DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 400 TẠM THỜI KHÔNG CÓ VẤN ĐỀ GÌ NỮA RỒI!”  

Một chưởng ấn nhanh như chớp rơi xuống.

Tiếng xương vỡ vụn vang lên, cơ thể của Tần Hâm Hâm từ từ ngã xuống.

Vết thương trên người chảy máu nhuộm đỏ cả mặt đất, hai mắt Tần Hâm Hâm chợt mơ hồ.

“Ninh ca, chắc chắn sẽ giết các ngươi, chắc chắn…”

“Tần Ninh hả?”

Cảnh Khánh Phong cười giễu nói: “Ngươi yên tâm đi, hoàng tử ta sẽ đưa cái xác này của ngươi tới đế quốc Bắc Minh. Để Tần Ninh kia biết, muốn cướp phụ nữ với đại ca ta thì chính là tự tìm đường chết!”

“Có lẽ, hắn biết đại ca ta lấy Minh Thanh Thanh, rồi liên hợp với các thượng quốc lớn thì còn không dám ló mặt ra ấy chứ”.

“Đến lúc đó, không phải hắn tới tìm bọn ta mà là thượng quốc Cảnh Thiên ta, đem theo đại quân đi tìm hắn!”

Cảnh Khánh Phong ác độc nhìn Tần Hâm Hâm trên mặt đất.

“Kéo đi, bọc lại rồi đưa đến đế quốc Bắc Minh cho ta. Nói cho mấy người ở đế quốc Bắc Minh kia, bảy ngày sau, đại ca ta thành hôn, nếu chúng dám tới thì hoàng tử ta cũng sẽ đợi sẵn!”

“Vâng!”

Sau đó, cơ thể của Tần Hâm Hâm dần lạnh băng, cậu bị kéo trên mặt đất, tạo thành một vệt máu thật dài, thật dài…

Đã 7 ngày trôi qua, Tần Ninh vẫn ngồi thiền trong khe Nam Thiên.

Thi triển liên tục mười mấy ngày, lão cây cũng ổn định lại.

Mười mấy ngày này, Tần Ninh cũng vô cùng mệt mỏi, tinh thần cũng ủ rũ đi không ít.

“Bây giờ, tạm thời không có vấn đề gì nữa rồi!”

Tần Ninh mở miệng nói: “Nhưng nếu ông lại chạy lung tung thì ta cũng không cứu được ông đâu!”

“Ta biết rồi!”

Sắc mặt của lão cây đã tốt hơn nhiều, ông ta cười hê hê nói: “Bây giờ ngươi đã trở lại thì sau này ta nhất định sẽ thay ngươi trông coi khe Nam Thiên thật tốt. Ngươi muốn linh tài gì thì nói thẳng với ta là được!”

“Chú ý thật kỹ động tĩnh bản thể của ông, một khi có tin tức thì lập tức báo cho ta!”

Tần Ninh mỉm cười nói: “Năm đó, cha ta có thể dựa vào sức mạnh của một nhánh mà bồi dưỡng thành một cây thế giới. Ta cũng không phải không thể, hi vọng ông hiểu điều này”.

“Ta hiểu, ta hiểu!”, hai mắt lão cây sáng trưng.

Bản lĩnh của Tần Ninh, chính là do Vô Thượng Thần Đế đích thân truyền dạy. Vô Thượng Thần Đế biến mất, Tần Ninh có thể nắm giữ Cửu Thiên Vân Minh, không phải là dựa vào thân phận con trưởng mà là dựa vào thực lực.

Nếu hắn muốn thì không chừng, bản thân ông ta thật sự có thể làm được điều đó!

Lão cây thầm mừng rỡ.

Tần Ninh khẽ gật đầu rời khỏi khe Nam Thiên.

Liên tục mười mấy ngày đều ở trong khe Nam Thiên khiến toàn thân hắn dường như trở nên suy sụp không chịu nổi.

“Nhóc con Hâm Hâm chắc là đợi sốt ruột lắm đây…”

Tần Ninh lẩm bẩm, sải bước ra khỏi Vạn Linh vực, đi từ trong Huyền Minh đại trận ra ngoài.


Bóng người xuất hiện trong hoàng cung, Tần Ninh cũng không nhịn được mà thở phào một hơi.

Đọc truyện chữ Full