DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 10580 NÓI TÓM LẠI, ĐÂY LÀ CHUYỆN TỐT!

Vũ Vô Mộng đứng cách rất xa, gương mặt xinh đẹp đầy khó coi.

Cô ta bị Thần Tinh Dịch lừa?

Sao có thể như vậy được! Rõ ràng Thần Tinh Dịch là món đồ chơi trong tay cô ta cơ mà! Những lời mà ngày nào tên đó cũng nói với cô ta đều là giả hết ư?

Chuyện này… Không thể nào! “Đúng là ngươi đã bị Thần Tinh Dịch lừa rồi!”

Chẳng biết từ lúc nào, Tần Ninh đã xuất hiện bên cạnh Vũ Vô Tuyết, kề thanh kiếm Lạc Diệp Thanh Phong vào chiếc cổ trắng ngần của cô ta, lạnh nhạt nói:

“Chỉ có điều...”, Tần Ninh không khỏi nói: “Ta cứ tưởng sẽ có nhân vật cấp bậc Tiên Hoàng, thậm chí là Tiên Thánh mai phục cơ chứ, không ngờ chỉ có mấy người các ngươi, các ngươi làm ta quá thất vọng!”

Lời này là lời thật lòng.

Lúc trước, sở dĩ hắn răn dạy Thần Tinh Dịch và Diệp Nam Hiên, một là dạy bảo, hai là phát hiện ra mùi của Dị tộc.

Sau đó, Tần Ninh và Thần Tinh Dịch diễn kịch với nhau.

Có ai ngờ được rằng.

Lại chỉ dụ được mấy tên Dị tộc này tới chứ.

Vũ Hàm Hương.

Hàn Cao Cách.

Đều là cảnh giới Tiên Vương đỉnh phong nhưng so với hai thi khôi lỗi kia thì thua xa.

Sở dĩ tới giờ bọn họ vẫn chưa chết là vì Tần Ninh cố ý muốn chờ để xem thử xem nhân vật đứng sau lưng hai người này là ai.

Nhưng... Chẳng có ai cả! Hắn đã chuẩn bị sẵn sàng thuyền Thanh Minh để có thể dùng bất cứ lúc nào rồi.

Kết quả chỉ có hai tên Tiên Vương đỉnh phong và một đám Tiên Quân tới giết hắn.

“Không phải chứ!”

Tần Ninh không khỏi nói: “Lẽ nào các ngươi không biết ba Tiên Vương đỉnh phong là Cảnh Nại, Hàn Tiếu và Vũ Vĩnh Trường đều đã bị ta giết chết rồi sao?”

Nghe vậy, khuôn mặt xinh đẹp của Vũ Vô Tuyết trắng bệch.

“Vĩnh Trường thúc bị ngươi giết rồi ư?”

“Đúng vậy!”

Tần Ninh gật đầu nói: “Không phải các ngươi có thể trao đổi tin tức với nhau hay sao?”

Tần Ninh nhướng mày.

Hóa ra mấy tên Dị tộc này vẫn chưa biết chuyện này à?

Sắc mặt Vũ Vô Tuyết trở nên khó coi, cô ta nói: “Bọn ta... Vẫn chưa biết...”, lúc này.

Tiếng nổ đùng đoàng ầm ầm vang lên.

Vũ Hàm Hương và Hàn Cao Cách đã bị hai thi khôi lỗi Thanh Chiếu, Thanh Tuấn tóm sống.

Hai người gần như bị đánh gần chết.

Đây là lệnh của Tần Ninh, yêu cầu Thanh Tuấn, Thanh Chiếu không được giết chết bọn họ, phải để lại một người còn sống.

Sắc mặt của các Tiên Quân Dị tộc còn lại đều khó coi, bọn họ muốn chạy nhưng thấy Vũ Hàm Hương và Hàn Cao Cách đã bị bắt, bọn họ lại không dám chạy.

Vũ Hàm Hương và Hàn Cao Cách là hậu duệ của thủ lĩnh trong tộc, thực lực phi phàm, địa vị hơn người, nếu hai người họ chết mà bọn họ lại còn sống thì có trở về cũng bị giáng trọng tội! Lúc này, Tần Ninh nhìn về phía Vũ Hàm Hương và Hàn Cao Cách, không khỏi nói: “Thân phận địa vị của hai người khá cao nhỉ?”

“Lúc trước, ta đánh nhau với bọn Cảnh Nại, bọn chúng đều bỏ chạy phần lớn, vậy mà đám tùy tùng của hai người các ngươi lại không dám bỏ chạy...”, Vũ Hàm Hương khinh khỉnh liếc nhìn Vũ Vô Tuyết, khẽ nói: “Ngươi tự cho là mình mê hoặc được kẻ khác mà không biết mình mới là kẻ bị người khác lừa gạt!”

Sắc mặt Vũ Vô Tuyết khó coi, cô ta không còn lời nào có thể phản bác lại được.

Tần Ninh lại cười nói: “Nơi này rất tốt, ta cảm thấy có thể dùng làm chỗ chôn thây các ngươi”.

Vũ Hàm Hương, Hàn Cao Cách biến sắc.

“Có điều...”, Tần Ninh xoay mũi kiếm, chỉ vào tim Vũ Vô Tuyết, cười nói: “Xem ra ở trên đảo Tề Thiên rộng lớn này, tin tức của Dị tộc cũng không còn nhanh nhạy nổi nữa”.

“Nếu vậy, ta cho ngươi cơ hội, ba tháng, ta cho ngươi ba tháng để đi gọi Tiên Hoàng, Tiên Thánh, thậm chí là Tiên Đế của Hàn Mị tộc các ngươi tới giết ta, ngươi thấy sao?”

Vũ Vô Tuyết ngẩn người.

“Ngươi...”, “Ta muốn chết, xin bọn họ hãy tới giết ta đi!”

Tần Ninh cười nói: “Ta chờ bọn họ ở đây”.

Kể từ lúc tới đảo Tề Thiên tờ giờ, hắn không hề thấy bóng bất kỳ vị Dị tộc Tiên Hoàng, Tiên Thánh, Tiên Đế nào.

Tần Ninh cảm thấy, có lẽ những người đó còn đang bận đối phó với các Tiên Đế, Tiên Thánh, Tiên Hoàng trong ba đại tông môn, không rảnh quan tâm hắn.

Nhưng nếu như hắn ta chủ động gây sự thì cũng có thể san sẻ bớt một chút áp lực giúp ba đại tông môn.

Đọc truyện chữ Full