DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4773

Chương 4773

“Đàn anh.”

Tô Lam vừa liếc nhìn đã nhận ra đó là Đỗ Thanh Sở, cô vội vàng phất tay gọi anh ta lại.

Đỗ Thanh Sở quay đầu thì nhìn thấy cô.

Đang muốn chào hỏi thì anh ta thấy phía sau Tô Lam còn có một cô gái vô cùng xinh đẹp.

Anh ta vừa nhìn thấy Mộ Mẫn Loan thì ánh mắt sáng lên, vội vàng ném đồ trong tay đi rồi chạy về phía hai cô.

“Mân Loan, Tô Lam, hai người tới rồi à.”

Tính cách Mộ Mãn Loan khá lạnh nhạt nên chỉ gật đầu rồi cười cười xem như là chào hỏi.

Tô Lam quan sát khắp nơi thì phát hiện nơi bọn họ quay kịch rất lớn, cũng có rất nhiều nhân viên công tác.

“Đàn anh, năm xưa anh nói nguyện vọng của mình là muốn biểu diễn khắp đất nước, cuối cùng hôm nay cũng đã thực hiện được, chúc mừng anh.”

“Cảm ơn.”

Đầu tiên là Đỗ Thanh Sở nói cảm ơn, nhưng sau đó lại nở một nụ cười đắng chát: ‘Chỉ là gân đây xảy ra một số chuyện?”

“Chuyện gì?”

Tô Lam vừa mới mở miệng hỏi thăm thì đã nghe có một tiếng ồn ào vang lên.

Đỗ Thanh Sở võ trán rồi thở dài với vẻ bất đắc dĩ: “Xem đi, phiền phức mà anh nói đã tới rồi đó.”

Mộ Mãn Loan và Tô Lam nghe nói như thế thì quay đầu lại nhìn về phía cổng.

Thì thấy được một bóng dáng vô cùng quen thuộc đang đi về phía này.

Diệp Hân Nguy mặc một bộ váy ngắn màu đỏ đang đứng ngay cổng với vẻ mặt khó chịu.

Cô sai vênh mặt hất hàm sai khiến nhân viên công tác: “Tôi chỉ là yêu cầu các người đưa đón thôi mà? Các người có thái độ gì thế hả?”

“Nếu không phải là mẹ Nam nhờ tôi thì tôi mới lười tới đây diễn kịch nói gì đó đâu.”

“Còn nữa, có một chuyện tôi nhất định phải nói cho rõ ngay từ đầu, hôm nay lời kịch của tôi, tôi nhất định phải đổi theo ý của tôi, nếu như không thể thay đổi thì tôi không diễn, đừng có làm mất thời gian của tôi.”

Diệp Hân Nguy nói tới đây rồi quay người đi về phía cổng.

Đỗ Thanh Sở nhìn thấy cảnh này thì vội vàng đuổi theo.

Anh ta đứng ở bên cạnh Diệp Hân Nguy rồi nói một cách cẩn thận: “Cô Diệp à, cũng chỉ là vài câu lời kịch mà thôi, nếu như cô muốn thay đổi thì cứ thay đổi theo ý cô là được mà.”

Diệp Hân Nguy nghe Đỗ Thanh Sở nói thế mới dừng bước lại.

Cô ta xoay người rồi nở một nụ cười đắc ý, chỉ là sự thỏa hiệp của Đỗ Thanh Sở cũng không khiến tâm trạng của cô †a trở nên tốt hơn được.

Diệp Hân Nguy cũng không định cứ tha cho biên kịch như thế.

Diệp Hân Nguy nhìn về phía người biên kịch kia thì phát hiện người đó không hề có ý muốn đi tới xin lỗi.

Diệp Hân Nguy hừ một tiếng rồi quay người lại muốn đi.

Chỉ là cô ta vừa mới cất bước thì đã có một tiếng nói giêu cợt quen thuộc vang lên.

“Đàn anh à, nếu như cô Diệp đã không muốn diễn thì thôi vậy.”

Đọc truyện chữ Full