DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 10752 HẮN CŨNG KHÔNG DÁM PHẢN BÁC CÁI GÌ.

Tần Ninh lập tức đứng dậy, làm bộ chắp hai tay lại, cười gian nói: “Nào nào nào, vị trí trưởng tử trưởng tôn Mục gia, minh chủ Cửu Thiên Vân Minh này, đệ đến làm đi, đệ làm...”.

“Hả? Đệ còn lâu mới làm, mệt muốn chết, chẳng thoải mái chút nào!”

“He!”

“...”.

Tần Ninh nói tiếp: “Tiếp tục nói, ba người bọn đệ đi chung, cho dù trộm được quả Thế Giới, luyện chế ra Nghịch Chuyển thần đan mà đệ nói, thì đệ cũng rất khó để có thể từ Thương Mang Đại Thế Giới đến được Tiên giới này”.

“Đúng vậy, khó lắm khó lắm...”

Mục Huyền Thần vội nói: “Đệ và lão tứ thử phải đến cả vạn lần, sau này cuối cùng mới thành công, đan dược luyện thành, nhưng hai người bọn đệ đâu có dám ăn, ăn rồi chết ngắc thì biết làm thế nào?”

Nghe vậy, Tần Ninh cười lạnh một tiếng.

Mục Huyền Thần tiếp tục nói: “Cho nên bảo nhị tỷ thử...”.

Nghe thấy câu này, Tần Ninh liền không nhịn được mắng: “Hai đứa này làm đệ đệ mà không biết bảo vệ tỷ tỷ à? Lại để cho nhị tỷ của bọn đệ thử đan? Thử ra chuyện xem cha có đánh gãy chân của bọn đệ không!”

Mục Huyền Thần lại rụt cổ, tiếp đó nói: “Ca, huynh quên à, nhị tỷ một thể song hồn, tỷ ấy thử là tốt nhất...”.

“Một hồn phách thử chết rồi, vẫn còn một hồn phách nữa, có thể từ từ hồi phục”.

“Cũng chỉ trong khoảng thời gian mấy vạn năm mà huynh rời đi thôi, chúng ta đã thử đến mấy trăm lần gì đó, kết quả... nhị tỷ không thành công, ta ăn nhầm phải Nghịch Chuyển thần đan, kết quả lại thành công tách được hồn phách ra khỏi ba hồn bảy phách, thành công chuyển thế rồi!”

Nghe vậy, Tần Ninh nhíu mày nói: “Đệ chắc chắn Vũ Đạm không thành công?”

“Chắc chắn a...”.

Mục Huyền Thần cực kỳ khẳng định nói: “Mỗi lần tỷ ấy thử đều thất bại, có một hồn phách đã bị diệt rồi, phải mất rất lâu mới dùng một hồn phách khác để nuôi dưỡng ra hồn phách thứ hai, có lần tỷ ấy còn mất đến hơn một vạn năm mới hồi phục...”.

Nói đến đây, Mục Huyền Thần bỗng nhiên ngẩn ra.

“Chết tiệt!!!”

Mục Huyền Thần lập tức vỗ đùi, mắng: “Đệ bị giỡn rồi, nhị tỷ đã thành công từ lâu rồi, chết tiệt! Tỷ ấy lừa đệ!!!”

Nghe vậy, đầu Tần Ninh như muốn phình ra.

Một quả Thế Giới!

Cho dù là Thần Đế thì cũng sẽ ngao ngao chạy đến mà tranh cướp.

Ba đứa đệ muội nhà mình lại cứ thế mà lãng phí mất rồi.

“Haiz...”.

Tần Ninh thở dài, nói bằng giọng bất lực: “Đợi đó đi, đợi phụ thân quay về, lão già cây Thế Giới kia chắc chắn sẽ đi mách tội với phụ thân, đến lúc đó ba bọn đệ có bị lột da rút gân thì cũng là nhẹ!”

Mục Huyền Thần không phản bác lại thêm.

Hắn cũng không dám phản bác cái gì.

“Các đệ đúng là làm bừa!”, Tần Ninh bỗng nhiên lại quát lên: “Đệ tưởng là, những Thần Đế trong Thương Mang Vân Giới thực sự là không thể xuống được dưới này hay sao? Chỉ là nếu xuống thì sẽ phải trả một cái giá quá đắt, lần này các đệ dùng quả Thế Giới để làm vật dẫn, coi như may mắn, nhưng nếu như xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn...”.


“Không phải là giờ vẫn chưa có ngoài ý muốn sao?”, Mục Huyền Thần cười he he nói.

Đọc truyện chữ Full