DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4847

Chương 4847

Hai ngày này, Vu Thắng Nam và Thẩm Thiên Nhật tạm thời dừng tất cả công việc đang làm, thay nhau dẫn theo Diệp Hân Nguy trông coi trong bệnh viện.

Lúc đầu Diệp Hân Nguy không muốn đi, nhưng mà lần này ngay cả người vô cùng cưng chiều cô ta là Vu Thắng Nam cũng quát lên.

Bà ta nói chuyện này là do Diệp Hân Nguy gây ra, nếu như cô ta thậm chí còn chẳng có chút thái độ xin lỗi nào thì cho dù là ông trời tới đây cũng chẳng giúp cô ta được.

Diệp Hân Nguy nghe được câu này thì mới ý thức được chuyện này nghiêm trọng tới mức nào.

Lúc này cô ta mới bất đắc dĩ mà đi | theo Vu Thăng Nam tới bệnh viện.

Nhưng cho dù là đã tới bệnh viện nhưng cũng là Vu Thắng Nam chạy tới chạy lui.

Diệp Hân Nguy nằm ở phòng bệnh Vip sát vách chơi điện thoại.

Hôm nay, Vụ Thắng Nam tự hầm canh gà rồi mang tới đây.

Bà ta vừa đẩy cửa phòng ra thì đã nghe thấy một tiếng nói của trẻ con, thánh thót như chuông bạc: “Mẹ ơi, mẹ phải khỏe lại nhanh lên đấy, con và cha đều rất lo lắng cho mẹ.”

Vu Thăng Nam đứng ở cửa, bà nhìn qua khe cửa đang khép hờ thì có thể thấy một cô bé nhỏ rất xinh đẹp. Cô bé đang đứng bên cạnh giường rồi ghé người vuốt ve gò má tái nhơt của Mộ Mân Loan.

“Nhất Vi ngoan, mẹ sẽ khỏe lại nhanh thôi.”

Mộ Nhất Vi nghe được Mộ Mẫn Loan trả lời mình thì hôn lên gương mặt cô ấy một cái.

Tô Duy Nam vấn luôn ngồi bên cạnh giường chẳng nói chẳng rằng, chỉ im lặng gọt táo cho Mộ Mãn Loan.

Chờ tới khi gọt táo xong rồi thì lại tỉ mỉ cắt thành từng miếng nhỏ, sau đó căm tăm vào rồi mới đưa cho Mộ Mẫn Loan.

Vu Thắng Nam vừa nhìn thấy bóng lưng của Tô Duy Nam thì trái tim bà ta thắt lại.

Hôm đó Mộ Mẫn Loan vừa xảy ra chuyện, xe cứu thương vừa đưa cô ấy tới bệnh viện thì Tô Duy Nam đã chạy tới.

Nhưng điều khiến bà ta cảm thấy khá kỳ lạ chính là trong ba ngày qua anh ta vấn luôn ở bên cạnh Mộ Mẫn Loan.

Nhưng mỗi khi nhìn thấy bà ta xuất hiện thì Tô Duy Nam cũng không hề có ý định hỏi tội.

Càng như thế thì lại càng khiến cho Vu Thắng Nam thấp thỏm không yên.

Bởi vì Thẩm Thiên Nhật đã từng nói với bà ta rằng tính cách của Tô Duy Nam ác động và kỳ quái tới cỡ nào.

Sự kiên nhân, nhường nhịn của anh ta đều dành cho vợ, con gái và em gái của mình.

Cho nên đối với những người khác, từ trước tới nay anh ta chưa hề cho một sắc mặt tốt nào cả.

Nhưng Diệp Hân Nguy lại lặp đi lặp lại nhiều lần tổn thương tới Mộ Mẫn Loan.

Lần trước thì suýt chút nữa đã bóp chết cô ấy, lần này lại hại cô ấy ngã vào nước, lại bị rắn độc căn.

Nếu như không phải là Vu Thắng Nam cũng có máu hiếm thì sợ rằng lần này Mộ Mẫn Loan sẽ chết trong tay Diệp Hân Nguy.

Chỉ cần nghĩ tới điều này thì Vu Thắng Nam sẽ run cả người lên.

Có đôi khi bà ta còn nghĩ chắc chắn ông trời đang trừng phạt bọn họ tội đánh mất con gái. Cho nên bây giờ Diệp Hân Nguy đến để trừng phạt bọn họ.

Ngay lúc Vu Thắng Nam còn đang ngẩn người thì dường như Mộ Nhất Vi nhận ra điều gì đó.

Cô bé quay đầu nhìn ra phía cửa.

Đọc truyện chữ Full