DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 10496 ĐÂY CŨNG KHÔNG PHẢI LÀ CHUYỆN GÌ XẤU.

Thân đao thẳng tắp, lưỡi đao mỏng như cánh ve, sống đao dài, cứng cỏi, lóe lên thứ ánh sáng lạnh oai nghiêm.

Nhìn kỹ sẽ thấy trên đao có một vài đường cong, mũi đao lóe lên ánh sáng băng giá.

Ở trong tay Tần Ninh, chiếc đao này loáng thoáng tỏa ra sát khí khủng khiếp khiến người ta sợ hãi.

Đao thẳng! Loại đao này giống kiếm nhưng lại khác kiếm về bản chất.

Khi Tần Ninh cầm đao, thân đao run lên, trở nên kinh khủng hơn.

Dần dà, Tần Ninh có xu thế không khống chế nổi nó, hắn cho tay vào trong bức bích họa, thăm dò một lần nữa, lấy ra vỏ đao, lập tức tra ngay đao vào trong vỏ.

Mãi tới lúc này.

Hàn khí và sát khí kinh khủng vừa rồi mới dần dần tan biến trong địa cung.

Tần Ninh cầm vỏ đao bằng một tay, tay kia liên tục vẽ những phù chú lên trên vỏ đao.

“Thôn Dương!”

Tần Ninh cầm đao, lẩm bẩm nói: “Đế khí Thôn Dương, lại còn hoàn chỉnh như thế””.

Diệp Nam Hiên bước vội tới, vui mừng nói: “Con biết, đây là vật mà năm xưa một Đế giả của Tam Thanh tiên giáo từng sử dụng, con ở Tam Thanh tiên vực nhiều năm, từng nghe nói về rất nhiều thanh đao nổi tiếng trong truyền thuyết, trong số đó, thanh Thôn Dương này xứng đáng lọt vào top mười”.

Tần Ninh cầm đao, không khỏi nói: “Đây là một thanh đao tốt!”

Tốt đến mức Tần Ninh không nỡ cho Diệp Nam Hiên.

Thanh đao này là loại đao thẳng, thân đao thon dài, thẳng tắp, lưỡi đao mảnh, lướt nhẹ một đường cong, cầm trên tay không thể phủ nhận là… Rất ngầu.

Hơn nữa, vào lúc cần thiết, còn có thể sử dụng thanh đao này thay cho kiếm.

Để có một thanh đao tốt như thế này, cho dù Tần Ninh có đích thân chế tác nhưng nếu không có quặng sắt và vàng phù hợp thì cũng rất khó đúc ra được nó.

Trong Tiên Giới, anh tài xuất hiện lớp lớp.

Cho dù Tần Ninh đã là nhân vật có một không hai suốt muôn đời nhưng hắn cũng vẫn phải thừa nhận rằng, nhiều khi, có rất nhiều nhân vật thực sự cực kỳ khó lường.

“Cho ngươi”.

Tần Ninh đưa thanh đao cho Diệp Nam Hiên, nghiêm túc nói: “Đây là Đế khí, với thực lực của ngươi hiện tại, nếu dùng nó, e là còn chưa tuốt đao ra khỏi vỏ, ngươi đã chết rồi”.

“Phải luôn mang nó theo mình, dung hợp suốt ngày đêm, đợi sau này, khi thực lực của ngươi mạnh lên, muốn nhận được sự tán thành của thanh đao này, đương nhiên ngươi sẽ phải chiến một trận phân cao thấp với nó”.

“Nếu không thể làm nó tâm phục khẩu phục thì ngươi không thể trở thành chủ nhân của nó”.

Từ xưa tới nay, loại đao này luôn có Đế khí chi linh của riêng mình, vô cùng cao ngạo, sao có thể chấp nhận một người bình thường làm chủ của nó?

Diệp Nam Hiên nhận lấy thanh đao, không nén nổi vui mừng.

Ngay sau đó, Diệp Nam Hiên cũng đi qua một bên, hai tay vuốt ve vỏ đao, ánh mắt ngập tràn hưng phấn và mừng rỡ, nóng lòng muốn tỷ thí... Cảm giác này giống như thể Thần Tinh Dịch gặp được tiên nữ tuyệt đẹp nhất trần gian đang nhẹ nhàng nhảy múa trước mặt mình vậy.

Thực ra, năm xưa Tần Ninh nhận Diệp Nam Hiên làm đồ đệ là bởi nhìn trúng khả năng lĩnh ngộ võ ý siêu mạnh của Diệp Nam Hiên.

Hiện giờ, đúng là Diệp Nam Hiên đang càng ngày càng tiến xa hơn trên con đường võ ý, thậm chí hắn ta còn dung hợp võ ý vào trong đao.

Đây chính là điều mà người bình thường không sao bì kịp.

Đây cũng không phải là chuyện gì xấu.

Thế gian có hàng ngàn, hàng vạn loại võ đạo, Diệp Nam Hiên chỉ đi con đường mình muốn đi mà thôi.

Hiện tại, Tần Ninh đã suy nghĩ thấu đáo hơn nhiều.

Hắn không thể vẽ sẵn con đường cả đời cho các đệ tử, các phu nhân của mình được.

Dù sao, nhiều năm về sau, nếu như bước ra đại thế giới bao la, mờ mịt, bản thân hắn cũng không biết con đường võ đạo của mình là gì, sao có thể vẽ sẵn con đường cho người khác?

Nếu vậy thì chi bằng hiện tại hãy để mọi người được đi theo ý của mình.

“Sư... Sư phụ...”, đúng lúc này, một giọng nói hết sức ngạc nhiên vang lên.

Thần Tinh Dịch ngồi một bên chợt run rẩy đứng dậy, vui vẻ nói: “Giáp tiên Thái Hư Linh quả là tuyệt diệu, sau khi dung hợp với mặt ngoài của thân thể của con thì… Chẳng khác gì một lớp da thịt mềm mại bao trùm lên người…”, Tần Ninh mỉm cười hỏi: “Ngươi có cảm thấy chiếc giáp tiên này đang liên tục ngấm vào trong người ngươi không?”

“Đúng ạ, đúng ạ”.


“Vậy thì tốt”.

Đọc truyện chữ Full