DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 10501 THÂN PHẬN NÀY KHÔNG PHẢI HẠNG XOÀNG.

Trên hành trình của mình, từ đại lục Vạn Thiên đến Hạ Tam Thiên, Trung Tam Thiên và Tiên Giới hiện nay, hắn đã biết được vài chục giống loài Dị tộc.

Từ giai đoạn nô lệ cấp thấp nhất cho đến ngày nay có đặc tính chủng tộc riêng.

Còn có một điều.

Đó là sau lưng bọn Dị tộc này còn có những thần linh hư vô mờ mịt.

Bọn họ bái thần! Điều này có nghĩa là các đại nhân vật chân chính đứng sau bọn họ ngang với các thần linh ở Thần Giới.

Nói như vậy thì Thương Mang Vân Giới chưa chắc đã an toàn.

Nếu như coi Thương Mang đại thế giới là một trái bóng kín kẽ.

Vậy thì những năm gần đây Dị tộc ngoại vực đã bắt đầu len lỏi vào trong trái bóng này! Không biết bây giờ tình hình ở Thương Mang Vân Giới rốt cuộc là như thế nào, “gâu gâu, gâu gâu!”

Đúng lúc này, Đại Hoàng hưng phấn chạy tới lè lưỡi liếm láp, vẫy đuôi, sủa loạn lên: “Tần gia, mau báo thù cho Cẩu gia ta đi!”

Sự căng thẳng trong lòng mọi người bị Đại Hoàng đánh gãy.

Tần Ninh cạn lời hỏi nó: “Ngươi lại sao nữa vậy?”

Kể từ lúc tiến vào Tam Dạ cung, con chó chết tiệt này đã chạy đi chơi một mình. Lúc đánh nhau với Dị tộc cũng không thấy bóng dáng nó đâu.

Giờ lại chạy ra.

Đại Hoàng lập tức nói: “Ngươi đi theo ta, nhanh lên”.

Con chó to giục Tần Ninh rời khỏi địa cung.

Lên tới mặt đất, Đại Hoàng sủa gâu gâu: “Bọn khốn kia cực kỳ ngang ngược, cậy người đông thế mạnh, ta không đánh lại được”.

“Đừng bảo là ngươi đánh nhau với người của Phi Vũ cung, đảo Huyền Nguyệt, nhà họ Tiêu đấy nhé!”

Ít nhất là nếu bọn Cảnh Nại xuất hiện thì người của Phi Vũ cung, đảo Huyền Nguyệt, nhà họ Tiêu sẽ thật sự quyết một trận sống mái với bọn họ.

Hễ là người muốn giết Dị tộc thì Tần Ninh không mấy ác cảm với bọn họ.

“Không phải bọn họ, không phải bọn họ...”, Đại Hoàng sủa gâu gâu: “Bọn họ vừa trông thấy ta, ta lập tức nói ngay ta là chó của Tần gia, vậy là bọn họ thả cho ta đi luôn”.

Diệp Nam Hiên, Thần Tinh Dịch đứng bên tặc lưỡi.

Con chó chết tiệt này đúng là vô liêm sỉ.

Chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng! Hiện tại, ở Tam Thanh tiên vực làm gì có ai không nghe danh Tần Ninh?

Mọi người cũng biết Tần Ninh là phu quân của Thời Thanh Trúc và Diệp Viên Viên, có quan hệ đặc biệt với Thượng Thanh Lâu và Ngọc Thanh tiên cung.

Ít nhiều gì thế lực ở các vực cũng sẽ nể mặt.

“Vậy thì là ai?”

Thần Tinh Dịch hiếu kỳ hỏi: “Tuy các đại vực mạnh yếu khác nhau nhưng ít nhiều gì đều nể mặt hai sư nương chứ phải không?”

“Nhất là hiện tại Diệp sư nương còn là Thần nữ của Thượng Thanh Lâu, vai vế ngang với mấy vị đại lâu chủ”.

Thân phận này không phải hạng xoàng.

Trong lúc nói chuyện, mọi người đã đi theo Đại Hoàng tới trước một cung điện trong quần thể cung điện.

Tòa cung điện này rất kỳ lạ, nó không có nóc, dường như nóc nhà đã bị người ta hất bay.

Lúc này, trước cửa cung có mấy người đang đứng.

Thời Thanh Trúc nhìn xong, biểu cảm trở nên khác thường.

Đọc truyện chữ Full