DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 10449 "ĐẠI HOÀNG!"

Một ngày nọ, Đại Hoàng đột nhiên dừng bước chân lại, cái mũi dùng sức ngửi ngửi, hưng phấn nói: "Ta ngửi được thứ tốt, chắc chắn là thứ cực kỳ tốt".

Mũi chó tinh nhất, lại thêm bản tính tham ăn, nhất thời ai ai cũng dừng lại.

"Cửu Anh, ngươi đi nhìn xem".

Trên đầu vai Tần Ninh, Cửu Anh vỗ cánh bay lên cao.

Nó suốt ngày ăn no ngủ tốt trong thân thể Tần Ninh, giờ nhìn mập hơn rất nhiều, Tần Ninh quyết định để nó thường xuyên ra ngoài hoạt động.

Nếu không thì, dựa vào từng lần lột xác với thăng cấp, chẳng mấy chốc nó sẽ trở thành một con heo mập.

Cửu Anh biến thành cỡ chừng ba trượng, đi theo Đại Hoàng suốt một đường, lúc lên lúc xuống, bay về phía xa.

Không bao lâu sau.

Hơn mười dặm đằng trước truyền đến từng tiếng nổ rần rần.

"Chẳng lẽ là đánh nhau rồi?"

"Đi nhìn một cái xem".

Mọi người nhao nhao tiến lên.

Đi đến nơi phát ra tiếng nổ ầm ầm, bọn họ mới phát hiện.

Trên mặt đất xuất hiện một loạt hố đất.

Phía ngoài hố đất, bọn họ nhìn thấy rất nhiều nóc phòng cung khuyết.

Lúc này, hai con Cửu Anh và Đại Hoàng đang đánh nhau với mấy tu sĩ nhân tộc.

"Dừng tay!"

Thần Tinh Dịch, Diệp Nam Hiên vội tiến lên.

Thực lực hiện tại của Cửu Anh mới chỉ bước vào cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên, sớm đã không chịu nổi, trông thấy đám người Tần Ninh thì vội vàng lùi lại, đứng bên cạnh Tần Ninh.

Đại Hoàng thì nhe răng trợn mắt, tư thế như chó đất nông thôn cắn người xa lạ không buông.

"Đại Hoàng, im miệng, im miệng...", Thần Tinh Dịch và Diệp Nam Hiên cùng nhau ôm lấy Đại Hoàng, nhưng cũng không ngăn được Đại Hoàng chửi mắng.

"Nó nó, đám người kia nói muốn làm thịt ông đây để ăn canh thịt chó!"

Đại Hoàng gào khóc: "Tần gia, độ kiếp, mau độ kiếp đi, dùng lôi kiếp nổ chết đám người khốn khiếp này".

Nhìn về phía trước, lúc này tảng lớn hố đất đã tụ tập lại chừng trên trăm người.

Những người kia nhìn chằm chằm vào đoàn người Tần Ninh.

"Đại Hoàng!"

Tần Ninh mở miệng: "Yên tĩnh lại".

Tần Ninh vừa lên tiếng, Đại Hoàng ngừng sủa loạn.

Thần Tinh Dịch và Diệp Nam Hiên xem thường.

Con chó ngốc này rất ngoan ngoãn nghe lời sư phụ, thế mà nó lại coi lời nói của hai người bọn họ như là rắm chó! Thứ nhìn người gắp đồ ăn! "Cửu Anh, xảy ra chuyện gì vậy?"

Hình thể của Cửu Anh đã thu nhỏ thêm mấy phần, hóa thành hình dáng cao hơn một mét, chín cái đầu nhanh nhẹn chuyển loạn, khiến người ta nhìn vào vô cùng lo lắng chín cái đầu sẽ rối vào nhau, tự quấn chết mình luôn.

"Ta với con chó Đại Hoàng vừa mới đến đây".

Cái đầu thứ nhất mở miệng.

"Đám người này liền nhìn chằm chằm vào chúng ta, không nói gì cả".

Đầu thứ hai lên tiếng.

"Sau đó liền ra tay với chúng ta, ta không phải là đối thủ, Đại Hoàng tức giận bọn họ nói muốn ăn thịt chó!"

Cái đầu thứ ba nói.

Tần Ninh liếc mắt nhìn Cửu Anh, chầm chậm nói: "Một cái đầu nói chuyện là được".


Ngươi tưởng ngươi đang biểu diễn xiếc thú à?

Đọc truyện chữ Full