DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4884

Chương 4884

Cô nhanh chóng vấy tay với anh: “Tới đây!”

Trên đường trở về, Tô Lam luôn nằm gọn trong vòng tay của Quan Triều Viễn, ngoan ngoãn như một chú mèo con.

Quan Triều Viễn cảm thấy hơi lạ, đưa tay khều khều mũi cô: “Sao thế?”

Tô Lam lẩm bẩm hai tiếng: “Ghen ty!”

“Trước khi đi không phải cũng đã mua cho em một chiếc nhãn kim cương rồi sao, còn lớn hơn của bọn họ nữa, ghen ty cái gì?”

“Đáng ghét! Người ta đâu có ghen ty với chiếc nhãn đó chứi”

“Vậy nói cho anh biết, em ghen ty cái gì?”

“Chắc là ghen ty với đứa con trong bụng Lâm Thúy Vân?”

“Nếu vậy thì tối này về nhà chúng ta cố gắng thêm một chút vậy.”

“Ây da, đáng ghét!”

“Boss, về chuyện cha của Bảo Anh, tôi đã hiểu được kha khá rồi.”

“Cha cô bé chỉ là một tên ăn chơi đàn đúm cờ bạc, một gã đàn ông vô dụng.”

“Ban đầu ở nước M, sau khi ông ta kết hôn với một bác sĩ, lúc nào cũng bạo hành vũ phu với cô ấy, thậm chí ngay cả khi mang thai cũng không hề nhẹ tay.”

“Nữ bác sĩ sau đó đã nhận tiền từ bà Smith nên muốn bày mưu hãm hại Am cô Tô.

“Nhưng không ngờ, trộm gà không được còn mất năm thóc, bị người ta hãm hại mất cả tính mạng…”

“Sau khi hai người ly hôn, người đàn ông này không bao giờ đưa một xu cấp dưỡng nào, thậm chí còn nhiều lần tống tiên vợ cũ”.

“Một người có phẩm hạnh đạo đức đồi bại như vậy, tôi tin chắc ông ta sẽ không vì muốn nuôi dưỡng Bảo Anh mà đưa con bé đi đâu.”

“Về điểm này, tôi đã tiến hành một cuộc điều tra theo dõi, phát hiện sau lưng ông ta còn có một bàn tay tội ác khác.”

Trong biệt thự của Tô Duy Nam, Thomas đang báo cáo với Tô Duy Nam về cuộc điều tra của anh ta về chuyện cha của Bảo Anh những ngày qua.

Mộ Nhất Vi lúc này vẫn còn đang trong giờ học ở trường mẫu giáo.

Trong biệt thự, lúc này chỉ có Tô Duy Nam và Mộ Mẫn Loan.

Thomas biết tình cảm của hai người bọn họ rất sâu đậm, cho nên khi nói chuyện hoàn toàn không có ý né tránh hay giấu diếm.

Lúc này Thomas vẫn còn chưa nói xong, thì đã nghe thấy tiếng chuông điện thoại của Tô Duy Nam vang lên.

““Reng reng reng, reng reng reng…”

Thomas cũng không nói tiếp.

Thấy Tô Duy Nam lấy điện thoại từ trong túi ra, đợi anh ta nói điện thoại xong.

Tô Duy Nam bất giác lướt qua màn hình điện thoại, nhận thấy cuộc gọi này do một số điện thoại lạ gọi đến.

Trước giờ anh ta không có thói quen nhận số điện thoại lạ, cho nên chẳng hề do dự mà nhấn từ chối cuộc gọi.

Đọc truyện chữ Full