DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4832

Chương 4832

Giọng nói này sao lại quen tai như vậy?

Tô Lam vô cùng kinh ngạc, cơ hồ là theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên: “Chiến Lưu Thành, sao lại là anh?”

Đúng vậy, người biểu diễn trò hề nhảy núi tự sát trước mặt cô này, không phải ai khác, chính là Chiến Lưu Thành.

Vừa rồi bởi vì ánh sáng sau lưng, cho nên Tô Lam không có nhìn thấy.

Sau lưng anh ta còn có một cái dù nhảy thật lớn.

Mà lúc này dù nhảy đã bung ra, bọn họ đang trôi nổi ở vị trí cách mặt đất khoảng ba bốn mét.

“Anh điên rồi phải không? Anh rốt cuộc muốn cái gì?”

Tô Lam thở hổn hển chất vấn.

“Lễ nào trước đó tôi nói còn không đủ rõ ràng sao? Tôi thích eml”

Lúc Chiến Lưu Thành nói lời này, giọng nói vô cùng mập mờ.

Thậm chí còn ôm chặt vòng eo của Tô Lam thêm vài phần.

Ép buộc cả nửa thân trên của cô đều dán sát lên người anh ta.

Động tác này của anh ta làm Tô Lam trong nháy mắt thẹn quá hóa giận.

Cô gần như là nghĩ cũng không thèm nghĩ, vung một cái tát hướng về phía mặt anh ta.

Nhưng Tô Lam đâu phải là đối thủ của anh ta chứ.

Tay vừa mới vung đến giữa không trung, liền bị tay trái của anh ta bắt lấy.

Tô Lam lúc này giận đến mức đôi mắt sắp phun ra lửa rồi: “Chiến Lưu Thành, anh có phải là tâm lý biến thái không hả?”

“Tôi sớm đã nói cho anh, tôi là phụ nữ đã có chồng, hơn nữa ngay cả con tôi cũng sinh ba đứa rồi! Anh dây dưa như vậy có ý nghĩa sao?”

“Tôi nói cho anh biết, tôi không phải người ăn chay, Quan Triều Viễn càng không phải!”

“Mặc kệ anh đánh cái chủ ý quái quỷ gì, nếu bây giờ anh dừng lại, tôi có thể coi tất cả mọi chuyện đều chưa từng xảy ral”

Ngón tay thon dài vốn đang dừng lại ở bên hông, chậm rãi ma sát nói: “Chậc, em không nhắc đến tôi liền quên mất em có chồng rồi đấy.”

Tô Lam liều mạng giấy dụa vặn vẹo, hận không thể chửi ầm lên: “Ha, anh cũng biết tôi có chồng à!”

“Hay là nói trong mắt loại đàn ông xấu xa các anh, chỉ cần chính mình vui vẻ, vợ của người khác chính là thích động liền động?”

Chiến Lưu Thành thấy cô tức đến xù cả lông lên, cười cười.

Trên khuôn mặt tuấn tú hiện rõ vẻ bất cần đời: “Biết không? Đàn ông có một loại tật xấu, càng là thứ của người khác lại càng nhớ thương.”

Nói tới đây, anh ta nhẹ nhàng kéo tay của Tô Lam đặt bên môi mình.

Nhẹ nhàng hôn lên mu bàn tay của cô một chút: “Biết không? Bộ dáng xù lông này của em thật sự làm cho người ta có chút máu nóng sôi trào.”

Trên mặt anh ta không hề che giấu một chút nào ham muốn chiếm giữ cô. | Có lẽ đổi thành người phụ nữ bình thường, lúc đối mặt với loại đàn ông thành thục anh Viễnnày, sớm đã bị anh ta mê hoặc đến sống đi chết lại rồi.

Đọc truyện chữ Full