DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 10512 “THẾ CON TIN SƯ PHỤ!”

Hắn ta và Linh Nguyệt tiên tử thử hai lần rồi.

Miệng của Linh Nguyệt tiên tử sắp sưng lên rồi! Tần Ninh từ tốn nói: “Với thiên phú của ngươi, có lẽ đạt đến cảnh giới Tiên Vương đại thành là được”.

“Hả?”

Thần Tinh Dịch hoàn toàn tuyệt vọng.

Đến Tiên Vương đại thành?

Đùa gì vậy? Bây giờ hắn ta mới chỉ là Tên Vương sơ cấp, ai biết đến khi nào mới đạt đến Tiên Vương đại thành?

Hắn ta nóng ruột lắm rồi!

“Ngoài biện pháp đó ra, còn có một cách khác!”

Tần Ninh nhìn Thần Tinh Dịch, vẻ mặt của hắn vô cùng nghiêm túc.

“Cách gì cơ?”

Tần Ninh nhìn Thần Tinh Dịch muốn nói lại thôi.

“Sư phụ, người mau nói đi, ta đang sốt ruột lắm đây!”

“Cấm dục mười năm?”

?

?

?

Thần Tinh Dịch nghiêng đầu nhìn Tần Ninh.

“Người lại trêu con!”

Thần Tinh Dịch ngồi phịch xuống.

Đúng lúc này.

Diệp Viên Viên và Thời Thanh Trúc nhìn vào trong quan tài gỗ, hỏi: “Hai thầy trò các ngươi lại làm gì đấy?

Thì thào nói nhỏ, không phải là định làm gì với thi khôi lỗi này đấy chứ?”

Nghe vậy, Thần Tinh Dịch trách: “Sư nương sao có thể nghĩ như thế về ta được, tình ái cũng có đạo của nó mà…”, Tần Ninh cười nói: “Được rồi, được rồi, không đùa ngươi nữa”.

“Dùng khí Huyền Hoàng của ngươi đập lên bộ giáp, tuy không thể khiến áo giáp dung hợp hoàn toàn, nhưng mà dung hợp vị trí nào đó của áo giáp để mà giải phóng thiên tính của ngươi thì không thành vấn đề, đi đi”.

Hai mắt Thần Tinh Dịch sáng bừng, hắn ta hỏi: “Lần này là thật sao ạ?”

“Thật!”

“Vậy con đi đây!”

“Đi đi!”

Thần Tinh Dịch nhảy vọt ra ngoài, dáng vẻ hết sức nôn nóng.

Tần Ninh tiếp tục nghiên cứu thi khôi lỗi.

“Sư phụ, người thật sự không lừa con chứ?”

Đột nhiên, Thần Tinh Dịch từ bên ngoài quan tài ló đầu vào, dò hỏi với vẻ không chắc chắn.

“Lần này chắc chắn không lừa ngươi”.

“Thế con tin sư phụ!”

Bấy giờ Thần Tinh Dịch mới yên tâm rời đi.

Tần Trần tiếp tục quan sát thi khôi lỗi, thậm chí còn cởi sạch quần áo của thi khôi lỗi ra.

Diệp Nam Hiên ở bên cạnh quay mặt đi.

Tuy đó là thi thể, nhưng dù sao cũng là nữ, hắn ta không có hứng thú.

Còn Thời Thanh Trúc và Diệp Viên Viên đứng bên cạnh quan tài nhìn Tần Ninh chằm chằm, như thể sợ hắn sẽ làm chuyện gì không bình thường.

Đại Hoàng bị dọa, đã đi khỏi tòa tháp, không biết là đi đâu.

“Sư phụ, người…”, đột nhiên

“Biến!”

Tần Ninh ngẩng đầu lên, mắng: “Ta nói rồi, lần này là thật, mau biến đi”.

“Dạ dạ…”, cuối cùng Thần Tinh Dịch vẫn rời đi.

Đọc truyện chữ Full