DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4838

Chương 4838

Sau đó, cô nhìn thấy Diệp Hân Nguy đang hùng hổ đi đến: “Tại sao mi lại lợi dụng anh trai của †a? Rõ ràng là mi không thích hắn cơ mà.”

Khuôn mặt của Mộ Mãn Loan lộ ra vẻ kinh ngạc: “Công chúa, ngài đang nói cái gì vậy? Ta lợi dùng Lục hoàng tử lúc nào chứ?”

“Mi còn dám ngụy biện ư? Hôm nay †a sẽ thay anh trai của ta mà dạy cho mi một bài học.”

Diệp Hân Nguy vừa mới dứt lời thì một cái tay của cô ta đã vung lên.

Mọi người chỉ nghe thấy một âm thanh “Bốp” vang dội và khuôn mặt của Mộ Mãn Loan đã lệch sang một bên.

Vẻ mặt cô ấy không dám tin và lấy tay che má của mình, sau đó sợ hãi mà ngẩng đầu lên nhìn: “Công chúa, ngài…”

“Cắt!”

Mộ Mãn Loan còn chưa nói xong, phó đạo diễn đã ngay lập tức hét lên một tiếng: “Cô Diệp, vị trí vừa rồi của cô không đúng và cũng không quay được mặt trước.”

“Ôi trời, tôi xin lỗi. Chúng ta hãy quay lại một lần nữa nhé?”

Diệp Hân Nguy giống như đang khiêu khích mà trừng mắt với Mộ Mẫn Loan, sau đó cô ta quay người trở lại vị trí cũ.

Trợ lý của Mộ Mãn Loan vội vàng đi đến.

Cô ta phát hiện cái tát vừa rồi của Diệp Hân Nguy đã dùng rất nhiều sức lực.

Trên mặt của Mộ Mãn Loan đã xuất hiện dấu vết màu đỏ của bàn tay rồi.

“Thật là quá đáng, tại sao cô ta có thể ra tay nặng như vậy chứ?” | “Cô mau trang điểm lại cho tôi đi, sắp bắt đầu quay lần thứ hai rồi.”

Nhưng Mộ Mãn Loan lại giống như không quan tâm nhiều lắm.

Diệp Hân Nguy đứng cách đó không xa, nhìn Mộ Mãn Loan với ánh mắt lạnh lùng: Hiện tại cứ giả vờ bình tĩnh và coi như chưa xảy ra chuyện gì như vậy đi.

Đợi lát nữa ăn thêm mấy cái tát nữa, tôi xem cô còn có thể tiếp tục giả vờ được nữa không?

Tốt nhất là cô không giả vờ được nữa, sau đó giận tím người và cãi nhau với tôi…

Trong lần quay thứ hai, Diệp Hân Nguy còn không đợi Mộ Mãn Loan nói xong thì cô ta đã tát cô ấy một cái.

“Bốp!”

Lại một âm thanh giòn giã vang lên, và ngay lập tức phó đạo diễn hét lên: “Cô Diệp, tại sao người ta còn chưa nói xong mà cô đa ra tay rồi?”

Trong giọng nói của đạo diễn đã thể hiện ra một chút tức giận.

Diệp Hân Nguy vội vàng cười và nói xin lỗi: “Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi. Tôi có tâm trạng rất tốt trong lần quay đầu tiên vừa rồi. Nhưng khi quay lại lần thứ hai thì tôi cảm thấy có chút căng thẳng, Chúng ta quay lại đi.”

Nhìn thấy Mộ Mẫn Loan vẫn không có ý định muốn gây sự với cô ta, Diệp Hân Nguy càng quyết tâm.

Hôm nay cô ta nhất định phải làm cho Mộ Mẫn Loan xấu hổ.

Vì vậy, trong lần quay thứ ba, cô ta lại tát Mộ Mẫn Loan một cái.

Mộ Mãn Loan cũng nói xong những lời thoại tiếp theo một cách suôn sẻ, nhưng sau đó cô ấy lại cảm thấy choáng váng.

Giọng nói bất đắc dĩ của phó đạo diễn lại vang lên: “Cô Diệp, đến lượt cô nói lời thoại của mình rồi nhưng tại sao cô lại đứng đờ đẫn ở đó chứ?”

“Cảnh này đã diễn ba lần rồi. Nếu còn tiếp tục như vậy, mặt của Mẫn Loan sẽ sưng lên, và không có cách nào quay tiếp được nữa.”

Khi Diệp Hân Nguy nghe thấy vậy, cô ta lại bắt đầu trở nên cáu kỉnh: “Phó đạo diễn, anh nói vậy là có ý gì?

Đọc truyện chữ Full