DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 10742 DÙ GÌ CŨNG KHÔNG NHÚNG TAY VÀO ĐƯỢC.

Sao có thể?

Hàn Thanh Điền chính là một Tiên Tôn hàng thật giá thật, sao có thể bị Huyền đại sư dễ dàng giết chết như thế, hơn nữa còn là loại tan thành tro bụi, không còn cơ hội sống sót nào.

“Bây giờ thì đã tin lời bổn tọa chưa?’

Huyền đại sư vẫn đứng chắp tay sau lưng, quay ót về phía mọi người, giọng nói vẫn ôn hòa như cũ.

“Chỉ dựa vào mười mấy Tiên Tôn các ngươi, mà lại dám đến gây chuyện ở Tam Thanh tiên vực, đúng là không biết sống chết, không có người ở sau lưng ủng hộ các ngươi, thì trong Tam Thanh tiên vực này, mấy vị ẩn cư không tranh với đời của Tam Thanh tiên vực kia tuyệt đối sẽ khiến các ngươi hiểu ra, ai mới là chủ nhân của tiên giới này!”

Nghe vậy, có không ít người nhướn mày.

Ba bá chủ trong Tam Thanh tiên vực giống như một mình một cõi, mà chín đại Tiên Tôn ai nấy đều vô cùng mạnh mẽ.

Chẳng lẽ, bên trong Tam Thanh tiên vực, còn có người nào càng đáng sợ hơn nữa?

“Tiếp sau đây, để ta xem giết ai thì hơn!”, giọng nói của Huyền đại sư lại vang lên.

“Cùng ra tay, giết chết hắn!”

Hàn Thanh Tiêu, Cảnh Chấn Vũ, cùng với chín đại Tiên Tôn khác với cơ thể cao lớn như những cột chống trời, mang theo thần uy sấm sét, trong lúc gió rền chớp giật, đều lao thẳng về phía Huyền đại sư.

“Coi chúng ta như người chết à?”

Thượng Thanh Lâu ba vị Tiên Tôn lão bối là Thanh Nguyên Bân, Đường Thâm, Ngô Vy đều cất tiếng quát.

“Xéo sang một bên!”

Lúc này Huyền đại sư lại tùy ý phất tay, lập tức, bằng một cách vô cùng “tình cờ”, ba người Thanh Nguyên Bân, Đường Thâm, Ngô Vy đều bị Huyền đại sư đẩy về bên cạnh chỗ nhóm người Tần Ninh đang ngồi.

Thấy cảnh này, biểu cảm của tất cả mọi người đều trở nên vô cùng quái dị.

Mà bên cạnh Tần Ninh đều có Mạc Xuyên Tiên Tôn, cùng mấy Tiên Đế Trương Linh Phong, Vi Sinh Vũ làm bạn.

Bây giờ lại có thêm ba vị Tiên Tôn của Thượng Thanh Lâu lại xuất hiện ở bên cạnh hắn, đúng là... nơi an toàn nhất rồi.

Ba người Thanh Nguyên Bân sao lại không hiểu ý của Huyền đại sư.

Huyền đại sư bảo Thượng Vân Nhiên âm thầm chăm sóc cho Tần Ninh, nhưng cả nói thẳng lẫn nói một cách ý tứ cũng đã mấy lần rồi.

Mặc dù không biết vì sao Huyền đại sư lại coi trọng Tần Ninh như thế, nhưng ba vị thái thượng Tiên Tôn này cũng không tiếp tục ra tay nữa.

Bóng dáng của Huyền đại sư vọt lên không trung, bước một bước ra, cơ thể dần dần cao lên, trong một chốc đã đứng giữa bầu trời, giống như một vị thần đứng giữa cửu thiên, duy ngã độc tôn.

“Mười một Tiên Tôn dị tộc, nếu các ngươi đã không hiểu chuyện, vậy thì để ta xem xem, nhân vật lớn phía sau lưng các ngươi, rốt cuộc có nỡ để cho các ngươi hy sinh hết ở chỗ này không!”

Một giây sau.

Hai bàn tay Huyền đại sư mở ra, giữa đất trời tựa như xuất hiện một lồng giam bao trùm lấy cơ thể Huyền đại sư.

Hàn Thanh Tiêu, Cảnh Chấn Vũ v.v... mười một vị Tiên Tôn nhao nhao tấn công đến.

Uỳnh!!!

Lập tức, cả bầu trời trong thoáng chốc như hóa thành một vực sâu không đáy, vô biên vô tận, kéo dài khắp bốn phía.

Tần Ninh đã đun sôi nước, pha một ấm trà, khẽ nhấp một ngụm, không khỏi nói: “Trà Thượng Nguyên Tam Diệp của Thượng Thanh Lâu quả thực rất ngon”.

Mạc Xuyên Tiên Tôn lúc này dứt khoát cũng ngồi xuống cùng uống trà với Tần Ninh.

Dù gì cũng không nhúng tay vào được.

“Tiểu tử ngươi, có phải đã biết Huyền đại sư là ai không?”, Mạc Xuyên hỏi.


Tần Ninh ngẩng đầu nhìn lên bầu trời tựa như vực thẳm kia, ở đó, cho dù có cách cả vạn dặm, khí tức khủng khiếp vẫn đang truyền đến hết lớp này đến lớp khác.

Đọc truyện chữ Full