DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4731

Chương 4731

Tô Lam không có hứng thú lãng phí thời gian của mình vào chuyện nhàm chán như vậy.

Cô đang chuẩn bị cúp điện thoại, người đàn ông ở đầu bên kia đã trách móc một trận: “Đương nhiên là vì Quan Triều Viễn không thích thấy người phụ nữ mình yêu nhất làm trợ lý cho đối thủ một mất một còn của mình rồi!”

“Cho nên anh ta vận dụng quan hệ bức ép Lê Chí Sơn. Đối với anh ta, chuyện này cũng chẳng phải việc khó khăn gì, đúng không?”

“Nếu anh gọi điện thoại cho tôi chỉ vì nói mấy chuyện linh tinh này với tôi, tôi nghĩ tôi không có hứng thú tiếp chuyện!”

“Cô không có hứng thú với tôi, nhưng tôi lại có hứng thú với cô! Dùng từ nhất kiến chung tình để hình dung cũng không quá đáng, nhỉ?”

“Anh này, thích một người là chuyện rất nghiêm túc, tuyệt đối không phải thủ đoạn để anh tùy tiện lấy ra trêu chọc phụ nữ, anh hiểu không?”

“Hôm nay là lần đầu tiên tôi nhận điện thoại của anh, cũng sẽ là lần cuối cùng. Sau này anh không nên gọi điện thoại tới nữa, bởi vì chẳng mấy chốc số điện thoại của anh sẽ nằm trong danh sách đen của tôi!”

Sau khi nói xong câu này, Tô Lam trực tiếp cúp điện thoại.

Đúng là buồn chán!

Tô Lam vốn cho rằng cuộc nháo kịch này đã kết thúc như vậy.

Nhưng trong ba ngày kế tiếp, hoa hồng và điểm tâm vẫn đúng lúc xuất hiện trong phòng làm việc của cô.

Điều này khiến cô cảm giác vô cùng căm tức.

Dù sao thì từ khi cô bước vào giới điện ảnh tới nay, tất cả những tên ong bướm bên cạnh cô đều bị Quan Triều Viễn lặng yên không tiếng động xử lý sạch.

Trong thời gian hai năm gần đây, gần như không có mấy người đàn ông còn dám quấy rầy cô.

Nhưng dường như người đàn ông này lại không giống với những người khác!

Hôm nay, mới vừa ăn cơm tối xong, Quan Triều Viễn trực tiếp đi tới trước mặt của cô: “Ba ngày sau em đi tham gia dạ tiệc từ thiện với anh.”

Tô Lam tò mò nhìn anh: “Dẫn em đi tham gia dạ tiệc từ thiện?”

“Lễ phục đặt may sẵn sẽ được đưa tới nhà vào đêm trước dạ tiệc, đến lúc đó em chỉ cần thay là được.”

“Lễ phục đặt may sẵn sao? Nhưng em còn chưa đưa số đo của em cho anh đâu!”

Đột nhiên khóe miệng Quan Triều Viễn cong lên, hình thành một nụ cười quỷ dị.

Ánh mắt anh đảo từ trên xuống dưới, một vòng khắp người Tô Lam.

Tô Lam thấy ánh mắt anh, vô thức ôm chặt ngực, ánh mắt cẩn thận phòng bị.

Chỉ thấy đôi tay thon dài của Quan Triều Viễn bắt đầu phác họa trên không trung: “Ước chừng thế này.”

Khuôn mặt nhỏ nhăn của Tô Lam lập tức đỏ bừng lên: “Vô sỉ”

Sau khi dặn dò xong những chuyện này, Quan Triều Viễn trực tiếp tới phòng làm việc.

Tô Lam đang chuẩn bị trở về phòng mình xét duyệt các đoạn phim ‘Đại Mộng Vô Song 2’ phát tới.

Vừa lúc đó, điện thoại của cô đổ chuông.

Tô Lam cúi đầu nhìn lại, phát hiện là một dãy số lạ hoắc.

“Alo, xin chào.”

Đọc truyện chữ Full