DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 10560 CÓ CHUYỆN GÌ VẬY?

Nghe thấy lời này, mọi người chỉ cảm thấy bầu không khí xung quanh lạnh hơn một chút.

Kiếm Vũ Hoa đang định mở miệng.

Tần Ninh đã nói: “Thật ra các ngươi có hợp tác với dị tộc thì cũng không sao cả, phải xem là cách hợp tác như thế nào thôi!”

“Nếu chỉ là việc buôn bán thì có thể khoan hồng, không bị trừng phạt nặng, nhưng nếu cung cấp lợi ích cho nhau, vậy thì không thể tha thứ, giết không tha”.

“Tốt nhất là hai vị nên hiểu rõ một chút”.

“Thừa nhận, Tần Ninh ta sẽ xử lý khoan hồng”.

“Không thừa nhận... Nếu sau này bị ta phát hiện, vậy... ta sẽ ra tay ác độc hơn, lấy đó làm ví dụ để chứng minh oai phong của Tam Thanh tiên vực!”

Đúng là ăn to nói lớn! Nếu lời này là do một vị Tiên Quân thượng vị nói ra, người ngoài nghe thấy chắc chắn sẽ cười đến rụng răng.

Nhưng lời này lọt vào tai hai vị Tiên Vương đại thành Kiếm Vũ Hoa và Hướng Ôn Thư lại giống như từng đợt sấm sét, khiến trong lòng hai người đều vô cùng khẩn trương.

Một Tiên Quân thượng vị, Tiên Vương đại thành sợ cái gì?

Nhưng nếu là Tần Ninh thì sẽ là một chuyện khác.

Lúc này Kiếm Vũ Hoa chắp tay nói: “Tần công tử, chúng ta chắc chắn không hợp tác cùng dị tộc, lại càng không làm ra những chuyện gây tổn hại đến Tam Thanh tiên vực”.

“Đúng!”

Hướng Ôn Thư cũng nói: “Tại hạ lấy tính mạng đảm bảo”.

Tần Ninh đưa mắt đánh giá hai người, mỉm cười nói: “Nếu đã như vậy”.

“Giết!”

Tần Ninh hét lên một tiếng.

Hai người Thần Tinh Dịch và Diệp Nam Hiên trực tiếp xông ra.

Kiếm Vũ Hoa và Hướng Ôn Thư đều thay đổi sắc mặt.

Rất nhiều Tiên Nhân của Thiên Đao Minh và Kiếm Thạch các đi theo hai người đến đây cũng vô cùng sợ hãi.

Mộ Từ Lai, Cổ Sơn Tự và các trưởng lão của Trúc Diệp Tông lại ngây người ra.

Có chuyện gì vậy?

Vừa rồi còn hứa hẹn với người ta, bây giờ lại trực tiếp ra tay?

Nhưng nhìn thấy tông chủ nhà mình đã lao ra, hai người làm sao còn dám bất động.

Ngay lập tức, đám người Trúc Diệp Tông đều lần lượt lao ra.

Diệp Viên Viên và Thời Thanh Trúc nhìn về phía Tần Ninh với vẻ mặt khó hiểu.

Tần Ninh cười nói: “Các nàng đã quên ta có năng lực phân biệt rõ dị tộc rồi sao, đương nhiên, điều kiện đầu tiên là cảnh giới phải thấp hơn hoặc là ngang hàng với ta”.

Nói xong, Tần Ninh cũng không vô nghĩa nữa, trực tiếp xông ra.

Trong núi rừng, rất nhanh giao chiến đã bùng nổ.

Tần Ninh cầm kiếm Lạc Diệp Thanh Phong trong tay, gia nhập chiến trường.

Đi cùng với Kiếm Vũ Hoa, Hướng Ôn Thư còn có bốn vị Tiên Vương nữa, nhưng mà đều là cảnh giới sơ cấp, giờ phút này đều bị Diệp Viên Viên và Thời Thanh Trúc ngăn lại.

Tần Ninh cũng không vô nghĩa, trực tiếp tới gần bên cạnh hai thanh niên nam nữ của Thiên Đao Minh và Kiếm Thạch các.

Hiện giờ Tần Ninh là cảnh giới Tiên Quân thượng vị, muốn giết cảnh giới Tiên Quân tam vị cũng không thành vấn đề.

Mặc dù Tiên Quân cấp bậc tứ phẩm hơi phiền toái, nhưng cũng không uy hiếp được Tần Ninh.

Chỉ có cấp bậc nhị mệnh, nếu Tần Ninh không dùng ngoại lực gì mà chỉ đơn giản là lấy thực lực bản thân chống lại thì sẽ hơi phiền toái một chút.

Nhưng mà cũng chỉ là một chút mà thôi.

Có thể nói, ở cấp bậc Tiên Quân, không ai có thể giết Tần Ninh.

Tần Ninh lẻ loi một mình xuyên qua đám người Thiên Đao Minh và Kiếm Thạch, cuối cùng trực tiếp bắt giữ hai thanh niên nam nữ kia.

“Tần Ninh!”

Kiếm Vũ Hoa đang giao chiến với Thần Tinh Dịch, quát: “Ngươi đừng ỷ thế hiếp người, nếu không có hai vị đệ tử, hai vị phu nhân của ngươi, còn có Dịch Thiên Tiên Đế bảo vệ ngươi, ngươi thì tính là cái gì?”


“Ngươi không biết trái phải như thế, nếu để các vực khác biết, chắc chắn sẽ không tha cho ngươi”.

Đọc truyện chữ Full