DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 10623 "ĐÃ SỚM TỚI RỒI".

Không khó để nhìn ra hai người này cũng là Tiên Đế của Cảnh Hỏa tộc.

Bọn họ không thèm che giấu tí nào, đều thể hiện ra đặc điểm chứng tỏ mình là Cảnh Hỏa tộc.

Trên thực tế nếu đã là Tiên Đế thì lúc này cũng không cần che giấu làm gì.

Ầm... Mà ngay lúc này.

Giữa trời đất xung quanh đột nhiên có từng đợt chấn động chậm rãi lan tràn ra trên mặt đất.

Toàn bộ trong ngoài Tam Thanh tiên giáo, mặt đất run rẩy, sát khí kinh khủng quét sạch bụi bặm, bốc lên cuồn cuộn.

"Có chuyện gì vậy?"

"Động đất sao?"

"Nói đùa cái gì thế...", "Ta cảm giác có chút choáng váng...", không ít người lúc này đều loạng choạng, sắc mặt sợ hãi.

Ba vị Tiên Đế Chung Lương, Tân Thanh Y, Dịch Hoa không hẹn mà cùng đưa mắt nhìn về một phương hướng nơi xa.

"Xem ra là bên kia đang đánh nhau?"

Dịch Hoa thánh trưởng lão thản nhiên nói: "Nói như thế, hẳn là đám người Ôn Tu Trúc, Nghệ Văn Đấu, Tả Chính Nghiệp, Thương Cảnh Sơn đã chạm mặt với Tiên Đế của Hàn Mị tộc rồi..."

"Trong khoảng thời gian này, sau khi thăm dò lẫn nhau, xem ra, Cảnh Hỏa tộc, Hàn Mị tộc các ngươi cũng đã không kìm nén được nữa, cuối cùng cũng ra tay rồi!"

Dịch Hoa nhìn về phía ba vị của Tiên Đế Cảnh Hỏa tộc - Mệnh Hoa Thanh, Cảnh Dương Trạch, Kỳ Hồng Đào, không khỏi cười nói: "Ôn Ngọc Trạch... Quả nhiên đủ để các ngươi phải lo lắng".

Lần này, Ôn Tu Trúc lâu chủ, Nghệ Văn Đấu lâu chủ của Thượng Thanh Lâu cũng đều xuất hiện.

Còn có Tả Chính Nghiệp cung chủ và Thương Cảnh Sơn cung chủ của Ngọc Thanh tiên cung nữa! Bốn vị Tiên Đế, hơn nữa còn không phải là cấp bậc Tiên Đế sơ kỳ.

Bốn người này bị ngăn cản, chỉ có thể chứng minh ra bên phía Hàn Mị tộc ít nhất cũng phải có bốn vị Tiên Đế với thực lực phi phàm .

"Được rồi, không cần nhiều lời nữa!"

Dịch Hoa thánh trưởng lão siết chặt nắm tay nói: "Những năm gần đây, Cảnh Hỏa tộc và Hàn Mị tộc các ngươi vẫn luôn gây chuyện trong Tam Thanh tiên vực hết lần này đến lần khác, cuối cùng bây giờ cũng đã bắt được mấy vị Tiên Đế như các ngươi, lần này các ngươi cũng không cần rời đi nữa!"

Nghe nói như thế, Mệnh Hoa Thanh cười lạnh nói: "Mặc dù nếu dùng toàn lực ứng phó, hai tộc chúng ta bây giờ còn còn chưa tích lũy đến mức đủ để lật đổ ba thế lực bá chủ các ngươi".

"Thế nhưng lần này ở trong bí địa của đảo Tề Thiên, các ngươi... sẽ không còn ai sống sót ra ngoài đâu!"

"Vậy bản tọa sẽ thử một chút vậy".

Vèo! Trong chốc lát, bóng người Dịch Hoa thánh trưởng lão lóe lên, vọt thẳng về hướng Mệnh Hoa Thanh.

Hai vị Tiên Đế phóng thích đế uy ra khiến tất cả mọi người đều cảm giác được từ trên xuống dưới toàn thân cứ như bị đập vụn vậy, không có cách nào động đậy được.

Rất nhanh, hai vị thánh trưởng lão Tân Thanh Y, Chung Lương cũng lao ra theo.

Sáu vị Tiên Đế cũng không dự định ra tay ở trong Tam Thanh tiên giáo.

Nếu không, chỉ sợ người của hai bên đều sẽ bị dư chấn của trận chiến tác động đến, bị nghiền ép vỡ nát mất.

Sáu vị Tiên Đế tới cũng nhanh, biến mất cũng nhanh.

Thế nhưng dao động của trận chiến giữa sáu vị Tiên Đế cho dù ở cách vạn dặm, đám người vẫn có thể cảm nhận được rõ ràng.

Nếu tới gần trăm dặm, sợ là Tiên Hoàng cũng phải bị đánh chết.

Lúc này, Thần Tinh Dịch hiếu kỳ nói: "Mấy vị Tiên Đế Dịch Hoa đến từ bao giờ vậy?"

"Đã sớm tới rồi".


Tần Ninh chậm rãi nói: "Ta và bọn họ có một số biện pháp liên lạc đặc biệt".

Đọc truyện chữ Full