong lòng…”

Tuy ngoài miệng cô nói như vậy, nhưng trong lòng Tô Lam vẫn không cách nào bước qua đạo khảm ấy.

Nếu cô ta từng có con với Quan Triều Viễn, vậy chứng minh hai người bọn họ đã từng…

Vừa nghĩ tới Quan Triều Viễn đã từng làm những chuyện như đã từng làm với cô với những người phụ nữ khác, cô lại không nhịn được run rẩy cả người.

“Tô Lam, cô tỉnh táo lại cho tôi!

Không nên suy nghĩ lung tung nữa!”

“Miên man suy nghĩ cái gì?”

Ngay lúc Tô Lam đang liều mạng thôi miên mình, đột nhiên phía sau truyền đến giọng nói lạnh lùng.

Chợt quay đầu nhìn sang, chỉ thấy Quan Triều Viễn đang mặc đồ tây giày da đứng ngoài cửa.

Cặp mắt anh rơi trên người mình, càn rỡ không chút tị hiềm.

“Trời ạ, sao anh có thể vào đây được?”

Tô Lam hét lên một tiếng, vô thức muốn đưa tay kéo lấy khăn tắm.

Nhưng vì quá căng thẳng, dưới chân trợt một cái, cả người trực tiếp ngã bay vào lòng Quan Triều Viễn.

Trong tay cô còn đang lôi khăn tắm, cả người đã hoàn toàn ngơ ngác.

“Bà Quan, anh là một người đàn ông đang tuổi tráng niên, cho dù anh có không suy nghĩ tới chuyện này như thế nào đi nữa, nhưng em yêu thương nhung nhớ anh như vậy, sợ rằng anh sẽ không cầm giữ được!”

Nghe thấy giọng nói mang theo mấy phần nhạo báng của Quan Triều Viễn, Tô Lam hét lên, vội vàng dùng áo tắm bọc lấy thân thể mình!

Cô vô cùng phòng bị mà nhìn chằm chăm Quan Triều Viễn không dám buông tay.

Cô sợ mình không cẩn thận buông tay, khăn tắm sẽ rơi xuống: “Quan Triều Viễn, rốt cục anh còn có chút đạo đức nào không, vậy mà anh lại nhìn lén em tắm!”

“Đầu tiên, hai người chúng ta là vợ chồng hợp pháp!”

Đọc truyện chữ Full