DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 10748 “TA ĐẾM BA LẦN, NGƯƠI CÚT XUỐNG ĐÂY CHO TA”.

“Uống một chén đi, ta tự mình pha đó! Đặc biệt pha cho ngươi!”

“Không cần, không cần đâu!”

“Uống hay không?”

“...”.

Lúc này.

Đám Tiên Tôn Tiên Đế trong ba bá chủ đều cảm thấy có chỗ nào không đúng lắm.

“Tại hạ cáo từ, cáo từ...”, Huyền đại sư vừa nói vừa phất ống tay áo dài.

“Mục Huyền Thần, ta nể mặt ngươi đấy hả?”

Bỗng nhiên, Tần Ninh đứng dậy, đẩy cao giọng nói quát: “Lấy thân phận của Huyền đại sư, chơi ta phải không?”

Tiếng quát này.

Các vị Tiên Tôn, Tiên Đế ở bốn phía xung quanh bỗng giật thót.

Mục Huyền Thần?

Là ai vậy?

Huyền đại sư à?

Đây là tên thật của Huyền đại sư?

“Trà này, cho ngươi uống, ngươi phải uống, không muốn uống cũng phải uống!”, Tần Ninh giọng nói lạnh băng quát: “Bây giờ không uống, tương lai, ta sẽ khiến ngươi muốn uống cũng không uống được!!!”

Khi Tần Ninh nói dứt lời, đất trời như chìm vào yên tĩnh, mỗi một vị Tiên Tôn, Tiên Đế đều bị họa cho sợ chết khiếp.

Vị Huyền đại sư này đã tự tay xé xác mấy vị đại Tiên Tôn, thực lực tuyệt đối không phải mạnh ở mức bình thường.

Tần Ninh đối với hắn lại chẳng có chút tôn kính nào, mà ngược lại còn quát tháo như thế.

Tần Ninh này cũng ngông nghênh quá thể đi!

Ba Tiên Tôn Thanh Nguyên Bân, Đường Thâm, Ngô Vi của Thượng Thanh Lâu lúc này đã dùng ánh mắt bất thiện nhìn về phía Tần Ninh.

Thanh Nguyên Bân lập tức nói: “Tần Ninh, Huyền đại sư chăm sóc ngươi như thế, hơn nữa lần này cũng là Huyền đại sư giết Tiên Tôn dị tộc để giữ cho Tam Thanh tiên vực chúng ta được thái bình, ngươi còn không khách sáo một chút...”.

“Không sai!”, Ngô Vi cũng đầy vẻ bất mãn nói: “Nếu không phải Huyền đại sư dặn dò chúng ta chăm sóc cho ngươi, ngươi sợ là đã chết không biết bao nhiêu lần rồi”.

Nghe vậy, Tần Ninh cười ha ha nói: “Ghê gớm thật, Mục Huyền Thần, thu phục nhân tâm có nghề à”.

“Ta đếm ba lần, ngươi cút xuống đây cho ta”.

“Ba!”

“Hai!”

“Ai ai ai!!!”

Đúng vào lúc này, Huyền đại sư đột nhiên cất lời, cười ha ha nói: “Đừng mà, đệ uống, uống uống uống...”.

Soạt...

Một giây sau.

Bóng dáng của Huyền đại sư xuất hiện ngay ở bên cạnh của Tần Ninh, bưng chén trà trên bàn lên uống ực một ngụm.

Uống xong tay vẫn ôm chén trà, Huyền đại sư cười hi hi nói: “Đã uống rồi, uống rồi đó...”.

Mà lúc này, Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên, Diệp Nam Hiên, Thần Tinh Dịch, Mạc Xuyên v.v.. ở bên cạnh Tần Ninh mới lần đầu tiên thực sự được nhìn thấy gương mặt thật của Huyền đại sư.

Trường bào màu nguyệt bạch hợp với vóc dáng cơ thể, tôn lên dáng dấp cao ráo mà nhã nhặn, gương mặt đẹp trai trông có vài phần khoan thai và phóng khoáng, rất đẹp trai, là một thanh niên đẹp trai đầy khí chất.

Hơn nữa...

Người thanh niên này có một loại cảm giác như tách biệt hẳn với đời.

Rõ ràng hắn đứng ở đó, nhưng lại hư vô như cách xa cả vạn dặm.


Tần Ninh nhìn Huyền đại sư mặc áo bào màu nguyệt bạch, hừ mũi một cái, nói: “Chơi ta rất vui hả?”

Đọc truyện chữ Full